Vô Thượng Thần Đế

Chương 1215: Huyết sứ (1)

- Ngươi...
Cam Triết nghe đến lời này, trong lòng phát run.
Mấy năm nay ở bên trong Huyết Minh, bên ngoài giao hảo cùng Chu Á Huy, Trương Thắng Vĩ mấy vị thanh niên tài tuấn này, sau lưng, Cam Triết phối hợp Đông Minh trưởng lão áp dụng kế hoạch của Huyền Không sơn.
Chỉ là mỗi ngày nhìn hai vị mỹ nữ nũng nịu, phòng không gối chiếc, trong lòng của hắn càng vô cùng lo lắng.
Hắn duyệt nữ vô số, chẳng biết tại sao, nhìn thấy hai nữ lại không cách nào ức chế.
Thực lực đến loại cảnh giới như bọn hắn, nữ nhân xinh đẹp gì chưa thấy qua, thế nhưng hai nữ khác biệt, hắn chú trọng không chỉ dung nhan, càng là khí chất.
- Hừ, vị tiên sinh này, nữ nhân bị Mục Vân tưới nhuần qua, không tệ chứ? Chờ chút, hi vọng ngươi còn có dũng khí nói chuyện như vậy, lão tử một hồi định để ngươi nhìn, ta là như thế nào để hai nữ nhân này cúi đầu.
Cam Triết hung ác nói.
- Ngươi xác định sao?
Hai mắt Mục Vân nâng lên, một vòng huyết mang, bất ngờ xuất hiện.
Trong chốc lát, một đạo thanh phong quét qua.
Phốc phốc phốc phốc...
Lập tức, mặt ngoài thân thể Cam Triết xuất hiện từng vết rách, máu tươi, từ trong vết rách kia rầm rầm chảy ra.
Cam Triết liều mạng che lấy thân thể của mình, thế nhưng che một khối thịt tươi trên đùi rớt xuống, cánh tay của mình lại là thiếu một khối, từng đạo phong nhận đem thân thể hắn cắt chém thành từng khối, căn bản che đều không bít được.
Tiếng phốc phốc vang lên, một người sống sờ sờ ở trước mặt mọi người, biến thành một đống thịt nát.
Thấy cảnh này, sắc mặt bọn người Cực Vũ Thắng cùng Hắc Lân nháy mắt trở nên thận trọng.
Hắc y nhân trước mắt, nhìn thật không đơn giản.
- Hắc Lân, ngươi còn do dự cái gì? Muốn giải trừ Sinh Tử Ám Ấn, giết người này!
Cực Vũ Thắng lạnh lùng nói.
Nhìn hắc y nhân, trong mắt Hắc Lân lóe lên một tia tàn nhẫn, vừa sải bước ra.
Chỉ là một bước này vẻn vẹn bước ra một nửa khoảng cách, lại đứng lại không tiến.
- Hắc Lân, ngươi đang làm cái gì?
Nhìn thấy Hắc Lân không nhúc nhích, Cực Vũ Thắng quát.
Đáp lại hắn chỉ có trầm mặc.
Hắc Lân giờ phút này minh xác cảm giác được khí tức tử vong đang từng bước tới gần hắn.
Thế nhưng thân thể của hắn không thể động đậy, miệng không nói nên lời, ngay giao lưu cả cơ bản nhất đều không thể làm được.
- Ngươi sớm nên nghĩ đến sẽ có một màn này.
Mục Vân vừa sải bước ra, nhìn Hắc Lân nói:
- Từ trong nháy mắt ngươi lựa chọn phản bội đó, ngươi liền nên nghĩ đến, sẽ là kết cục này.
- Ngươi... Là...
Hắc Lân kinh ngạc trong lòng, thế nhưng lại không còn có cơ hội nói chuyện.
Sinh Tử Ám Ấn, thi ấn người chủ quản sinh tử của người bị thi triển, chỉ cần Mục Vân nghĩ, Hắc Lân bất cứ lúc nào có thể hồn phi phách tán.
Phía dưới loại cảm giác áp bách này, Hắc Lân căn bản không có khả năng thi triển ra bất kỳ phản kháng gì.
Phù phù một tiếng vang lên, thân thể Hắc Lân nháy mắt như một bãi bùn nhão, ngã xuống đất không dậy nổi.
Thấy cảnh này, mọi người nhất thời ngây người.
Đây là thủ đoạn gì?
Đám người bị Mục Vân bày ra thủ đoạn triệt để kinh ngạc đến ngây người.
Sắc mặt Cực Vũ Thắng phát lạnh, nhìn ba vị trưởng lão Đông Minh.
Chỉ là giờ phút này, nhìn thấy Hắc Lân Sinh Tử cảnh ngũ trọng đều bị hắc y nhân trước mắt giết chết, ba vị trưởng lão đều là Sinh Tử cảnh tứ trọng, nào dám vọt lên.
- Ngươi đến cùng là ai?
Cực Vũ Thắng đứng ra, nhìn Mục Vân, quát:
- Cừu Xích Viêm? Nhậm Cương Cương? Hay Mục Thanh Vũ, lộ ra chân dung đi.
- Bằng ngươi, còn chưa xứng.
- Ồ? Thật sao?
Ngay tại giờ phút này, một thân ảnh đột nhiên rơi xuống.
