Vô Thượng Thần Đế

Chương 1322: Thất Huyền Mê Thiên Trận (1)

Các đại lão từng tiểu thế giới đang lúc đầu đang nghiêm túc tìm kiếm cửa ra vào bí tàng nhìn thấy võ giả tam đại thế lực xuất hiện, thất kinh.
Chỉ là khi nhìn thấy người tam đại thế lực, sắc mặt lại cổ quái.
Đi ra từ bên trong sơn phong...
Thấy cảnh này, tất cả mọi người giống như nhìn đại tinh tinh, nhìn chằm chằm ba đội nhân mã.
- Là các ngươi! Các ngươi thế nào tiến đến.
Một đội ngũ đang tra tìm vừa lúc là Luân Hồi tiểu thế giới do Luân Động Thương dẫn đầu.
Luân Động Thương rung động nhìn cả đám, khó tin nói:
- Mục Vân, ngươi... Ngươi biết đường tắt tiến vào bên trong Cổ Long di chỉ.
Luân Động Thương giờ phút này như thế nào còn phản ứng không kịp.
- Tốt!
Ngay tại giờ phút này, một tiếng quát vang lên lần nữa, Ngũ Độc tiểu thế giới Độc Vạn Sơn xuất hiện ở chỗ này, nhìn đám người quát:
- Mục Vân, ngươi quả nhiên vô sỉ, biết đường tắt đi vào Cổ Long di chỉ lại không nói cho chúng ta, để chúng ta vây quanh Huyền Không sơn, đắc tội Huyền Không sơn, còn bản thân lén lút từ đường tắt tiến vào.
- Ngươi sao có thể vô sỉ như thế? Chúng ta thế nhưng dùng tiền mua tin tức.
Nhìn thấy Độc Vạn Sơn cùng Luân Động Thương phẫn nộ, Mục Vân mỉm cười.
- Hai vị Tôn Giả, thứ nhất, đường tắt này, ta là biết không sai, thế nhưng ta không có nghĩa vụ nói cho các ngươi biết? Thật giống như quan hệ giữa chúng ta không có tốt như vậy? Thứ hai, các ngươi xuất tiền hai trăm ức cực phẩm linh tinh mua là vị trí cụ thể của thông thiên bí tàng, con đường bên trong tiến vào bí tàng, các ngươi lại không có hỏi ta, ta làm gì vẽ vời thêm chuyện, nói cho các ngươi biết.
- Ngươi...
Trong lúc nhất thời, hai đại Tôn Giả nhìn Mục Vân, trong mắt tức giận, không thể bảo là không cường thịnh.
Chỉ là giờ phút này Mục Vân không phải người bọn hắn muốn giết liền có thể giết, hung hăng trừng Mục Vân vài lần, hai vị Tôn Giả thủy chung không có động thủ.
- Bất quá nói câu công đạo, xem ra không ít người đều tiến vào mật địa này, tinh thạch của hai vị tựa hồ mua thua thiệt rồi, vạn nhất tiến vào bên trong bí tàng lại không được bảo bối, ngược lại tổn thất một ít nhân thủ, vậy là mất cả chì lẫn chài.
- Ngươi im miệng.
Luân Động Thương nói:
- Mục Vân, ngươi tốt nhất cam đoan, lần này tìm tới cửa vào bí táng, bên trong bí tàng, ngươi đã tuyệt đối không nên lạc đàn.
Một câu nói kia là trần trụi uy hiếp, lúc đến hôm nay, quan hệ giữa Mục Vân cùng mấy đại tiểu thế giới đã sớm là hừng hực khí thế, ngoan thoại không đau không ngứa dạng này, Mục Vân cũng không thèm để ý.
Còn nữa, hai người bây giờ muốn giết của mình, cũng phải nhìn nhìn có bản lãnh này hay không.
Đấu Vân Phong giờ phút này đứng ra, ha ha cười nói:
- Mọi người đều đã đến tìm bí tàng, không cần thiết động miệng lưỡi khi còn chưa tìm được bí tàng, hai vị, lần này Vân Lang dễ như trở bàn tay để mọi người tiến vào bên trong Cổ Long di chỉ, chắc hẳn, cửo vào bí tàng Thông Thiên Giáo Chủ lưu lại không phải dễ tìm như vậy?
- Đó là đương nhiên.
Độc Vạn Sơn nói:
- Nếu như dễ tìm, Huyền Không sơn không đã sớm tiến vào bên trong bí tàng.
- Hừ, ngu xuẩn.
Nghe đến lời này, Mục Vân lại mắng:
- Nói không chừng người ta cho dù biết cửa vào bí tàng, cũng sẽ không nói cho các ngươi, đợi đến các ngươi chui vào bên trong, tử thương hầu như không còn, một mẻ hốt gọn các ngươi.
- Ngươi cho rằng tất cả mọi người đều tâm tư ác độc giống như ngươi?
Độc Vạn Sơn khinh thường nói:
- Mục Vân, ngươi bây giờ cứ đắc ý, sẽ có thời khắc ngươi quỳ xuống đất cầu xin tha thứ.
- Ha ha... Tâm tư ác độc, tâm tư lại ác độc, chỗ nào hơn được Ngũ Độc tiểu thế giới các ngươi, trên người từng người đều mang theo kịch độc.
- Ngươi...
Độc Vạn Sơn thật không thèm để ý Mục Vân.
Hắn sợ mình lại nói tiếp cùng Mục Vân, chỉ sợ sẽ bị Mục Vân làm cho tức chết.
Hai người tức giận hừ hừ, rời khỏi nơi đây.
Giờ phút này không tìm được bí tàng, căn bản không thích hợp giao thủ.
Đợi khi tìm được bí tàng chân chính, tiến vào bên trong, chỉ cần Mục Vân đi lẻ, gặp được bọn hắn, tuyệt đối là chết.
- Sư tôn, chúng ta làm như thế nào tìm cửa vào bí tàng?
Diệp Thu giờ phút này đi lên phía trước, nhìn Mục Vân nói.
- Mọi người không cần tách ra, ta trước nhìn một chút.
Mục Vân vừa dứt lời, mang theo đám người, bắt đầi đi dạo bên trong Cổ Long di chỉ.
Dọc theo đường đi đụng phải không ít võ giả tiểu thế giới đám khác.
Nhìn thấy Mục Vân, người mang theo oán hận, có mắt lộ ra kinh ngạc, có xì xào bàn tán, trên cơ bản từng người biểu lộ không đồng nhất, chỉ là Mục Vân cũng không thèm để ý, ngược lại đi thẳng tới vị trí trung ương Cổ Long di chỉ, ngẩng đầu nhìn phía trên.
Mục Vân nhớ rõ, bên trong Cổ Long di chỉ, trên dưới chia làm hai giới hạn.
Lúc trước hắn cũng trong lúc vô tình tiến vào bên trong thế giới phía dưới này, phát hiện bọn người Chu Doãn Văn, mà sau đó, càng trong lúc này, lần nữa trở lại bên trong giao diện trước.
Trên dưới hai giao diện.
Mặt trên mới thật sự là Cổ Long di chỉ, mà mặt ở dưới thì là do Huyền Không sơn mở ra, che giấu tai mắt người, vì giam giữ những võ giả bị kế hoạch Huyết thi tàn phá.
Hai địa phương, giao diện khác biệt.
Không đúng, không đúng không đúng.
Mục Vân đột nhiên cảm giác được, mình tựa hồ nghĩ sai chỗ nào.
Mặt ở trên, mặt ở dưới, nơi này không sai.
Mặt ở trên là Cổ Long di chỉ chân chính, mặt ở dưới là Huyền Không sơn mở ra...
Không đúng.
Trong mắt Mục Vân đột nhiên đột nhiên xuất hiện một vòng tinh quang.
Hắn đột nhiên hiểu rõ.
Cho tới nay, mình cũng suy nghĩ sai lầm, phía dưới này là không gian Huyền Không sơn tạo ra.
Thế nhưng trên thực tế, cũng không phải.
Giao diện lần này vì cái gì không thể là một bộ phận của Cổ Long di chỉ.
Trong lòng Mục Vân hơi động.
Nếu như bản thân Cổ Long di chỉ là một không gian hình tròn thần bí, mà bên trong không gian này, trên dưới đều có một cừa vào và lối ra.
Bên trên, chính là cửa ra vào Huyền Không sơn chưởng khống, mà xuống chính là cửa ra vào bọn hắn tiến đến.
Vừa nghĩ như thế, hết thảy, căn bản không phải như mình tưởng tượng.
Mục Vân phi thân lên, xuyên qua địa giới đỉnh đầu.
Giờ khắc này, dùng cảnh giới của hắn, xuyên thấu kết giới trước kia khó mà vượt qua căn bản không thành vấn đề.
Thổi phù một tiếng, bóng dáng Mục Vân xuất hiện ở mặt phía trên.
- Mục Vân!
- Mục Vân!
Chỉ là nhìn thấy Mục Vân xuất hiện, đám người bên trong mặt trên lại kinh ngạc một trận.
Gia hỏa này, lúc nào tiến vào?
- Mục Vân, ngươi như thế nào tiến vào bên trong Cổ Long di chỉ?
Ngọc Huy Nhân nhìn thấy Mục Vân, quát.
Chỉ là đối với cái này, Mục Vân cũng không để ý tới.
Ngẩng đầu nhìn phía trên, trong lòng Mục Vân dần dần sáng tỏ.
Bọn người Huyết Vô Tình theo sau lưng, cũng không biết Mục Vân đến cùng đang làm cái gì quỷ.
- Ta hiểu rõ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận