Vô Thượng Thần Đế

Chương 1296: Giương Đông Kích Tây.

- Chu Yên thân là cung chủ Chu Tước cung, đều cho rằng nàng vẻn vẹn chi là Sinh Tử cảnh thất trọng, không nghĩ tới những năm gần đây, vô thanh vô tức, tu vi lần nữa tinh tiến.
- Đúng vậy, tu luyện ra Chu Tước uy áp, chỉ sợ đã thành thục Chu Tước cấm thần quyết Tứ Phương tiểu thế giới, thành tựu của nàng cũng không nhỏ.
- Đúng thế, xem ra thực lực tổng hợp Tứ Phương tiểu thế giới đầy đủ xếp vào trước năm bên trong thập đại tiểu thế giới.
Nhìn thấy Chu Yên nhất cử nhất động, mọi người nhất thời nghị luận ầm ĩ.
Một đạo uy áp tràn ngập ra, trực tiếp đè xuống Mục Vân, đánh thẳng vào Mục Vân.
Thế nhưng hết lần này tới lần khác giờ khắc này, Mục Vân căn bản không nhận kia uy áp ảnh hưởng.
Chu Tước Chi Áp?
Chu Tước cường đại hơn nữa, có thể cường đại bằng Thần Long?
Mục Vân hiện tại đã là long hóa chi thân, long hóa về sau, long lân bao trùm toàn thân, loại trình độ uy áp này, đối với hắn tới nói, căn bản không có bất kỳ tác dụng gì.
Kiếm, không bị ảnh hưởng, vẫn y trực tiếp giết ra.
Thấy cảnh này, trên mặt Chu Yên rõ ràng xuất hiện một tia bối rối, lộ ra rất kinh ngạc.
Mục Vân thế mà không bị ảnh hưởng?
Làm sao có thể!
Chu Yên không biết thể chất Mục Vân đặc thù, thế nhưng nàng có thể xác định, xem như Thanh Bàng, Huyền Thiên hai người, phía dưới áp bách bực này của mình, hành động cũng sẽ chậm chạp, thế nhưng giờ phút này Mục Vân chẳng những không có bị ảnh hưởng chút nào, tốc độ thế mà còn đang tăng thêm.
- Muốn chết!
Tiếng duyên dáng gọi to vang lên, hai tay Chu Yên như nâng một đóa liên hoa, trực tiếp nâng lên, tạch tạch tạch âm thanh nhỏ bé vang lên trong hai tay nàng.
Chu Yên lúc này trực tiếp xuất thủ.
Từng đoá từng đoá hỏa liên ngưng tụ trước người nàng, hóa thành từng cái tiểu nhân tinh xảo, thân thể dáng người những tiểu nhân kia cùng nàng giống nhau như đúc, mỹ mạo kiều diễm, lại mang theo từng tia từng tia khí tức nguy hiểm.
- Bạo!
Tiếng quát vang lên, lập tức, rầm rầm rầm âm thanh ngay sau đó truyền ra, giữa hai người, từng tiểu nhân lập tức bay tới phía Mục Vân.
Đinh đinh đinh...
Nhưng trong nháy mắt này, Mục Vân vốn đánh ra một luồng kiếm khí, thế mà lúc này trực tiếp hóa thành chín đạo, phân biệt chém về phía những tiểu nhân kia.
Ầm ầm...
Tiếng oanh minh trầm thấp vang lên giữa không trung, bóng dáng Mục Vân vốn phóng tới Chu Yên, thế nhưng vừa bạo tạc, lại khiến cho hai người trực tiếp tách ra.
Nhưng thân thể Mục Vân không phải hướng về phía trước, mà rút lui về phía sau.
Nhưng vừa lui, vừa lúc thối lui đến chỗ Thanh Bàng và Huyền Thiên hai người công kích đến.
- Thanh Long Bào!
- Huyền Vũ Thuẫn Địa Liệt.
Hai tiếng quát khẽ đồng thời vang lên, Thanh Bàng cùng Huyền Thiên hai người đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội trong chớp nhoáng này, bọn hắn không buông tha, Mục Vân càng không buông tha.
- Dung Thiên Quyết, dung vạn vật.
Nội tâm quát khẽ một tiếng, uy lực nổ tung vừa rồi kia bị Mục Vân hấp thụ một bộ phận lớn, lúc này triệt để bạo phát đi, hướng thẳng đến hai người oanh ra.
Dung Thiên Quyết, ba tầng cảnh giới, tầng một dung võ, dung hợp lực lượng võ kỹ.
Mà cảnh giới thứ hai chính là dung lực, hòa tan tiêu tán lực công kích của đối thủ.
Tầng thứ ba chính là cảnh giới dung vạn vật, có thể dung hợp công kích của đối thủ vào bên trong bản thân, sau đó lại phóng xuất ra.