- Tăng thêm một người là ta đây?
Người tới một thân trường sam màu trắng, mặt mang ý cười, khí tức nội liễm, đột nhiên đi ra từ phía sau đám người.
- Bạch Vô Song.
Một trong tứ đại hộ pháp Huyền Không sơn.
Tiêu Doãn Nhi cười lạnh:
- Huyền Không sơn đến hai vị hộ pháp, xem ra rất có nắm chắc cướp đoạt Huyết Minh.
- Đó là đương nhiên.
Bạch Vô Song ha ha cười, nhìn Mục Vân, mỉm cười nói:
- Vị này, ta chẳng cần biết ngươi là ai, chỉ là trợ giúp Huyết Minh, ngươi có thể có chỗ tốt gì? Hai nữ nhân này sao? Bạch Vô Song ta có thể đáp ứng ngươi, thu phục Huyết Minh, hai nữ nhân này vẫn là của ngươi, Huyền Không sơn ta còn có thể cho ngươi vị trí hộ pháp, để ngươi có cơ hội đắc đạo thăng tiên.
- Đắc đạo thăng tiên?
Mục Vân cười nhạo:
- Lão tử trở thành Minh chủ Huyết Minh, trái ôm phải ấp rất dễ chịu, làm gì trở thành hộ pháp Huyền Không sơn ngươi, hưởng thụ cái kia?
- Ngươi liền không sợ Mục Vân trở về, giết ngươi?
- Vậy các ngươi không sợ Mục Vân trở về, giết các ngươi?
Bạch Vô Song cười lạnh nói:
- Sợ? Mục Vân hắn cho dù lại có bản lĩnh, hiện tại chỉ cần trở lại bên trong ba ngàn tiểu thế giới, cũng chỉ có một con đường chết.
- Một con đường chết? Ai chết? Ngươi chết sao?
Mục Vân vừa dứt lời, bàn tay giương lên, từng đạo phong nhận giết ra.
Thấy cảnh này, Bạch Vô Song biết trước mắt hắc y nhân lợi hại, không dám khinh thường, phất tay đón đỡ, chân nguyên ngưng tụ thành khải giáp, không gian lợi nhận cắt chém, tiếng xoẹt xoẹt vang lên.
Nếu không phải người này thi triển thủ đoạn quỷ dị, Bạch Vô Song thật muốn hoài nghi, người trước mắt chính là Mục Vân.
Chỉ là giờ khắc này, hắc y nhân thủ đoạn công kích đến, hắn đương nhiên phải hoàn thủ.
- Đều thất thần làm gì? Giết!
Cực Vũ Thắng giờ phút này mở lời.
- Giết? Các ngươi giết được sao?
Tiếng chém giết vang lên lần nữa, trong lòng Mục Vân lại cười lạnh.
- Giết!
Một tiếng này quát khẽ, lại vang lên từ miệng Mục Vân.
Hưu hưu hưu...
Trong khoảnh khắc, từng tiếng xé gió lên, từng đạo không gian lợi nhận vạch phá xuất hiện, tiếng lốp bốp, vọt lao thẳng tới bọn người Bạch Vô Song, Cực Vũ Thắng.
- Dựa vào nơi hiểm yếu chống lại.
Nhìn thấy không gian lưỡi dao kinh khủng, Bạch Vô Song, Cực Vũ Thắng hai người đứng ở trước đám người, đón đỡ không gian lưỡi dao.
- Cản? Các ngươi tiếp tục cản...
Mục Vân mỉm cười, hai tay đong đưa, tiếng gió vun vút lúc này vang lên.
Những không gian lợi nhận ba động ra.
Trong lúc đó hóa thành một đạo không gian vòng xoáy, khuếch tán ra.
Cùng lúc đó, trên mặt biển, bên trong đại quân Ma tộc.
- Đại nhân!
Lính gác truyền đến báo cáo:
- Bên trong Huyết Minh giống như đang nội loạn.
- Ừm?
Kiệt Lợi nghe đến lời này, cả người nhất thời ngẩn ngơ.
- Ngươi lặp lại lần nữa.
Trong mắt Kiệt Lợi lộ ra vẻ mừng rỡ.
- Thám tử đến báo, bên trong Huyết Minh, tựa hồ đang phát sinh tranh đấu, đại đội nhân mã thế nhưng tự giết lẫn nhau.
- Ha ha...
Nghe đến lời này, Kiệt Lợi nhìn Kiệt Tư, ha ha cười nói:
- Kiệt Tư, ngươi đã nghe chưa? Tự giết lẫn nhau, đám người Huyết Minh đã bắt đầu sợ hãi Ma tộc chúng ta, ý kiến không hợp, bắt đầu tự giết lẫn nhau.
- Rất tốt.
Nghe đến lời này, Kiệt Tư gật đầu nói:
- Cứ như vậy, bên trong Huyết Minh tự mình trước đấu, ta đoán chừng có người sẽ đầu hàng, có người không nguyện ý, lại thêm bên trong Huyết Minh vốn có người Huyền Không sơn, nháo trò này, mâu thuẫn triệt để bộc phát.
- Đánh lên vừa hay, chúng ta lúc này cứ chờ ở nơi này, chờ bọn hắn đánh xong, chúng ta ngồi ngư ông đắc lợi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận