Vô Thượng Thần Đế

Chương 1248: Chỉ có giết hết!

Chỉ là võ giả tam đại tiểu thế giới, mỗi một phe đều là đội ngũ mấy trăm người, mà trong đó cơ hồ toàn bộ là võ giả Sinh Tử cảnh, tu vi thấp nhất cũng là cảnh giới Sinh Tử cảnh nhất trọng.
Trái lại sau lưng Mục Vân, điếm điếm chỉ có mười mấy người mà thôi.
Ở trong đó còn có hai người, Lạc Thiên Vương cùng Bạt Thiên lão tổ, xem như tùy tùng Đế Văn cấp cho Mục Vân.
Thực sự ít đến đáng thương.
- Các vị đều đến, liền lấy linh tinh ra đi.
Nhìn đám người, Mục Vân ha ha cười nói:
- Nói lời giữ lời, Mục Vân ta sẽ mang theo mọi người tiến vào bí tàng Khổ Thiên điện.
- Cho ngươi.
Phương Thông Không một ngựa đi đầu, đứng ra, nhìn Mục Vân, cười lạnh, ném ra ngoài một không gian giới chỉ.
- Người đâu, điểm rõ ràng số lượng, cũng đừng Thông Không Tôn Giả cho thêm, Huyết Minh chúng ta không cần chiếm tiện nghi này...
Mục Vân ha ha cười.
Nghe đến lời này, sắc mặt Phương Thông Không tái xanh, hận không thể tiến lên xé Mục Vân thành mảnh nhỏ.
- Số lượng đúng không?
Phương Thông Không nhìn Mục Vân, tiếng nói phát lạnh không nên lời.
- Đúng đúng, không nhiều không ít, nhìn ra Thông Không Tôn Giả vẫn rất cẩn thận kiểm điểm linh tinh.
Mục Vân mỉm cười, chắp tay.
- Mục minh chủ, đây là của Cự Ma tiểu thế giới ta, kiểm lại một chút đi.
Ma Kiệt Luân nhìn Mục Vân, đưa tay vung ra một mai không gian giới chỉ, ha ha cười nói.
- Không cần không cần.
Mục Vân khoát tay áo nói:
- Ta vẫn tin tưởng Ma Chủ.
Vừa nghe lời này, Phương Thông Không nhất thời giận sôi lên, hận không thể tiến lên một bàn tay chụp chết Mục Vân.
Chỉ là giờ khắc này, linh tinh đã giao, hiện tại chụp chết Mục Vân, đó mới là thật không có lời.
- Mục Vân, xem như ngươi lợi hại.
Phương Thông Không cười lạnh, nội tâm tức giận lại đến cực hạn.
- Tốt, linh tinh đã kiểm kê hoàn tất, hiện tại, ta mang chư vị lên đường.
Mục Vân mỉm cười, rất nhiều thành viên Huyết Minh đi sát đằng sau.
Còn Tiêu Doãn Nhi và Vương Tâm Nhã hai người thì bị Mục Vân lưu lại bên trong Huyết Minh.
Bên trong Huyết Minh, không biết lúc nào sẽ có chuyện gì phát sinh, ai biết võ giả khác tiểu thế giới lúc nào đột nhiên đi tới Thương Hoàng tiểu thế giới.
Mục Vân không thể không phòng chuẩn bị.
- Đã như vậy, mọi người lên đường đi.
Mục Vân phất phất tay, đội ngũ ngàn người trùng trùng điệp điệp xuất phát.
Mà cùng lúc đó, phía sau đội ngũ kia, một đám mây trắng, phiêu đãng trên bầu trời, như ẩn như hiện đi theo đại bộ đội tiến lên.
Mà phía sau mây trắng, trong gió nhẹ, khí tức như có như không, chậm rãi xuất hiện.
Chuyến này, nhất định là một hành trình không bình tĩnh.
Dần dần, đại bộ đội bắt đầu xuất phát về phía trước, Mục Vân đứng ở phía trước đại bộ đội, nhìn hết thảy, trong lòng đang âm thầm suy nghĩ.
Tiếng bịch bịch vang lên, từng bóng người vọt thẳng vào đến mặt biển phía dưới Huyết Sát đảo.
Kéo dài tiềm hành đối với Sinh Tử cảnh võ giả, căn bản không có vấn đề gì.
Mục Vân đi phía trước hơi mở lời:
- Đi qua đáy biển, có một vài hải thú hung ác, mà chỗ sâu dưới đáy biển, xuyên qua một tầng nước bùn thật dày, mới có thể tìm tòi đến đúng chỗ. Ta sớm nói cho mọi người, Khổ Thiên kia điện cực kỳ mênh mông, chúng ta có thể là đứng trên đỉnh Khổ Thiên điện, rất nguy hiểm, tuyệt đối không nên loạn động.
Mục Vân vừa dứt lời, bước ra một bước.
Giờ phút này, mọi người đã đến phía trên nước bùn dưới đáy biển.
Mà có các đại võ giả Sinh Tử cảnh ở đây, những hải thú kia căn bản không dám lỗ mãng, đã sớm lẫn đi rất xa.
Lần lượt từng thân ảnh phốc phốc phốc phốc tiến vào bên trong nước bùn dưới đáy biển.
- Khổ Thiên điện, nguyên lai là ở phía dưới Huyết Sát đảo, khó trách lúc trước Huyết Tôn sẽ xây dựng Huyết Sát đảo ở nơi đây.
Lần lượt từng thân ảnh biến mất, phía trên nước bùn đáy biển, lần lượt từng thân ảnh đột nhiên xuất hiện.
Một người cầm đầu, khí tức toàn thân cường hoành, Vụ Thanh một thân áo bào có hoa văn hình mây, dáng người cao ráo, đứng dưới đáy biển như giẫm trên đất bằng.
- Mục Vân này, ngược lại vận khí tốt, không nghĩ tới, thế mà để hắn tìm thấy đến kỳ ngộ.
Vụ Thanh ha ha cười, trong mắt đầy châm chọc khiêu khích.
- Tam huyết sứ, chúng ta bây giờ đi theo sao?
Huyền Cực Không tiến lên một bước, trầm giọng nói:
- Trước đó tiểu tử Mục Vân này âm Huyền Không sơn chúng ta một tay, lần này, nhất định phải giết hắn.
Hưu...
Nhưng trong nháy mắt khi Huyền Cực Không vừa dứt lời, một tiếng xé gió lúc này lại đột nhiên vang lên.
Phanh...
Trong nháy mắt tiếng xé gió vang lên, phịch một tiếng, đập xuống.
Tiếng lốp bốp vang lên, trước người Vụ Thanh, một võ giả toàn bộ thân thể nổ tung, hóa thành huyết vụ nồng hậu dày đặc.
Phanh phanh phanh...
Ngay sau đó, một loạt tiếng phanh phanh tiếp tục vang lên.
Thân thể những võ giả kia, từng người nổ tung.
- Hắc hắc, ta biết, có một chút lũ ngu xuẩn không biết trời cao đất rộng, sẽ mang đến đây nhặt tiện nghi.
Bên trong nước bùn, một tiếng cười bất ngờ vang lên.
Chính là Phương Thông Không.
- Mục minh chủ, không nghĩ tới, thật đúng là bị ngươi nói trúng, có ít người, không đưa tiền, liền muốn ăn cơm chùa đây!
Thân ảnh Ma Kiệt Luân giờ phút này cũng đi ra, thấp giọng cười hắc hắc.
Cùng lúc đó, bên trong nước bùn, lần lượt từng thân ảnh nối đuôi nhau mà ra, kia hơn mười đạo thân ảnh, vây lại.
Thấy cảnh này, Vụ Thanh chỗ nào vẫn không rõ, mắc lừa.
- Vụ Thanh, tam huyết sứ Huyền Không sơn.
Bên người Mục Vân, Huyết Vô Tình mở lời.
- Ồ? Nguyên lai còn là một đầu cá lớn.
Mục Vân cười hắc hắc, nói:
- Vân Lang gần đây thế nào? Còn sống chứ?
- Thiên Chủ rất tốt, Mục Vân, bất quá tử kỳ của ngươi, sắp đến.
- Tử kỳ của ta?
Mục Vân cười hắc hắc nói:
- Ngươi vẫn trước lo lắng cho tử kỳ của mình đi.
Vừa dứt lời, Phương Thông Không không nói hai lời, giết ra.
Lần này chảy máu nhiều nhất chính là Tứ Phương tiểu thế giới hắn, giờ khắc này, hắn đương nhiên nuốt không trôi một hơi này, thề phải đòi lại một ít công đạo.
Nhìn thấy Phương Thông Không xuất thủ, gương mặt Vụ Thanh trắng nhợt, bước ra một bước.
Oanh...
Trong chốc lát, một đoàn huyết vụ nổ tung, gương mặt Vụ Thanh đang tái nhợt xuất hiện một vòng đỏ chót, cả người nháy mắt hóa thành một đạo thiểm điện, trốn xa ra, biến mất không thấy gì nữa.
- Cái này...
Thấy cảnh này, Phương Thông Không triệt để sửng sốt.
Hắn không nghĩ tới, Vụ Thanh này thế mà chạy nhanh như vậy.
- Bí pháp thiêu đốt tinh huyết, gia hỏa này đã trọng thương, không đáng để lo, chúng ta đi thôi.
Ma Kiệt Luân ha ha cười nói:
- Bất quá đám gia hỏa đi theo, một tên đều không thể chạy.
Vừa dứt lời, võ giả tam đại tiểu thế giới, xông tới như giết dê bò.
Chuyện đến trình độ này, không cần nói thêm cái gì.
Chỉ có giết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận