Vô Thượng Thần Đế

Chương 1221: Mời Chào Quần Đảo

Bá bá bá tiếng xé gió bỗng nhiên vang lên.
Đếm không hết không gian lợi nhận tại thời khắc này khuếch tán ra.
Những không gian lợi nhận vô hình giờ phút này giống như liêm đao lao tới chém giết đám Ma tộc đại quân.
Điên, điên!
Thấy cảnh này, Kiệt Lợi cùng Kiệt Tư hai người nào còn có tâm tình đối chiến cùng Diệp Thu, Huyết Vô Tình, nhanh chóng thoát khỏi hai người, trực tiếp lui lại.
Ma khí thao thiên hội tụ, hai người trực tiếp thi triển chiến kỹ Ma tộc, ma khí chen chúc nương tựa theo cảnh giới Sinh Tử cảnh lục trọng ngăn cản được những cái phong nhận kia.
- Rút lui!
Trong chớp nhoáng này, còn nói gì tiến công, quả thực là tự tìm đường chết.
Hai người bọn họ không có việc gì, chỉ vừa mới đến phạm vi Lạc Hồn đảo cũng đã tổn thất hơn vạn người, loại tổn thất này, căn bản không có cách tiếp nhận.
- Chạy!
Diệp Thu thấy cảnh này, phủi tay, không thú vị nói:
- Không có ý nghĩa, thật không có ý tứ.
- Ma tộc đại quân tiếp tục công thành, cũng không phải biện pháp, hiện tại rút lui cũng tốt, chờ viện binh Huyết Sát đảo ta cùng với các hòn đảo khác chạy đến, bọn hắn sẽ thành cá trong chậu!
Huyết Vô Tình ha ha cười nói.
- Hai người các ngươi, còn không có làm nóng người à?
Giờ phút này Mục Vân dậm chân mà đến, ha ha cười nói.
- Mục tiên sinh.
- Sư tôn!
- Ừm!
Nhìn Huyết Vô Tình, Mục Vân nhẹ gật đầu:
- Không hổ là hậu nhân Huyết Tôn, khí tức càng thêm cường đại, tốt, rất tốt!
- Sư tôn... Ngươi có thể đừng nhìn Huyết đảo chủ người ta giống như là trưởng bối dò xét vãn bối hay không, Huyết đảo chủ thế nhưng lớn hơn ngươi rất nhiều...
Nhìn thấy Mục Vân hiện ra vẻ ân cần, Diệp Thu nhịn không được nói.
- Ừm?
Nhìn Diệp Thu, Mục Vân mắng:
- Tiểu tử ngươi, mấy năm không thấy, lời nói càng ngày càng bạo, ta nhìn ngươi là muốn ăn đòn.
- Ta...
Diệp Thu há to miệng, lại nửa câu cũng không nói ra.
- Trở về liền tốt!
Huyết Vô Tình nhìn Mục Vân, cười nói.
- Ừm! Trở về liền tốt, nếu không, trời Thương Hoàng tiểu thế giới này đều muốn biến!
Mục Vân gật đầu, nhìn về mặt biển phía trước, trong mắt hiện ra một tia cảm xúc khác.
Huyết Minh, chính điện.
Mục Vân ngạo nghễ ngồi ngay ngắn ở bên trên vị trí minh chủ, Tiêu Doãn Nhi cùng Vương Tâm Nhã hai người đứng thẳng hai bên.
Phía dưới, cao tầng Huyết Minh cùng đám người Huyết Sát đảo phân ra hai bên.
Liếc nhìn đám người, Mục Vân mở miệng nói:
- Hiện tại, công việc thanh lý nội bộ như thế nào rồi?
- Khởi bẩm minh chủ.
Chu Doãn Văn chắp tay nói:
- Thời gian qua đi sấp sỉ mười năm, Huyết Minh ta có thể thảy tám mươi bảy ngàn sáu trăm người, thành viên phản loạn lần này có hơn ba vạn người, hiện tại cơ bản đã xác định minh xác người phản loạn, tiễu trừ hoàn tất, ước chừng hơn ba ngàn người, không thể khẳng định, lưu lại chờ quan sát.
- Ừm.
Mục Vân gật đầu nói:
- Chu trưởng lão làm việc, Mục Vân ta yên tâm, việc này, Chu trưởng lão toàn quyền làm, còn những người không thể xác định, nhất định điều tra rõ ràng, không thể oan uổng bất kỳ một người nào, cũng không thể thả đi bất kỳ một tên nào.
- Vâng.
Mục Vân nhìn mọi người nói:
- Lần này đa tạ Huyết Sát đảo cùng chư vị đảo chủ chi viện, đến đây trợ giúp.
- Mục minh chủ khách khí.
Huyết Vô Tình chắp tay nói:
- Nếu không phải Mục minh chủ, cũng không có Huyết Sát đảo t hôm nay, càng không có cha con ta hai người hiện tại.
- Đúng thế!
Linh Sư đảo đảo chủ Linh Động Thiên cũng mở miệng nói:
- Những năm nay, nếu không phải dùng Huyết Minh cầm đầu, bảy mươi hai hòn đảo Nam Hải chúng ta, chỉ sợ càng thêm hỗn loạn, còn bị các đại thế lực mấy vực khác quấy nhiễu.
- Ngược lại Mục minh chủ dẫn đầu Huyết Minh, vốn là đứng đầu bảy mươi hai hòn đảo, mỗi lần đều đứng mũi chịu sào, ngược lại làm cho bọn ta xấu hổ.
- Chư vị khách khí.
Mục Vân lần nữa nói:
- Lần này, Mục Vân ta trở về, Huyết Minh những năm nay phát triển, cùng với một ít người có ý khác, Mục Vân ta tuyệt không nhân nhượng, đồng thời, ai đối đãi Huyết Minh ta như là bằng hữu, Mục Vân ta càng sẽ không bạc đãi.
- Hôm nay, Mục Vân ta mở miệng, chuẩn bị tổ kiến Huyết Minh chân chính, phàm là thế lực nguyện ý gia nhập vào Huyết Minh ta, bất kỳ một nhà nào, Huyết Minh ta đều đối đãi như huynh đệ, vinh nhục cùng hưởng, các vị đảo chủ, sau khi trở về, có thể suy nghĩ một chút.
- Đương nhiên, Mục Vân ta tuyệt đối sẽ không làm khó, lần này tổ kiến, chỉ là vì cường đại bảy mươi hai hòn đảo Nam Hải ta.
Nghe đến lời này, đảo chủ từng hải đảo phía dưới nghị luận ầm ĩ.
- Huyết Sát đảo ta nguyện ý gia nhập Huyết Minh, là thiên lôi của Mục minh chủ sai đâu đánh đó!
Huyết Vô Tình giờ phút này đứng ra, quỳ một chân trên đất, nói.
- Linh Sư đảo ta đương nhiên cũng nguyện ý.
Linh Động Thiên lập tức phụ họa.
- Các vị đảo chủ không cần như thế.
Còn chưa đợi những người khác mở miệng, Mục Vân đã lên tiếng:
- Việc này là việc này lớn, Huyết Minh ta còn cần làm một ít chuyện, chuyện này, ta cho các vị đầy đủ thời gian suy nghĩ.
Chỉ là Tiêu Doãn Nhi cùng Vương Tâm Nhã hai người đứng ở bên người Mục Vân nghe đến lời này lại có chút buồn bực.
Giờ này ngày này Huyết Minh lúc đầu chính là đầu rồng của bảy mươi hai hòn đảo, không người dám không chói từ.
Xem như Huyền Không sơn cũng chưa hề trực tiếp tới công, mà thiết hạ mưu kế, đủ để nhìn ra Huyền Không sơn kiêng kị Huyết Minh.
Thế nhưng tại sao Mục Vân lại phải liên hợp đám người, mở rộng Huyết Minh?
Tựa hồ... Căn bản không có cần thiết.
Ông...
Ngay khi thời điểm xem hai nữ không hiểu, một tiếng vù vù đột nhiên vang lên.
Tình huống như thế nào? Ma tộc lại bắt đầu phát động tiến công?
Mục Vân lại đứng dậy, khẽ mỉm cười nói:
- Xem ra, bằng hữu của chúng ta đến rồi.
Vừa dứt lời, đám người đi ra bên ngoài chính điện.
Lần lượt từng bóng người quanh quẩn mà tới.
Mấy người cầm đầu, một ít thành viên bên trong Huyết Minh cũng không lạ lẫm.
- Chu chưởng môn.
- Trúc nhi tỷ tỷ.
Nhìn thấy một mảng lớn bóng người ô ép trên bầu trời, trọn vẹn không dưới mấy vạn người, các thành viên Huyết Minh lập tức sững sờ.
- Vân huynh, ta đây chính là toàn bộ gia sản Thiên Kiếm sơn, đại tiểu nhân vật, mạnh yếu, tất cả đều đến, Lạc Hồn đảo của ngươi trụ được sao?
Đại trận mở ra, bóng người Chu Tử Kiện rơi xuống, ha ha cười nói.
- Thành trì nhỏ trên Lạc Hồn đảo trước đó tụ tập trăm vạn người đều được, lại thêm hiện tại toàn bộ hòn đảo mở ra, ngươi chỉ có mấy vạn người, còn chưa đủ ta nhét kẽ răng đâu! Ha ha...
- Ha ha...
Nghe thấy Mục Vân nói lời trêu chọc, Chu Tử Kiện cười ha ha, trong mắt đầy mừng rỡ.
Ma tộc đại quân tiến công, vẻn vẹn Tra Khắc Ma Đế, Thiên Kiếm sơn hắn đã không cách nào ngăn cản, Mục Vân nói không sai, Thiên Kiếm sơn của hắn không bằng năm đó, muốn cắm rễ, cần dựa vào Huyết Minh.
Mà Chu Tử Kiện làm người nhạy bén, Mục Vân lần này từ ngoại giới trở về, cùng hắn trò chuyện rất nhiều.
Lần này, Thương Hoàng tiểu thế giới chỉ sợ là sắp biến thiên, trước khi đại kiếp sắp tới, vì Thiên Kiếm sơn, hắn cũng cần làm ra quyết đoán.
Nhìn thấy cả Thiên Kiếm sơn bỏ núi đến đây, một ít đảo chủ bảy mươi hai hòn đảo nghị luận ầm ĩ.
- Thiên Kiếm sơn lần trước bị tam đại gia tộc vây công, nguyên khí đại thương, những năm nay thở nổi, thế mà tìm tới dựa vào Mục Vân?
Bạn cần đăng nhập để bình luận