Vô Thượng Thần Đế

Chương 1331: Mậu Thần Chi Đồ (2)

Thánh Thi ha ha cười nói:
- Kết quả hắn bây giờ không phải sống thật tốt...
- Ngươi nói như vậy, ta cũng không thể nói gì hơn....
Luân Đạp Thiên ha ha cười nói:
- Nhưng giờ phút này, giờ khắc này, ngươi dù sao cũng nên ngẫm lại, chúng ta, nên như thế nào ngăn lại hắn.
Luân Đạp Thiên vừa dứt lời, nhìn Thánh Thi, trong mắt đều vẻ lạnh lùng.
Ầm ầm...
Lưu Thương Lan lần nữa xông ra, thế nhưng xông ra lại bị Mục Vân đánh một chưởng lần nữa ngăn cản.
- Khụ khụ...
Lưu Thương Lan lui ra phía sau, miệng phun máu tươi, trong mắt đều là vẻ không cam lòng.
- Đáng ghét...
Lưu Thương Lan nhất thời tức giận hừ hừ.
Sinh Tử cảnh lục trọng, xếp hạng thứ sáu trong thập đại Tiểu Tôn Giả, hắn thế mà không bằng Mục Vân, cái này khiến hắn như thế nào cũng không thể lý giải.
Mà lại quan trọng nhất, hắn đã dốc hết toàn lực, thế nhưng vẫn không phải là đối thủ của Mục Vân.
Thập đại Tiểu Tôn Giả, đại biểu thiên chi kiêu tử cường đại nhất bên trong mấy ngàn tiểu thế giới, sao hắn lại không thể tiếp nhận lực lượng của Mục Vân hợp.
Mục Vân, đáng chết.
Chỉ là giờ khắc này Mục Vân, lại hoàn toàn không để ý.
Lưu Thương Lan này đột nhiên ra tay với mình, hắn tựa hồ căn bản không có đắc tội Lưu Thương Lan.
Hiện tại Mục Vân, đối mặt đại lão Sinh Tử cảnh thất trọng đều không sợ, đối mặt thập đại Tiểu Tôn Giả, lại có gì sợ?
Lưu Thương Lan xuất thủ, hắn đương nhiên không nói hai lời, toàn lực xuất thủ, mặc kệ Lưu Thương Lan đến cùng muốn làm gì, thực lực cường đại chấn nhiếp hắn mới là căn bản nhất.
- Ta nói, hôm nay ta chỉ vì tránh né Bạch Mao Linh Dương truy kích, mới chạy đến nơi đây, các ngươi tính toán chuyện gì, Mục Vân ta không quan tâm.
Nhìn Lưu Thương Lan, Mục Vân nói:
- Nhưng hiện tại, ngươi không nói hai lời công kích ta, ta lại muốn nhìn, các ngươi đến cùng đang làm gì?
- Mục Vân, ngươi bớt ở chỗ này giả vờ giả vịt nói những lời này, không phải ngươi vì Mậu Thần Chi Đồ mà tới sao?
Lưu Thương Lan oán hận nói:
- Ta chỉ tự trách thực lực mình không đủ, đáng hận.
Mậu Thần Chi Đồ?
Đây là vật gì?
Lông mày Mục Vân ngưng ngưng, có phần không hiểu.
Hắn còn chưa nghe qua cái gì gọi là Mậu Thần Chi Đồ.
Nhìn thấy Mục Vân nghe đến lời này biểu tình sửng sốt, Lưu Thương Lan biết, tự mình nói sai.
Mục Vân căn bản không biết ở nơi nào có gì.
Hắn ngược lại trong lúc vô hình, nói hết bí mật.
- Mậu Thần Chi Đồ? Ta thực sự chưa nghe nói qua là cái gì, ngược lại đa tạ ngươi nói cho ta!
Mục Vân vừa dứt lời, bước ra một bước.
- Dừng lại!
- Dừng lại!
Nhìn thấy Mục Vân muốn đi vào bên trong đại điện, Thánh Thi cùng Luân Đạp Thiên hai người cũng trở nên khẩn trương.
- Ha ha... Xem ra Mậu Thần Chi Đồ đối với các ngươi vẫn rất quan trọng, đã như vậy, vậy đại điện này, ta thực sự muốn đi vào trong đó nhìn một chút.
Mục Vân cười lạnh một tiếng, lần nữa giết ra.
Nhìn thấy Mục Vân không chút nào để ý tới hai người, Luân Đạp Thiên cùng Thánh Thi giận.
Hai người bọn họ, không phải Lưu Thương Lan xếp hạng thứ sáu bị Minh Nguyệt Tâm đánh bại.
Luân Đạp Thiên bản thân là Sinh Tử cảnh lục trọng, trước kia chém giết qua tồn tại cảnh giới Sinh Tử cảnh thất trọng, mà Thánh Thi với tư cách thiên chi kiêu tử Thánh Quang tiểu thế giới, vị trí thập đại Tiểu Tôn Giả, đứng hàng cảnh giới Sinh Tử cảnh thất trọng.
Hai người liên thủ, cho dù thập đại Tiểu Tôn Giả xếp hạng thứ nhất là Vô Cực Lăng Thiên cũng không dám coi nhẹ.
Thế nhưng Mục Vân coi nhẹ hai người.
Ngược lại cũng không phải hắn xem thường hai người, mà giờ phút này lực lượng cả người Mục Vân tăng lên biên độ lớn, thực lực càng xưa đâu bằng nay.
Tiện tay vung lên, không gian lợi nhận bay lên, tốc độ tăng vọt, mang theo hổ khiếu phong thanh để người phát cuồng, chém giết ra ngoài.
Vẻn vẹn như thế liền thôi, những không gian lợi nhận kia bay ra trong nháy mắt hình thành một đạo không gian lợi lưu nồng đậm.
Hưu hưu hưu tiếng xé gió vang lên, những không gian lợi lưu lúc này triệt để bộc phát.
Oanh...
Thánh Thi cùng Luân Đạp Thiên hai người sửng sốt.
Đây là có chuyện gì?
Không gian lợi nhận, bản thân đã rất khủng bố, bọn hắn đương nhiên biết, nhưng bây giờ, Mục Vân thế mà kết hợp không gian lợi nhận thành chùm...
Từng lưỡi dao lúc này triệt để nổ tung.
Sắc mặt Thánh Thi biến hóa, lật bàn tay một cái, tiếng đinh đinh đinh vang lên, mặt ngoài thân thể của hắn xuất hiện một tầng bạch quang sáng lóng lánh.
Những bạch quang kia ngưng tụ thành một vòng bảo hộ hình tròn, một mực bảo vệ thân thể hắn.
Mà cùng lúc đó, một bên khác, Luân Đạp Thiên lại hừ một tiếng, bước ra một bước, khí như thôn thiên, trong lúc hai tay rung động, hai đạo lực lượng ba động như vòi rồng cuồng bạo.
Hai luồng lực lượng như vòi rồng khuếch tán ra, hóa thành hai vách tường kiếng óng ánh sáng long lanh, hợp tại một chỗ, ngăn ở trước người Luân Đạp Thiên.
Hai người này thi triển phòng ngự cường đại nhất của mình.
Bọn hắn mặc dù không phải hiểu rất rõ thủ đoạn cùng thực lực Mục Vân cường đại, thế nhưng bọn hắn biết, Mục Vân có thể chém giết Sinh Tử cảnh thất trọng Chu Yên chưởng môn, mặc dù mượn nhờ Tiên khí, thế nhưng thực lực của bản thân hắn cũng không kém.
- Các ngươi quá ngây thơ.
Nhìn thấy hai người cử động, Mục Vân hừ một tiếng, bước ra một bước.
Oanh...
Trong lúc nhất thời, trong thiên địa, khí tức nhấp nhô, từng đạo gợn sóng càn quét.
- Khổ Sát Minh Chưởng.
Trong chớp nhoáng, Thánh Thi cùng Luân Đạp Thiên hai người chỉ cảm thấy Mục Vân trước người giống như triệt để biến thành một Khổ Thần, khổ động thiên địa, càng khổ động chính bọn hắn.
Lập tức, toàn bộ lực lượng trong tim hai người trong nháy mắt này đình trệ.
Tạch tạch tạch...
Từng tiếng vỡ vụn vang lên, thân ảnh của hai người lui nhanh, há mồm phun ra một miệng lớn máu tươi, triệt để mất sức chống cự.
Một chưởng tạo ra uy lực để hai người không thể thừa nhận.
- Thánh Thi, Luân Đạp Thiên, ta mặc kệ các ngươi trước đó như thế nào đối đãi Mục Vân ta, hiện tại, ta chỉ muốn nói cho các ngươi biết, cái gọi là thập đại Tiểu Tôn Giả, thực sự cực kỳ buồn cười, ta có bản lĩnh giết Phương Hồi Thiên và Vô Cực Lưu Vân, đương nhiên là có bản lĩnh giết các ngươi.
Nghe đến lời này, Thánh Thi cùng Luân Đạp Thiên hai người giận không kềm được.
Chỉ là giờ khắc này bọn hắn bị Mục Vân áp chế, không thể thở.
Ba ba...
Mục Vân vừa dứt lời, hai người còn chưa mở miệng, từng tiếng ba ba ba vỗ tay vang lên.
- Không hổ là Minh chủ Huyết Minh, giọng nói quả nhiên thường nhân không cách nào so sánh, thập đại Tiểu Tôn Giả chúng ta vốn là hư danh ngoại giới cho, thật không coi là gì.
Một giọng nói có lực lúc này vang lên.
- Ngọc Lãm Thiên, lúc nào rồi? Ngươi còn có tâm tư nói lời châm chọc.
Luân Đạp Thiên quát:
- Tiểu tử này, không giải quyết, chúng ta đều xong đời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận