Vô Thượng Thần Đế

Chương 1274: Kim giáp chiến sĩ (1)

- Ta cười ba người bọn họ, vừa rồi đánh ngươi chết ta sống, loại lực lượng kia ba động nếu như không phải động phủ này kiên cố, đã sớm sụp đổ.
- Hiện tại ngược lại tốt, hòa hòa khí khí, liên thủ chuẩn bị phá vỡ quan tài.
Nghe đến lời này, Mục Vân lại lần nữa cười nói:
- Nói không chừng một hồi đánh còn muốn hung hơn hiện tại đây.
Ba vị Tôn Giả giờ phút này chuẩn bị kỹ càng, nhìn nhau hai bên.
- Bắt đầu!
Ba người gần như đồng thời mở miệng, ba đường chân nguyên lực lượng, đánh vào đến trên nắp quan tài.
Trong chớp nhoáng này, Mục Vân có thể cảm giác được lực lượng ba động cường hoành cỡ nào.
Thập Đại Tôn Giả, thật không hổ là Thập Đại Tôn Giả.
- Diệp Thu, ngươi có thể chống đỡ được mấy chiêu nếu đối đầu với một trong ba người này?
Mục Vân xoay người, nhìn Diệp Thu hỏi.
Dù sao Diệp Thu hiện tại cũng là cảnh giới Sinh Tử cảnh thất trọng, hắn và ba người bằng cảnh giới, hẳn càng thêm có thể nhìn ra khác biệt.
- Ta? Ừm... Hẳn là đến mười chiêu.
Mười chiêu.
Nghe đến lời này, Mục Vân nghẹn lời.
Hắn nghĩ tam đại Tôn Giả đã rất mạnh, thế nhưng không nghĩ tới, Diệp Thu là Sinh Tử cảnh thất trọng thế mà sống không qua mười chiêu.
Thế hắn chẳng phải một chiêu đều không nhất định có thể chịu đựng được?
- Ta có thể chống đỡ qua hai mươi chiêu trái phải!
Huyền Nguyệt Lăng giờ phút này lại đắc ý nhìn Diệp Thu một chút, tựa hồ mình mạnh hơn phu quân một chút để nàng kiêu ngạo.
- Kia không phải là vẫn thua...
Huyền Nguyệt Lăng nhìn Mục Vân, cắn răng oán hận nói:
- Ngươi có thể đỡ qua một chiêu cũng không tệ.
- Nguyệt lăng, không thể vô lễ với sư tôn.
- Ta... Hừ!
Nghe đến lời này, Huyền Nguyệt Lăng hừ một tiếng, không lên tiếng nữa.
- Vậy ta hỏi ngươi, chiếu theo như vậy, Ma Thiên Đại Đế và Ma Yểm Đại Đế, cùng với Thanh Bàng kia, còn có bọn người Diệu Hàn thì sao?
- Bọn hắn hẳn là có thể kiên trì lâu một chút.
Diệp Thu xem chừng nói:
- Mấy người kia, xem như đỉnh tiêm tại Sinh Tử cảnh thất trọng, gần với Thập Đại Tôn Giả, bất quá cũng chwacs là trăm chiêu thôi.
- Giống Ma Đế Tra Kiệt và Chu Yên, Bạch Nhận bọn người, thực lực cũng chính là tương đương với ta, xem như trình độ nhất lưu, lại có một chút võ giả cưỡng ép tăng lên tới Sinh Tử cảnh thất trọng, càng kém.
- Thì ra là thế...
Trong lòng Mục Vân dần hiện ra một cái bậc thang.
Võ giả Sinh Tử cảnh thất trọng, Thập Đại Tôn Giả, đứng trên đỉnh Kim Tự Tháp, ngạo thị đám người.
Ngay sau đó chính là Ma Thiên Đại Đế cùng Ma Yểm Đại Đế, cùng với Diệu Hàn tộc trưởng, Thanh Bàng tông chủ những người này, xem như cường giả đỉnh tiêm Sinh Tử cảnh thất trọng.
Lại sau đó chính là Diệp Thu, Huyền Nguyệt Lăng cùng với bọn người Ma Đế Tra Kiệt, xem như cường giả hạng nhất.
Sau đó chính là Bạch Nhận, Chu Yên, cùng với mấy tên võ giả Sinh Tử cảnh thất trọng tùy tùng sau lưng Diệu Hàn, xem như nhị lưu tam lưu.
Bất quá cho dù nhị lưu tam lưu, cũng là tồn tại Sinh Tử cảnh thất trọng, ở bên trong bất kỳ một tiểu thế giới nào, đều là tồn tại cấp đại lão.
Xem ra trước đó có thể giết chết Bạch Nhận, thật đơn thuần là may mắn.
Nếu không phải Lạc Tuyết Thần Châm xuất kỳ bất ý, chỉ sợ chết chính là hắn và Huyết Vô Tình.
- Mở!
Ngay tại giờ phút này, bên trong não hải Mục Vân bỗng nhiên vang lên một tiếng.
- Mở rồi?
- Ừm!
Quy Nhất ha ha cười nói:
- Tuy nói vẻn vẹn là Tiên khí cấp thấp nhất, thế nhưng ta nghĩ, hẳn là rất thích hợp ngươi.
- Là cái gì?
- Kiếm!
Nghe đến lời này, trong lòng Mục Vân dâng lên một cỗ hứng thú nồng đậm.
Hắn hiện tại, cấp độ kiếm tâm đỉnh phong, nếu tăng thêm một thanh Tiên kiếm, thực lực hoàn toàn có thể lần nữa lên cao.
Trong lúc nói chuyện, chân hồn Mục Vân tiến vào bên trong Tru Tiên Đồ, nhìn một thanh trường kiếm trước người, hai mắt nở rộ ánh sáng.
Thanh trường kiếm này, toàn thân tản ra ánh sáng ngọc nhàn nhạt, kiếm dài ba thước bảy tấc, bề rộng chừng hơn hai ngón tay một ít, lưỡi kiếm rất mỏng, quả nhiên như cánh ve, thật mỏng, óng ánh sáng long lanh.
Nhìn qua toàn bộ trường kiếm không giống như một thanh thần binh, càng giống một tác phẩm nghệ thuật.
Hảo kiếm!
Mục Vân âm thầm kinh hỉ.
Kiếm khách yêu nhất là cái gì? Chính là kiếm tốt.
Một thanh kiếm này, đối với hiện tại hắn mà nói, rất thích hợp.
Mà lại là Tiên khí, Tiên khí so với Hư Tiên khí, sau khi nhỏ máu tế luyện, có thể cùng chủ nhân tâm ý tương thông, hòa làm một thể.
Khác biệt Hư Tiên khí, Tiên khí là hoàn toàn dung hợp.
Nắm lấy trường kiếm, Mục Vân nhỏ một giọt tinh huyết từ bên trong cơ thể dung nhập vào trên trường kiếm.
- Tiểu tử ngươi, thật đúng là lớn mật, đã nói xong đảm bảo, hiện tại mình ngược lại dung hợp thanh kiếm!
Quy Nhất ha ha cười nói:
- Ngươi cũng không sợ người ta làm làm thịt ngươi.
- Vật liệu giao đến trong tay của ta, làm sao có thể phun ra ngoài.
Mục Vân nhìn trường kiếm, cảm nhận được tâm ý tương thông, một cỗ hào hùng dâng lên.
Lần nữa cảm nhận được lực lượng Tiên khí, Mục Vân mới cảm giác được, cỗ phóng khoáng trước kia.
Oanh...
Ngay thời điểm Mục Vân ở nơi này cảm giác hào hùng, bên ngoài lại đột nhiên truyền đến một tiếng nổ vang.
Buông xuống tiên kiếm, chân hồn quy vị, Mục Vân nhìn về phía trước.
Tam đại Tôn Giả xuất thủ, nắp quan tài mà hắn không có rung chuyển mảy may rốt cục chậm rãi dâng lên.
Chỉ là nắp quan tài dâng lên thật giống như nặng đến vạn quân, cho dù tam đại Tôn Giả giờ khắc này cũng hao hết tâm thần, không dám có một chút thư giãn.
Khanh...
Nhưng ngay tại giờ phút này, đột nhiên, bên trong quan tài, một tiếng khanh đinh tai nhức óc đột nhiên vang lên.
Phịch một tiếng nổ vang truyền ra, nắp quan tài lúc đầu tam đại Tôn Giả rất khó mở ra lúc này bị một cỗ lực lượng bá đạo đánh tan.
Nắp quan tài bay ra, phịch một tiếng, nện ở đỉnh động phủ, một mực bất động.
Mà cùng lúc đó, ánh mắt mọi người toàn bộ tụ tập đến trong quan tài.
Chỉ thấy trong quan tài, đột nhiên duỗi ra một cánh tay, cánh tay kia được kim giáp bao trùm, bàn tay nắm chắc thành quyền.
Nhìn bộ dáng kia, vừa rồi, chính là cánh tay này ra một quyền đánh bay nắp quan tài.
Tam đại Tôn Giả lúc đầu quán chú toàn lực, thế nhưng đột nhiên lại lực lượng thư giãn, sơ sẩy một cái, toàn bộ chân nguyên bên trong cơ thể tán loạn, sắc mặt trắng nhợt, kêu lên một tiếng đau đớn, rút lui ba bước.
Chỉ là lúc này, tất cả mọi người nhìn cánh tay trong quan tài kia, đều không dám thở mạnh.
Tam đại Tôn Giả sử xuất lực khí toàn thân, từ từ mở ra nắp quan tài, thế nhưng cánh tay này đơn giản một quyền liền oanh mở nắp quan tài.
Đây là lực lượng gì?
Để bọn hắn cảm thấy kinh ngạc không chỉ là cái này.
Chỗ kim giáp cánh tay kia, một ánh mắt nhìn qua, chất liệu rõ ràng không tầm thường, căn bản không phải bọn hắn có thể luyện chế.
Kỳ quái là, chỗ khuỷu tay lại trụi lủi khắp nơi, tựa hồ thiếu khuyết cái gì.
Khanh!
Trong lúc đám người kinh ngạc, cánh tay rủ xuống, một thân ảnh, đột nhiên đứng lên kia trong quan tài.
Một thân giáp trụ màu ám kim (vàng đen), toàn thân cao thấp bị lân giáp bao trùm, trên đầu mang theo một cái mũ giáp, bộ mặt càng bị một trương mặt nạ khủng bố che chắn.
Ám kim chiến sĩ!
Trong nháy mắt chiến sĩ đứng lên, bàn tay vung lên, trong lúc tiếng gió rít gào, một tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Một võ giả Sinh Tử cảnh tam trọng bị một đạo chưởng phong đập thành tro bụi.
- Hỗn đản, đây là vật gì?
- Thủ hộ chiến sĩ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận