Vô Thượng Thần Đế

Chương 1348: Trên dưới một lòng (1)

Cùng lúc đó, đám người Huyền Không sơn cũng đuổi tới.
Nhìn mấy trăm cổng vòm, tả hữu đối lập, cổng vòm đều hiện ra màu đỏ như máu, Trần Thiên Vũ chắp tay nói:
- Thiên Chủ, chúng ta nên như thế nào?
- Không cần phải để ý đến những này.
Vân Lang bình tĩnh nói:
- Những cổng vòm này chỉ là chướng nhãn pháp thôi, chân chính bí tàng ở nơi đó.
Vân Lang nói, bàn tay chỉ cuối thông đạo phía trước.
Thấy cảnh này, mọi người Huyền Không sơn nhất thời trong lòng nghiêm nghị.
Bọn hắn chỉ cảm thấy, vô luận từ trước đến nay Mục Vân thông tuệ, hay Thập Đại Tôn Giả ngạo thị các đại tiểu thế giới giờ khắc này thực sự là lộ ra rất ngu dốt.
Ngược lại là Thiên Chủ bọn hắn, vào giờ phút này, giống như xem thấu hết thảy.
Bên trong toàn bộ bí tàng, tựa hồ không có một việc gì mà Thiên Chủ bọn hắn không biết.
- Chúng ta đi!
Vân Lang yên lặng mở miệng.
Vừa dứt lời, đám người Huyền Không sơn xuyên qua từng cổng vòm, tiến vào cuối thông đạo.
Cuối thông đạo một mảnh trắng xóa là một vách tường cao lớn nhìn rất dị thường.
Vách tường rất cao lớn, hùng vĩ.
Quan trọng nhất là, trên vách tường mang theo từng đường vân đầu quỷ dị kì lạ, phồn vinh phức tạp, để người vừa thấy không biết đường nào mà lần.
Trần Thiên Vũ, Thượng Thanh Vân, Vụ Thanh ba người đi ra phía trước, bàn tay nhẹ nhàng đẩy, hai tay đều dính vào vách tường, không cách nào tự kềm chế.
- Không phải mở ra như các ngươi.
Vân Lang khẽ mỉm cười, hai tay đánh ra gì đó.
Đám người vẫn không nhìn thấy hai tay của hắn rốt cuộc có thứ gì, chỉ thấy từng đường ánh sáng màu lam tản ra, từng đạo ánh sáng màu lam lúc này hóa thành từng đầu xúc giác, tràn ngập.
Những xúc giác kia bắt dầu thẩm thấu, tiến vào phía trên vách tường, giống như tơ tuyến kim sợi không gì làm không được.
Từng tiếng ầm ầm vang lên, phía trước, vách tường màu trắng từ mặt đất chậm rãi bốc lên, trọn vẹn đến đỉnh, mới dừng lại.
- Mở!
Thấy cảnh này, Vân Lang thở dài một hơi.
Tựa hồ hết thảy, đều đang phát triển theo phương hướng dự tính của hắn.
- Chớ xúc động!
Vân Lang lần nữa dặn dò:
- Thông thiên bí tàng, ta đã nghiên cứu ngàn năm, lần này đám ngu xuẩn kia tiến vào, tất cả đều làm áo cưới cho chúng ta, mọi người chớ xúc động, nếu ai xảy ra vấn đề, giết không tha.
- Vâng!
- Đi thôi!
Vân Lang vừa dứt lời, không lên tiếng nữa, bước một bước vào đến bên trong thế giới trắng xoá trước mắt, biến mất không thấy gì nữa.
Thấy cảnh này, đám người sau lưng càng cảm giác vô cùng thần kỳ, đuổi theo.
Dần dần, lần lượt từng thân ảnh dần dần tiêu tán trước vách đá.
Từng tiếng ầm ầm trầm thấp lần nữa vang lên, cự thạch lần nữa rơi xuống, một tia khe hở cũng không nhìn thấy.
Chỉ là, trong nháy mắt cự thạch rơi xuống, ở bên tay trái, bên trong thông đạo đám người Huyết Minh tiến vào, lần lượt từng thân ảnh từ từ bước ra.
- Quả nhiên, bảo tàng cũng không ở bên trong những cổng vòm này.
Một giọng nói bỗng nhiên vang lên.
- Minh chủ quả nhiên sớm có dự tính.
Từng người trưởng lão kinh thán không thôi.
Mục Vân ngay từ đầu để bọn hắn tiến vào bên trong bí tàng, thế nhưng tuyệt không để bọn hắn xâm nhập, ngược lại tiến lên một khoảng cách, toàn bộ ngừng lại, sau đó lại quay người trở về.
Ngay từ đầu, bọn hắn còn rất không hiểu.
Bây giờ thấy Vân Lang cùng đám người Huyền Không sơn xuất hiện, bọn hắn mới xem như triệt để hiểu rõ.
Bọ ngựa bắt ve hoàng tước tại hậu.
Đám người Huyền Không sơn từ khi tiến vào bên trong bí tàng, một mực giữ yên lặng, không biết những người này ở đây làm cái gì.
Không nghĩ tới, thế mà chờ ở chỗ này.
Võ giả các đại tiểu thế giới, mỗi một người đều là lão hổ không có đầu óc, nội tâm chỉ có tham lam và cướp đoạt.
Huyết Minh phía trước, xem như chính diện đối cứng với đám gia hỏa này, thế nhưng Huyền Không sơn được Vân Lang dẫn đầu thì lặng yên ở phía sau.
Không thể không nói, Huyền Không sơn chơi chiêu này thực sự chơi rất đẹp.
- Minh chủ, hiện tại chúng ta làm sao bây giờ?
- Làm sao bây giờ? Theo sau.
Mục Vân xoay người, nhìn đám người Huyết Minh, chậm rãi nói:
- Huyền Nguyệt Lăng, Diệp Thu, Cừu Xích Viêm, Nhậm Cương Cương, các ngươi bốn người đối phó tam đại huyết sứ thống lĩnh, không có vấn đề gì chứ?
- Đó là đương nhiên.
- Ừm.
Mục Vân lần nữa gật đầu, mở lời:
- Huyết Vô Tình, Phong Ngọc Nhi, Vạn Quỷ lão nhân, ba người các ngươi đối phó Hàn Thiên Nhận cùng Chu Thiên Chinh.
- Ba người chúng ta?
Huyết Vô Tình có chút không hiểu.
Hàn Thiên Nhận cùng Chu Thiên Chinh hai người, thực lực cũng không mạnh, Mục Vân lại để ba người bọn hắn đối phó.
Phải biết, hắn, Phong Ngọc Nhi, Vạn Quỷ lão nhân hiện tại đều là cảnh giới Sinh Tử cảnh thất trọng.
Phong Ngọc Nhi không nói, tinh huyết cùng hồn phách thần thú Thiên Tình Huyền Xà, dị thường cường đại.
Mà Vạn Quỷ lão nhân một tay quỷ thuật, vô cùng kì diệu, không cần phải nói.
Hắn tu luyện là Vạn Cổ Huyết Điển, cùng với Bất Diệt Huyết Điển, lý giải khắc sâu vật lão tổ tông lưu lại.
Ba người bọn họ tùy tiện một người đã đầy đủ để Chu Thiên Chinh cùng Hàn Thiên Nhận.
- Chớ chủ quan.
Mục Vân cẩn thận nói:
- Chu Thiên Chinh, Hàn Thiên Nhận, trở nên không giống.
Nghe đến lời này, Huyết Vô Tình cũng không còn khinh thường.
Lời Mục Vân nói từ trước đến nay chuẩn xác không sai.
- Vân đại ca yên tâm đi, ba người chúng ta đối phó hai người bọn hắn, nhất định chú ý cẩn thận.
Phong Ngọc Nhi chậm rãi nói.
- Tốt.
Mục Vân nhìn từng người môn chủ tông môn còn dư.
Thí dụ như Chu Tử Kiện, Tinh Vô Cực, Thiên Nhất trưởng lão, Từ trưởng lão bọn người, gật đầu nói:
- Mọi người hiện nay đã xưa đâu bằng nay, trước đó chúng ta nhường nhịn các đại tiểu thế giới, không phát sinh xung đột cùng bọn hắn, cũng không phải sợ bọn họ.
- Trước mắt bất kỳ một tiểu thế giới nào, Huyết Minh ta đều có thực lực đối kháng, bọn hắn hợp nhau tấn công, chúng ta dù không địch lại, cũng sẽ không bị hủy diệt.
- Nhưng lần này, đối mặt Huyền Không sơn, tất cả chúng ta đều không cần khiêm nhượng nữa.
Thiên Nhất trưởng lão ha ha cười nói:
- Yên tâm đi, minh chủ, những tiên đan kia, chúng ta cũng không phải ăn không.
- Đúng, lão phu vốn là luyện khí sư, thực lực bây giờ đều đại tấn thăng rất mạnh, lại càng không cần phải nói những người này!
Từ Chính Khí ha ha cười nói.
- Hiện tại Huyết Minh, là duy nhất bên trong Thương Hoàng tiểu thế giới, Huyền Không sơn, chúng ta không sợ.
Từng người trưởng lão dâng trào chiến ý.
Nhìn đám người nói, Mục Vân mỉm cười, nhẹ gật đầu.
Lần nữa trở về, đám người phát hiện, thái độ Mục Vân xử sự trở nên càng thêm thành thục.
Trước đó Mục Vân tự tin, trương dương.
Hiện tại Mục Vân vẫn là tự tin lại trương dương. Thế nhưng trương dương này lại khiến người ta cảm thấy, tựa hồ hết thảy, đều trong lòng bàn tay của hắn.
Bao gồm cả ngày đó các đại tiểu thế giới liên hợp tiến công Huyết Minh, ai có thể nghĩ tới, Mục Vân sẽ có tư thái cứng rắn cường hoành như vậy.
Thế nhưng ai có thể nghĩ đến, thái hạ Mục Vân cường hoành tư, kết quả, lại là các đại tiểu thế giới khuất phục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận