Vô Thượng Thần Đế

Chương 1291: Ta Muốn Là Tôn Nghiêm

Trong nháy mắt, ngũ đại Tôn Giả đồng thời bước ra, mục tiêu toàn bộ là Mục Vân.
- Không nghĩ tới, ta rất được hoan nghênh.
Thấy cảnh này, Mục Vân lại hơi hơi cười một tiếng.
- Ha ha... Độc Vạn Sơn, ta đã sớm muốn lĩnh giáo thực lực Tôn Giả thứ sáu ngươi, độc tố nổi tiếng của ngươi đụng phải khôi giáp của ta, không biết có thể làm bị thương ta hay không.
Đấu Vân Phong cười ha ha, trực tiếp sải bước ra, khí thế cường đại tại lúc này triệt để bộc phát.
Mà cùng lúc đó, quanh người hắn xuất hiện từng đạo quang mang, những lưu quang kia bỗng nhiên tách ra, tuôn ra.
- Ngươi có thể thử xem.
Độc Vạn Sơn chính là Tôn Giả thứ sáu, thực lực tất nhiên không cần phải nói, kinh khủng nhất chính là một thân độc tố của hắn, căn bản khó mà thanh lý.
Cũng may, bản thân Đấu Vân Phong cũng không phải ăn chay.
Hai đại Tôn Giả, lập tức giao thủ.
Mà cùng lúc đó, một bên khác, Đế Văn lại cười hắc hắc, trực tiếp nghênh tiếp Phương Thông Không.
Hai vị đại lão thường ngày hay xuất hiện mâu thuẫn, tranh cãi không ngớt, Đế Văn giờ phút này khó được phát tiết tức giận trong bộ ngực mình.
- Đế Văn lão người, người người đều giảng ngươi là hạng tám Thập Đại Tôn Giả, Phương Thông Không ta không tin, bên trong Ngũ Hành tiểu thế giới của ngươi, Đế Văn ngươi là lão đại, thế nhưng ở bên ngoài, ngươi hẳn phải biết, rụt cổ lại làm người, mới là chân lý.
- Rụt cổ lại làm người?
Đế Văn ha ha cười nói:
- Xem ra điểm này, ngươi tinh thông nhiều hơn ta, ngược lại có thể dạy ta một chút, loại biện pháp sinh hoạt rùa đen này.
- Dạy ngươi, tốt!
Phương Thông Không cũng không nóng giận đối với Đế Văn trào phúng, ngược lại mặt mũi tràn đầy mang theo ý cười.
Rầm rầm rầm...
Trong lúc nhất thời, hai đại Tôn Giả lập tức giao thủ, Đế Văn tu luyện chính là ngũ hành chi pháp, mà Phương Thông Không tu luyện thì là Tứ Phương Thần Ấn bên trong Tứ Phương tiểu thế giới.
Hai đại Tôn Giả giao thủ, lập tức dẫn tới công kích càng thêm cường hoành.
Giờ khắc này, phía trên Huyết Minh, hộ đảo đại trận, sớm đã triệt để hiện ra.
Dám người Huyết Minh được Tiêu Doãn Nhi và Vương Tâm Nhã dàn xếp, phía dưới Sinh Tử cảnh thất trọng, toàn bộ đợi ở bên trong đại trận, không thể xuất động.
Nhưng giờ khắc này, Luân Động Thương, Ngọc Huy Nhân cùng với Vô Cực Ngạo Thiên ba người lại rảnh tay, từng bước ép sát Mục Vân.
Thấy cảnh này, ý cười trong mắt Mục Vân càng sâu.
- Ngươi còn cười?
- Dương nhiên!
Mục Vân ha ha cười nói:
- Có thể làm cho ngũ đại tiểu thế giới bên trong thập đại tiểu thế giới liên thủ đối phó Mục Vân ta, dù có chết, cũng đủ để dương danh thiên cổ.
- Vang danh thiên cổ? Ngươi ngược lại là nghĩ rất đẹp.
Sắc mặt Luân Động Thương phát lạnh, vừa sải bước ra.
- Người này để ta đối phó!
Diệp Thu cùng Huyền Nguyệt Lăng vừa muốn xông ra, Minh Nguyệt Tâm lại lúc này bước ra một bước.
Chỉ là trong nháy mắt Minh Nguyệt Tâm bước ra, mặt ngoài toàn bộ thân thể nàng có từng dòng nước chảy xuôi.
Thấy cảnh này, Mục Vân có thể cảm giác được, dòng nước bao trùm chung quanh thân thể Minh Nguyệt Tâm, để Hắc Ngục Ngân Thủy bên trong cơ thể hắn giờ khắc này cũng trở nên táo động.
Loại cảm giác này, là xúc động triều bái.
- Tiểu nữ oa này, không đơn giản, ban đầu ở bên trong tứ nguyên phong địa, thu hoạch được truyền thừa Thủy Thần, tìm trí nhớ của mình, xem ra nhân gia là càng thêm có tiềm lực so với Tiên Vương trọng sinh như ngươi.
Quy Nhất giờ phút này cười hắc hắc nói.
- Vậy ngươi đi đầu nhập vào nàng đi thôi.
- Ngươi cho rằng ta không muốn...
Quy Nhất hừ một tiếng, không lên tiếng nữa.
Nhưng ngoài dự liệu, Minh Nguyệt Tâm giờ khắc này xông ra, đối mặt Luân Động Thương dùng Luân Hồi Giới Pháp công kích, thế mà ngạnh sinh sinh cho ngăn cản được.
Một màn này, cơ hồ để tất cả mọi người kinh ngạc đến ngây người.
Chỉ có Thánh Tam Thiên, đứng ở nơi xa nhìn một màn này, cười ha hả vuốt chòm râu của mình.
- Ngọc Huy Nhân, phu phụ chúng ta tới đối phó.
Diệp Thu cùng Huyền Nguyệt Lăng giờ phút này bước ra một bước, nhìn chằm chằm nói.
- Không cần!
Mục Vân giờ phút này bỗng nhiên mở miệng nói:
- Các ngươi bốn người, cùng tiến lên.
Hả?
Bốn người?
Diệp Thu, Huyền Nguyệt Lăng, Huyết Vô Tình cùng Phong Ngọc Nhi, bốn người đều không đơn giản.
Diệp Thu bản thân thực lực đã rất cường hoành, lại thêm tiên đan tẩm bổ, đương nhiên không giống, mà thân phận Huyền Nguyệt Lăng khó bề phân biệt, sau khi cùng Diệp Thu kết hợp, hai người chính là song song đến Sinh Tử cảnh thất trọng.
Đến mức Huyết Vô Tình, tu luyện Vạn Cổ Huyết Điển cùng Bất Diệt Huyết Điển, người này rất rõ ràng lý giải huyết mạch như Huyết Kiêu năm đó, vận chuyển võ kỹ ngày xưa, càng cường hoành gấp mười gấp trăm lần.
Phong Ngọc Nhi lại càng không cần phải nói, tiên đan đối với thần thú Thiên Tình Huyền Xà trong cơ thể nàng, quả thực là vật đại bổ.
Không chỉ vững vàng tăng lên tới thất trọng, càng cố gắng tiến lên một bước.
Bốn người này, hiện nay nhờ có lực lượng tiên đan mà Mục Vân đưa dùng một tháng qua, tiến bộ thần tốc, ngày tiến ngàn dặm cũng không giả.
Có thể nói, bọn hắn hiện tại bốn người, đều có tiềm lực vô cùng cường đại, mà lại vững vàng là Sinh Tử cảnh cường giả nhất lưu.
Trong thời gian ngắn bốn người song song liên thủ, ngăn lại Ngọc Huy Nhân cùng Vô Cực Ngạo Thiên, cũng không phải không thể được.
Thế nhưng Mục Vân giờ phút này lại để bọn hắn bốn người đối phó Ngọc Huy Nhân.
Vô Cực Ngạo Thiên làm sao bây giờ?
- Thế nhưng sư tôn...
- Mục đại ca...
- Mục Vân...
Nhìn Mục Vân, bốn người nhịn không được mở miệng.
- Các ngươi không thấy được Doãn Nhi cùng Tâm nhi đều đứng trên tường thành sao? Ngay cả bọn nàng đều tín nhiệm ta, các ngươi còn lo lắng cái gì?
Mục Vân khẽ cười nói:
- Chuyện đến một bước này, dù cho thất bại, cũng cần để bọn hắn biết, Huyết Minh cũng không phải Huyết Minh lúc trước kia.
Mục Vân vừa dứt lời, ý cười trong mắt càng sâu.
- Tốt!
- Ta nghe sư tôn.
Huyết Vô Tình và Diệp Thu trước tiên mở miệng nói.
Bốn bóng người không chút do dự, trực tiếp thẳng hướng Ngọc Huy Nhân.
- Ừm? Bốn cá nhân sao?
Nhìn bốn người, Ngọc Huy Nhân ha ha cười nói:
- Loại thời điểm này, cũng không phải lực lượng không đủ, dùng nhân số đến góp vào.
- Ngươi nói nhảm nhiều quá.
- Nói nhảm nhiều không tốt sao?
Ngọc Huy Nhân ha ha cười nói:
- Mục minh chủ, hi vọng qua một hồi, ngươi còn có thời gian nói ra lời nói bực này.
- Ngươi yên tâm, thời gian của ta, nhiều hơn ngươi.
Lần này, Mục Vân quyết định, tuyệt đối không tiếp tục để thân nhân, người yêu cùng bạn bè của mình, lần nữa thương tâm.
Chết! Cho dù giả chết, hắn đều sẽ không như trước.
- Ha ha... Mục minh chủ, kỳ thật chỉ cần nói một câu đơn giản, ngươi nói cho ta bí tàng ở nơi nào, ta sẽ rời đi, ta nghĩ tứ đại tiểu thế giới bọn hắn liên thủ, cũng không nhất định có thể phá được Huyết Minh ngươi, nếu ngươi lấy lợi dụ, Diệu Thiến và Ma Kiệt Luân hai người đều sẽ không ngồi nhìn mặc kệ, đến thời điểm đó, nguy cơ Huyết Minh ngươi có thể giải trừ.
- Ngươi ngược lại thực cân nhắc vì ta.
Nhìn Vô Cực Ngạo Thiên, Mục Vân ha ha cười nói:
- Chỉ là ngươi tính toán hết thảy, thế nhưng ngươi không có tính đúng
ý nghĩ trong lòng Mục Vân ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận