Vô Thượng Thần Đế

Chương 1265: Một kiếm! Giải quyết! (2)

Tiếng phốc phốc phốc phốc lúc này vang lên, Kim Cương Trường Tí Viên dù cho da dày thịt béo, thế nhưng chín đường kiếm khí cũng khiến cho mặt ngoài da của nó xuất hiện huyết ngân.
- Xem ra, ngươi cũng rất sợ đau.
Nhìn thấy Kim Cương Trường Tí Viên bị đau, Mục Vân cười hắc hắc, phi thân lên.
Phanh...
Trong khoảnh khắc, một quyền Trường Tí Viên nện ở trên người Mục Vân.
Thân thể giống như sâu kiến triệt để bị đẩy lùi.
Một tiếng nổ vang truyền ra, thân thể Mục Vân đè nhập vào mặt đất, mặt đất xốp kia cũng không có rạn nứt, ngược lại xuất hiện từng vết rách.
Mà cùng lúc đó, thân thể Mục Vân trong nháy mắt lại lần nữa bắn lên.
To con này có thể đánh bay hắn lần đầu tiên, cũng có thể đánh bay hắn lần thứ hai.
Thế nhưng Mục Vân không lo lắng.
Chỉ cần có Quy Bối Kim Giáp tồn tại, hắn căn bản không lo lắng loại tình huống này chút nào.
Lần nữa xuất kích, lần này, Mục Vân không có bị Kim Cương Trường Tí Viên đánh trúng, ngược lại tung ra một quyền nện trên người Kim Cương Trường Tí Viên, trường kiếm càng một kiếm chui vào trên bàn chân Kim Cương Trường Tí Viên.
Kim Cương Trường Tí Viên lúc này bị đau, một phát bắt được Mục Vân, lần nữa quăng Mục Vân bay đi.
Chỉ là giờ khắc này, Mục Vân dùng tốc độ nhanh hơn lần nữa trở về.
Liên tục trải qua tiêu hao, thân thể Kim Cương Trường Tí Viên cũng dần dần không chịu đựng nổi.
Nhưng đột nhiên, nhìn thấy Mục Vân đánh tới, Kim Cương Trường Tí Viên đem Mục Vân nắm trong tay, dùng sức xoa nắn.
Nhưng Lạc Tuyết Thần Châm xuất hiện lần nữa, trong lòng bàn tay Kim Cương Trường Tí Viên lần nữa xuất hiện một cái lỗ máu.
- Tam Nguyên Quy Nhất Kiếm.
Tam đạo nguyên kiếm quy thành một đạo, chém ra.
Ngón tay trên cánh tay Kim Cương Trường Tí Viên kia bốc lên huyết nhục, máu tươi chảy ra.
Giờ khắc này, hai đầu cánh tay đều bị Mục Vân trảm máu tươi chảy đầm đìa, hắn cũng không thể bộc phát ra lực lượng mạnh nhất.
- Thoải mái không?
Nhìn bộ dáng Kim Cương Trường Tí Viên giờ khắc này, Mục Vân cười hắc hắc nói:
- Muốn giết ta, ngươi chọn sai mục tiêu.
Mục Vân vừa dứt lời, lần nữa xông ra, luân phiên tiêu hao, khiến cho toàn bộ thân thể Kim Cương Trường Tí Viên bắt đầu dần dần không chịu đựng nổi.
Mặc dù như thế, Kim Cương Trường Tí Viên vẫn cứng rắn kiên trì một canh giờ, cuối cùng, nương theo Mục Vân rít lên một tiếng, rốt cục ngã xuống đất, cũng đứng lên không nổi nữa.
Mà giờ phút này, huyết động trên người Kim Cương Trường Tí Viên, chỗ này nhiều hơn chỗ kia, một cái càng sâu hơn một cái, quả thực có thể xưng khủng bố.
Nhưng dù cho như thế, to con này vẫn duy trì hô hấp của mình, chỉ là những huyết động kia dần dần thành dòng nước chảy, mắt thấy sống không nổi.
- Ngươi đại gia hỏa này, thật đúng là có thể chèo chống.
Thấy cảnh này, Mục Vân đặt mông ngồi dưới đất, thở hổn hển nói
Ba ba...
Nhưng mà ngay khi Mục Vân vừa ngồi xuống, một tiếng vỗ tay lại vang lên.
- Lợi hại lợi hại, không hổ là Mục minh chủ lần này giành hạng nhất thí luyện tứ nguyên phong địa, quả thật để Thanh Nghịch Vân ta lau mắt mà nhìn.
Tiếng vỗ tay vang lên, Mục Vân nhìn người xuất hiện trước mặt, trên mặt lộ ra một tia cẩn thận.
- Thanh Nghịch Vân Tứ Phương tiểu thế giới, chờ lâu như vậy, ngươi thật có kiên nhẫn.
Nhìn Thanh Nghịch Vân, Mục Vân cười lạnh.
- Đương nhiên phải có kiên nhẫn.
Thanh Nghịch Vân chân thành nói:
- Nếu không, như thế nào lại biết Mục minh chủ thế mà có khả năng thông thiên như thế, thủ đoạn kì lạ, ngươi có bảo vật xuyên thủng bàn tay Kim Cương Trường Tí Viên, còn có bảo giáp ngươi mang trên người, đều là thần binh lợi khí nhất đẳng, nếu như không kiên nhẫn hơn một canh giờ, ta lại thế nào khả năng biết đây?
- Ồ? Vậy giờ ngươi đã biết, lại như thế nào?
Mục Vân nhìn Thanh Nghịch Vân, cười hỏi.
- Biết, ta có thể để ngươi ngỏm củ tỏi.
Thanh Nghịch Vân nhìn Mục Vân, một đạo huyễn ảnh Thanh Long xuất hiện trước người, chăm chú bao trùm thân thể Thanh Nghịch Vân.
Vừa bao phủ, toàn bộ thân thể Thanh Nghịch Vân nhìn qua giống như không tồn tại.
- Bây giờ ta đã là dạng này, ngươi có cần sợ hãi như vậy sao?
Nhìn Thanh Nghịch Vân bày ra bộ dáng, Mục Vân cười khổ.
- Đương nhiên cần thiết chứ.
Thanh Nghịch Vân nói:
- Lợi khí không gì không phá của ngươi kia đến cùng là cái gì, ta thế nhưng một mực không thấy rõ, mặc dù ngươi bây giờ không phải đối thủ của ta, thế nhưng mà...
- Bây giờ ta không phải là đối thủ của ngươi?
Nhìn Thanh Nghịch Vân dáng vẻ tự tin, ý cười trong mắt Mục Vân càng sâu.
- Ngươi cũng quá để ý mình.
Thiên Minh Kiếm xuất hiện trong tay Mục Vân, nhìn Thanh Nghịch Vân nói:
- Ngươi chẳng lẽ không biết, cũng bởi vì ngươi tự tin như vậy, cho nên, bốn tên thiên tài Tứ Phương tiểu thế giới các ngươi đều bị ta giết?
- Thiên tài? Tại Tứ Phương tiểu thế giới, Thanh Nghịch Vân ta cũng không dám tự xưng thiên tài, bốn người bọn họ thì tính toán cái gì?
- Ồ? Vậy thiên tài Tứ Phương tiểu thế giới các ngươi là ai?
Thanh Nghịch Vân cười lạnh nói:
- Thế nào? Sợ rồi? Nói cho ngươi cũng không sao, vị trí thập đại tiểu Tôn Giả, xếp hạng thứ tám Tân Hồi Thiên, ta nghĩ cái tên này, ngươi hẳn phải biết.
- Thật có lỗi, thật đúng là không biết.
- Vậy thì thôi, dù sao ngươi cũng không cần biết.
Thanh Nghịch Vân mỉm cười, sải bước ra.
Trong bàn tay, chân nguyên dị động, ba động cường hoành dùng bản thân Thanh Nghịch Vân làm điểm xuất phát, dần dần khuếch tán ra.
- Cầm Long Chưởng.
Vỗ ra một chưởng, ngao ngao tiếng gào thét vang lên, bên trong thân thể Thanh Nghịch Vân giống như có một con Thanh Long nhảy lên mà ra, cuốn về hướng Mục Vân.
- Đối với ta hiện tại mà nói, ngươi, thực sự quá yếu.
Nhìn thấy Thanh Nghịch Vân xuất thủ, ngữ khí Mục Vân đầy là thường, vạch ra một kiếm.
Tam Nguyên Quy Nhất Kiếm, một kiếm phân tam nguyên.
Phốc phốc phốc phốc phốc phốc ba tiếng vang vang lên, một kiếm kia, chia thân thể Thanh Nghịch Vân trước mắt làm ba khối.
Một kiếm! Giải quyết.
Thấy cảnh này, trong mắt Mục Vân đầy cười lạnh.
Sinh Tử cảnh tứ trọng, đối mặt Huyền Kiệt cùng Chu Xảo Nhi liên thủ, hắn căn bản không có tiêu hao quá nhiều.
Giờ khắc này, cho dù tiêu hao nửa ngày cùng Kim Cương Trường Tí Viên, thế nhưng chém giết Thanh Nghịch Vân với hắn mà nói, vẫn y vô cùng đơn giản.
Thanh Nghịch Vân này chỉ có thể tính là bình thường trong cảnh giới Sinh Tử cảnh ngũ trọng mà thôi.
Mục Vân hiện tại rất hiếu kì, cái gọi là thập đại tiểu Tôn Giả, mười người kia, đến cùng là tồn tại như thế nào.
Mục Vân rất muốn biết, mình bây giờ giao thủ cùng mười người bọn hắn, đến cùng sẽ là một loại cảm giác như thế nào.
Thí dụ như Ma Thiên Đại Đế cùng Ma Yểm Đại Đế cùng với Diệu Hàn mấy vị đỉnh tiêm võ giả Sinh Tử cảnh thất trọng, tồn tại gần với Thập Đại Tôn Giả, Mục Vân hiện tại cho dù bước vào đến Sinh Tử cảnh ngũ trọng, cũng không có lực đối chiến.
Sinh Tử cảnh thất trọng, có thể nói là sinh tử triệt để hỗn hợp thành một, bắt đầu lĩnh ngộ cảnh giới tiên nhân huyền diệu.
Sinh Tử cảnh, trước lục trọng, tam chuyển sinh, tam chuyển tử, bản thân chính là dựa vào lực lĩnh ngộ cường đại.
Mà đệ thất trọng càng là bên trên cơ sở lục trọng phía trước, gia tăng độ khó.
Mục Vân lúc trước còn rất hiếu kì, Huyền Nguyệt Lăng và Diệp Thu hai người sau khi động phòng thế mà song song đột phá đến Sinh Tử cảnh thất trọng, quả thực để hắn nghẹn họng nhìn trân trối.
Bạn cần đăng nhập để bình luận