Cảnh giới của Mục Vân bây giờ đến Sinh Tử cảnh lục trọng, miễn miễn cưỡng cưỡng có thể dung hợp lực lượng của cảnh giới thất trọng, thế nhưng vẻn vẹn chỉ là Chu Yên bực này, đổi lại Phương Thông Không, Độc Vạn Sơn, một lần dung hợp, chính Mục Vân đều không thể tiếp nhận, trực tiếp bị lực lượng phản phệ, muốn sống cũng sống không nổi, lại càng không cần phải nói phóng xuất ra.
Cũng giống như con rắn có thể nuốt con chuột, nuốt vào con thỏ, thế nhưng để con rắn đi nuốt con voi, vậy đơn giản là tự tìm đường chết.
Một lần phản kích này, lập tức để Thanh Bàng cùng Huyền Thiên hai người chân tay luống cuống.
Nhưng dù cho là chân tay luống cuống, hai người dù sao cũng là đại năng Sinh Tử cảnh thất trọng, bằng vào thực lực bản thân, vẫn một mực ngăn cản được Mục Vân công kích.
Thấy cảnh này, Mục Vân chỉ có bất đắc dĩ thở ra một hơi.
Dù cho thi triển ra Dung Thiên Quyết, có thể dung hợp công kích của Chu Yên, hắn cũng chỉ có thể tạo thành uy hiếp cho Thanh Bàng và Huyền Thiên thôi.
Làm bị thương hai người, vô cùng khó khăn.
Cảnh giới Sinh Tử cảnh thất trọng, Mục Vân không phải không biết khủng bố cỡ nào.
Nhưng giờ khắc này, hắn cần đứng ra cho Huyết Minh lòng tin, cho địch nhân đả kích.
- Tiểu tử, uy phong ngươi vừa rồi đi đâu rồi?
Nhìn thấy Mục Vân rời khỏi vòng vây ba người, Thanh Bàng ha ha cười nói:
- Thúc thủ chịu trói đi, hiện tại, không ai có thể cứu ngươi, ba người chúng ta liên thủ chém giết ngươi, nếu còn thất bại, thật để các cường giả mấy ngàn tiểu thế giới cười đến rụng răng.
- Làm gì nói nhảm cùng kẻ này, vừa rồi hắn muốn phản sát chúng ta đây.
- Hừ, thế mà nhắm chuẩn lão nương, cho ta yếu nhất nên lấy ta hạ thủ sao?
Ba bóng người đứng ở phía trước, nhìn Mục Vân, trong mắt sát cơ, không cần nói cũng biết.
Nhìn ba người, bên trong não hải Mục Vân lại cấp tốc suy nghĩ biện pháp.
Giết thế nào?
Như thế nào giết?
Bất luận như thế nào, hắn nhất định phải dẫn đầu giết chết một người mới được.
Giết chết ai?
Trước mắt ba người, không có một người nào là dễ trêu phải, vô luận là hắn muốn giết người nào đều vô cùng gian nan.
Mà ba người liên thủ, phối hợp lại cũng là mười phần xảo diệu, căn bản không cho hắn cơ hội.
Kiếm.
Nhìn Thiên Minh Kiếm trong tay mình, cả người Mục Vân nhất thời tinh thần tỉnh táo.
Kiếm!
Đúng rồi, kiếm!
Trong mắt Mục Vân lập tức hiện ra một vòng ý cười.
- Ba người các ngươi, có thể giết ta? Buồn cười, thế nhưng ta hiện tại vẫn đứng ở chỗ này sống thật khỏe, mà mọi người chung quanh thế nhưng nhìn rõ ràng, các ngươi nếu không cách nào động thủ, bọn hắn, coi như thay vào đó.
- Ngươi gấp gáp muốn chết như vậy, ta thành toàn ngươi.
Âm thanh Huyền Thiên phát ra mang theo một tia khàn khàn, bàn tay vung lên, lực lượng màu đen quỷ dị ba động ra.
Lực lượng quỷ dị màu đen trực tiếp hóa thành một hình thái Huyền Vũ, trong lúc phun ra nuốt vào, không khí lưu động trong thiên địa đều biến thành như vòi rồng cuồng bạo.
Lốp bốp âm thanh lúc này vang lên, cả người Huyền Thiên triệt để xông ra.
Nhưng cùng lúc đó, Thanh Bàng cùng Chu Yên hai người cũng từ một phương hướng khác xuất hiện, một trái một phải, hướng phía Mục Vân giáp công mà tới.
- Đến? Đến hay lắm!
Nhìn thấy ba người từ ba phương hướng đánh tới, Mục Vân xem nhẹ trước người, chính diện vọt tới Huyền Thiên.
Trong mắt hắn, Huyền Thiên chính là môn chủ Huyền Vũ môn, bí tịch Huyền Vũ môn chủ tu là phòng ngự công pháp, Huyền Thiên là công kích kém nhất trong ba người, nhưng phòng ngự là tối cường.
Chọn hắn, không có lời!
Bạn cần đăng nhập để bình luận