Vô Thượng Thần Đế

Chương 1219: Huyết Vô Tình Đến

- Đại nhân, rất kỳ quái.
Giờ phút này, trên mặt biển, chiến hạm Ma tộc bắt đầu lần lượt đổ bộ, đại quân bắt đầu chỉnh đốn tại ven bờ.
- Chỗ nào kỳ quái?
Kiệt Tư mở miệng nhìn một tên Ma Hoàng bên cạnh.
- Huyết Minh nội loạn, đoán chừng cũng chính là giữa những người Huyền Không sơn và thành viên bên trong Huyết Minh giao phong, thế nhưng nhìn giao chiến, thế nào cảm giác giống như rất nhanh sẽ kết thúc...
- Cái này còn không đơn giản sao?
Kiệt Tư ha ha cười nói:
- Khẳng định là một phương nào đó bị đánh cái trở tay không kịp, trực tiếp bại, xem ra muốn để nội bộ bọn họ tiêu hao, rất không có khả năng, còn cần chiến sĩ Cự Ma nhất tộc ta trực tiếp công thành.
- Không sai!
Kiệt Lợi nói:
- Ma tộc đại quân ta sao lại e ngại nhng đám võ giả nhân loại này?
- Truyền mệnh lệnh của ta, chỉnh đốn một lát, lập tức bắt đầu công thành, bốn đường đại quân, chúng ta, muốn trở thành đường thứ nhất hoàn thành nhiệm vụ! Đoạt được đầu công.
- Tuân lện!
Truyền lệnh quan vừa mới chuẩn bị đạt mệnh lệnh.
Một tiếng cọt kẹt đinh tai nhức óc, Lạc Hồn đảo Huyết Minh, dưới tường thành, từng đại môn lúc này bỗng nhiên mở ra.
- Ừm? Chuyện gì xảy ra?
- Cẩn thận có trá.
Nhìn từng cửa thành mở rộng, đông đảo tướng lĩnh lập tức cẩn thận nhìn về phía trước.
Chỉ là trong lúc cửa thành mở rộng, một bóng người lại chậm rãi dậm chân mà ra.
Một người?
Thế mà chỉ có một người?
Mọi người Huyết Minh đang làm cái gì?.
- Dẫn đầu cac ngươi là ai?
Mục Vân giờ phút này đi đến phía trước, nhìn Ma tộc đại quân, âm thanh giống như sấm rền, cuồn cuộn truyền ra.
- Là ta!
Kiệt Lợi bước ra một bước, Kiệt Tư lo lắng có trá, cũng vội vàng đuổi theo tiến đến.
- Ngươi là ai?
- Minh chủ Huyết Minh - Mục Vân.
Hả?
Nghe thấy Mục Vân nói vậy, Kiệt Lợi cùng Kiệt Tư hai người hai mặt nhìn nhau.
Mục Vân? Làm sao có thể.
Gia hỏa này không phải đã chết rồi sao?
- Tiểu tử, ngươi lừa người cũng phải nhìn chúng ta là ai!
Kiệt Tư khẽ nói:
- Ai không biết minh chủ Huyết Minh sớm mấy năm trước đã chết, sao lại xuất hiện ở đây?
- Chết rồi?
Mục Vân nhịn không được cười nói:
- Ai nói cho các ngươi biết ta chết? Ta chỉ rời đi một đoạn thời gian, mà vừa vặn, trong khoảng thời gian này đụng phải một số người Ma tộc các ngươi, Ma Kiệt Luân, là Ma tộc tộc trưởng của các ngươi?
- Cẩu thí.
Kiệt Lợi nói:
- Ma tộc tộc trưởng chung ta chính là Ma Cần Thiên, tiểu tử, bớt ở chỗ này giả trang cao thâm.
Nghe đến lời này, Mục Vân ngược lại ngẩn người.
Ngược lại là hắn hồ đồ.
Những chiến sĩ Cự Ma nhất tộc đều sinh sống ở ba ngàn tiểu thế giới Bắc Vực thời gian vạn năm, thời gian vạn năm, bên trong Ma tộc cũng nên đổi một người.
Lời Ma Phàm trước kia cũng hẳn là không có tác dụng gì.
- Bất quá, ngươi như thế nào biết tục danh thiếu tộc trưởng chúng ta?
Kiệt Lợi nhìn Mục Vân, hoài nghi hỏi.
Ma Kiệt Luân, thiếu tộc trưởng?
- ...
Mục Vân lập tức im lặng.
- Cự Ma nhất tộc cac ngươi, vạn năm trước chính là từ Cự Ma tiểu thế giới chạy đến, bởi vì muốn chiếm lấy Thương Hoàng tiểu thế giới, cho nên điều động đại lượng Cự Ma chiến sĩ.
- Chỉ bất quá, các ngươi rất không may, gặp ngay lúc đó Vân tôn giả, mà lại dẫn đầu bị giết, thông đạo bị hủy, Ma tộc chiến sĩ các ngươi cũng là tử thương hầu như không còn.
- Bất quá đi qua thời gian vạn năm, các ngươi mà lại thích ứng khí tức giá lạnh ở Bắc Vực, thậm chí phát triển càng thêm lớn mạnh hơn trước đó, đúng không?
Nghe thấy Mục Vân nói lời này, Kiệt Lợi lạnh lùng nói:
- Những chuyện này cũng không phải bí mật gì.
- Tốt, không phải bí mật.
Mục Vân lần nữa nói:
- Vậy các ngươi giờ phút này phát động công kích, trước tiến đánh Tây Vực, hiện tại lại là Nam Vực, ta nghĩ Trung Vực cùng Đông Vực, các ngươi cũng phái binh đi?
- Phải thì như thế nào?
- Ẩn núp vạn năm bất động, hiện tại xuất binh, các không phải ngươi bởi vì đạt được tin tức của Ma tộc, thông đạo có khả năng sắp bị mở ra đi?
Mục Vân cười nói:
- Các ngươi trải qua thời gian vạn năm, cũng không có từ bỏ tìm bí bảo Thương Hoàng tiểu thế giới, Đại A Ma mấy vị Ma Hoàng, lúc trước đến Thiên Vận đại lục, không phải là vì tìm bảo bối?
- Ngươi nói những thứ này là ý gì?
Kiệt Tư giờ phút này cũng cảm giác bên trong lời Mục Vân nói có hàm ý.
- Không có ý gì...
Mục Vân cười nói:
- Chỉ là, ta muốn khuyên giải hai vị, muốn lập công có thể, thế nhưng khuyên các ngươi hiện tại dẫn đầu, đợi đến khi tộc trưởng Cự Ma nhất tộc các ngươi đi tới hãy quyết định.
- Hừ, Tra Kiệt đại nhân quyết định, ngươi nói một câu liền có thể cải biến?
Tra Kiệt?
Mục Vân ngẩn người, cái tên này, giống như rất quen thuộc.
Tra Khắc...
Không thể nào?
- Đừng trách ta không có nhắc nhở các ngươi, hiện tại tiến đánh, đợi đến khi đại quân Cự Ma nhất tộc các ngươi đến, hối hận, tuyệt đối là các ngươi.
Giọng Mục Vân lạnh lùng nói.
Đánh! Hắn không sợ.
Hắn chỉ lo lắng bởi vậy ảnh hưởng đến quan hệ với Ma Phàm và Cự Ma tiểu thế giới.
Chỉ là hiện tại, Tra Khắc bị mình giết, tựa hồ quan hệ... Cũng đã trở nên kém.
- Nhân loại ti tiện, ở nơi này dao động quyết tâm Ma tộc chiến sĩ chúng ta sao?
Kiệt Lợi cười hắc hắc nói:
- Ngươi nói ngươi là Mục Vân, ta tạm thời tin tưởng, chỉ là, bên trong Huyết Minh ngươi vừa mới phát sinh nội loạn, giờ phút này, ngươi có phải muốn chỉnh đốn một chút nên kéo dài thời gian hay không?
- Chỉnh đốn?
Mục Vân nhìn hai tên to con dương dương đắc ý, ha ha cười nói:
- Đối mặt các ngươi hai người, ta còn cần chỉnh đốn sao?
- Vô tri, làm càn.
Nhìn thấy Mục Vân khẩu xuất cuồng ngôn, hai vị Ma Đế lập tức giận dữ, muốn xuất thủ.
Ma khí điên cuồng nhấp nhô lật trời, Kiệt Tư khó nhịn tức giận, trực tiếp lao thẳng đến Mục Vân.
- Lăn đi.
Chỉ là ngay tại giờ phút này, Mục Vân đứng tại chỗ không có động thủ, thế nhưng một bóng người lại nháy mắt xuất hiện phía trước hắn.
Chính là Diệp Thu.
Mặt ngoài thân thể cả người Diệp Thu tràn ngập quỷ khí âm trầm, nhìn qua còn kinh khủng hơn Ma Đế.
Hai bóng người, trực tiếp va vào nhau.
Oanh...
Một bên bãi cát, tiếng nổ vang vang lên, hai bóng người vừa chạm vào tức mở.
Rõ ràng, Kiệt Tư vừa giao thủ đã ăn thiệt thòi, lui ra phía sau, một cánh tay không ngừng run rẩy.
- Cùng tiến lên!
Thấy cảnh này, Kiệt Lợi hừ một tiếng, trực tiếp thẳng hướng Diệp Thu, mà Kiệt Tư thì phóng tới Mục Vân.
- Ai... Vì cái gì đám gia hỏa to con các ngươi hảo hảo giảng đạo lý đều không được...
Mục Vân giơ kiếm, tiến lên.
- Huyết Minh, há lại là nơi mà Ma tộc các ngươi có thể làm càn.
Nhưng mà ngay tại giờ phút này, một tiếng quát đột nhiên vang lên, lần lượt từng bóng người từ trên trời giáng xuống.
Những bóng người kia phần lớn mặc trường bào huyết hồng, khoác trên người huyết sắc phong mang, như một mảnh huyết sắc từ chân trời giáng lâm.
Nhân số không nhiều, thế nhưng khí tức từng người lại mười phần âm lãnh.
- Huyết Vô Tình.
Nhìn thấy Huyết Vô Tình xuất hiện, tay Mục Vân đang rút kiếm để xuống.
Không nói hai lời, Huyết Vô Tình xuất hiện trong nháy mắt trực tiếp ngăn lại Kiệt Tư.
Thời khắc này Huyết Vô Tình khí tức kéo dài, trong lúc xuất thủ, Mục Vân chính đại khái đánh giá ra cảnh giới.
Sinh Tử cảnh ngũ trọng.
Chỉ là, mặc dù cảnh giới Huyết Vô Tình thấp hơn Kiệt Tư một trọng, thế nhưng xuất thủ tàn nhẫn, chiêu chiêu đánh ngay nơi yếu hại của Kiệt Tư.
Bạn cần đăng nhập để bình luận