Vô Thượng Thần Đế

Chương 1299: Hai Lựa Chọn

- Tóm lại là ta gây phiền phức, không thể để cho nàng vì ta mà chịu tội.
Mục Vân cười ha ha nói, trực tiếp ra chiêu.
- Tam Nguyên Quy Nhất Kiếm.
Tiếng gầm gừ vang lên, bóng dáng Mục Vân không còn ở dưới, ngược lại là trực tiếp bay lên không.
Đinh đinh đinh âm thanh vang lên, cả người Mục Vân lúc này bị Diệt Tôn Kiếm kéo theo, vọt thẳng lên trời.
- Phá!
Tam đạo nguyên khí trực tiếp quy về thành một, lực lượng Cửu Nguyên Tụ Thiên Kình trong nháy mắt dung hợp kiếm tâm đỉnh phong của Mục Vân, dung hợp thần uy vô thượng của tiên kiếm, triệt để bộc phát.
Một kiếm này, có thể nói là một kiếm mạnh nhất mà Mục Vân cho đến tận đây có khả năng thi triển ra.
Khanh...
Trong lúc nhất thời, tam đạo kiếm nguyên trực tiếp hội tụ một chỗ, tụ tập thành một đạo kiếm ảnh ngàn trượng trên đỉnh đầu Mục Vân, hướng về phía chưởng ấn kia, trực tiếp chém ra.
Oanh...
Sau một khắc, tiếng oanh minh vang lên, Mục Vân ra một kiếm, trực tiếp chém vỡ vụn chưởng ấn.
Nhưng lực phản phệ cường đại lại đè xuống thân người Mục Vân, hướng xuống đất, ầm vang đánh tới.
Đông...
Tiếng bạo liệt trầm muộn vang lên, thân thể Mục Vân trực tiếp bị đánh vào đến trên mặt biển, sóng biển ngàn trượng, trực tiếp nhấc lên, âm thanh bạo liệt chấn động lòng người.
- Mục tiên sinh!
- Sư tôn!
- Vân lang!
Thấy cảnh này, mọi người Huyết Minh nhất thời khẩn trương.
Tiên khí, đích thật cường đại, tiên khí nếu rơi vào trong tay Thập Đại Tôn Giả, mọi người tại đây, không một ai có thể ngăn cản.
Nhưng Mục Vân dựa vào tiên khí, đối mặt Tôn Giả cường đại, tồn tại đỉnh phong của tiểu thiên thế giới công kích, vẫn như cũ có vẻ hơi tái nhợt bất lực.
- Sâu kiến vô tri!
Ngay tại giờ phút này, một đạo âm thanh khinh thường vang lên.
Luân Động Thương từ trên trời giáng xuống, nhìn mặt biển bốc lên, khẽ nói:
- Tự cho là đoạt thiên địa chi tạo hóa, nắm giữ tiên khí liền có thể không nhìn cảnh giới chênh lệch?
Luân Động Thương chắp hai tay ra sau, nhìn mặt biển, trong mắt đều là đùa cợt.
Sinh Tử cảnh lục trọng Mục Vân đừng nói cầm tiên khí, chính là cầm thần khí, hắn vẫn không sợ, đây chính là ngạo nghễ của Tôn Giả.
- Bây giờ gọi rầm rĩ, có phải hơi sớm một chút hay không.
Chỉ là Luân Động Thương vừa dứt lời, mặt biển đột nhiên nổ tung, gợn sóng lần nữa lăn lộn, một bóng người phóng lên tận trời, chính là Mục Vân.
- Không chết?
Nhìn Mục Vân xông ra mặt biển, Luân Động Thương khẽ nói:
- Không chết vừa vặn, ta sợ ngươi bây giờ chết rồi, ta còn không có cách nào hỏi thăm ngươi về bí tàng nữa.
- Bất quá đến hiện tại, Mục Vân, ngươi sống đủ dài, lúc đầu sớm nên là người chết, để ngươi sống đến bây giờ, chính là một sai lầm thật lớn.
- Hiện tại cho ngươi hai lựa chọn, một, nói cho ta vị trí bí tàng, ta có thể để ngươi nhẹ nhõm chết đi, Huyết Minh, ta sẽ không động, hai, ngươi không nói, không có vấn đề, tất cả mọi người bọn hắn... Ta sẽ giết sạch từng người ở trước mặt ngươi, giết tới ngươi nói mới dừng.
Luân Động Thương, không có chút nào tình cảm, không cần miệt thị, không cần xem thường, nhưng lại mang theo một cỗ cảm giác cao cao tại thượng.
- Ta cũng cho ngươi hai lựa chọn, hoặc là lăn, hoặc là chết!
Nhìn Luân Động Thương, Mục Vân há mồm phun ra một ngụm máu lớn, Diệt Tôn Kiếm giờ phút này dính sát bàn tay của hắn.
- Ngươi ngược lại rất tự tin.
Luân Động Thương giờ phút này cũng không nóng giận, nhìn Mục Vân, trong mắt đều là trêu tức.
- Luân Động Thương, tiểu tử này, cũng không phải thuộc về ngươi.
Ngay tại giờ phút này, cung chủ Ma Ngọc cung Ma Ngọc tiểu thế giới Ngọc Huy Nhân cũng rơi xuống.
So với Luân Động Thương, Ngọc Huy Nhân nhìn qua thì càng lộ ra dễ như trở bàn tay một ít.
Hai đại Tôn Giả giờ phút này rảnh tay, nhìn Mục Vân, trong mắt sát cơ, không cần nói cũng biết.
- Ngọc Huy Nhân, lúc này, không phải ngươi còn muốn cùng ta tranh đoạt đó chứ?
Luân Động Thương xoay người, nhìn Ngọc Huy Nhân, trong mắt mang theo một nụ cười như có như không.
- Làm sao không cùng ngươi tranh đoạt?
Ngọc Huy Nhân ha ha cười nói:
- Kẻ này giết nhi tử ngươi, nhi tử của ta cũng bị hắn giết chết, thù này không báo, trong lòng ta có thể nào lắng lại? Nếu không tương lai, ai giết người Ma Ngọc tiểu thế giới ta, còn không phải đều tiêu dao ở bên ngoài, tóm lại là muốn giết gà dọa khỉ.
Trong lúc hai người thảo luận, hoàn toàn không đem Mục Vân để ở trong mắt, tựa hồ đang quyết định tính mệnh của một con chó con mèo nào đó.
Mục Vân đứng tại chỗ, nhìn hai người, không nhúc nhích.
- Giết?
Bên trong ánh mắt Mục Vân đầy là cười lạnh.
Hai người kia toàn không có xem sinh tử của hắn là gì, trái phải đều là một con đường chết, Mục Vân không ngại, lấy cái chết đổi chết.
Trong lúc không đường có thể đi, ngọc thạch câu phần, chính là lựa chọn tốt nhất.
- Mục Vân, hiện tại ngươi nếu nói ra vị trí bí tàng, ta lại có thể làm cho ngươi được chết một cách thống khoái một ít, để đám người Huyết Minh có thể kéo dài hơi tàn, muộn... Thế nhưng không có cơ hội.
- Cơ hội?
Ý cười trong mắt Mục Vân càng sâu, không có mở miệng, thế nhưng Diệt Tôn Kiếm chăm chú ngăn ở trước người, lại biểu đạt ý nghĩ trong lòng của hắn.
- Xem ra còn là không biết sống chết.
Luân Động Thương nhịn không được cười lên nói:
- Đã như vậy, vậy liền không thể trách chúng ta.
- Mục Vân, ngươi quá không biết trời cao đất rộng.
Hai đại Tôn Giả nhìn Mục Vân, thế mà cùng một thời gian, không phân tuần tự, cùng nhau xuất thủ.
- Hai lão hồ ly đều muốn tiên kiếm này của ta, làm gì giả vờ vì báo thù cho con trai mình tới tìm ta?
Mục Vân cười lạnh nói:
- Ở trong mắt các ngươi, tác dụng của tiên kiếm xa xa còn đáng tiền hơn mệnh của nhi tử các ngươi, các ngươi làm phụ thân vậy, khác cầm thú ở chỗ nào?
- Bây giờ còn có thể mắng, một hồi ta để ngươi ngay cả khí lực hô hấp đều biến mất.
Ngọc Huy Nhân hừ lạnh một tiếng, trong lúc ma khí lăn lộn, bàn tay trực tiếp ngưng kết ra một đạo trảo ấn trăm trượng, trảo ấn đen như mực ngưng kết thành một khuôn mặt ma quỷ, hướng phía Mục Vân hấp thụ mà tới.
- Lăn đi!
Diệt Tôn Kiếm vạch ra một kiếm, thổi phù một tiếng, khuôn mặt ma quỷ lập tức vặn vẹo, trực tiếp phá vỡ.
Chỉ là giờ khắc này, khuôn mặt ma quỷ phá vỡ cũng không có trực tiếp tiêu tán, ngay khi tiên kiếm chém ra một kiếm, ngược lại lại lần nữa ngưng thực mấy phần, lần nữa tới gần cùng một chỗ.
- Phá!
Mục Vân lần nữa quát lên một tiếng lớn, Tam Nguyên Quy Nhất Kiếm trực tiếp vạch ra, Diệt Tôn Kiếm đón đỡ trước người.
Lực lượng Tiên khí cường đại bộc phát, khuôn mặt ma quỷ trực tiếp cắn một cái phía trên tiên kiếm, không ngừng tiến sát Mục Vân.
- Xông...
Mà cùng lúc đó, mấy người Huyết Vô Tình lần nữa xông ra.
Nhưng còn chưa đợi mấy người tới gần hai đại Tôn Giả, mấy vị cường giả hạng nhất của Ma Ngọc tiểu thế giới và Luân Hồi tiểu thế giới lúc này đã trực tiếp giết ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận