Vô Thượng Thần Đế

Chương 1356: Tựa hồ có chút khó khăn (1)

- Xem ra Vân Lang quả nhiên không có lòng tốt.
Mục Vân cũng không giải thích, mở lời:
- Mấy người các ngươi, cản bọn họ lại.
Vừa dứt lời, tốc độ Mục Vân đột nhiên tăng vọt, Diệt Tôn Kiếm giết ra, cứng rắn xông mở một con đường, tiến vào phía sau.
Cử động kia thực sự quá mức đột ngột, mấy người Trần Thiên Vũ căn bản chưa kịp ngăn cản.
Trên thực tế, bọn hắn cũng căn bản không có năng lực ngăn cản.
- Giết!
Bọn người Diệp Thu giết tới.
- Ừm?
Mà cùng lúc đó, Vô Cực Ngạo Thiên, Ngọc Huy Nhân bọn người phía sau đã đuổi theo.
Nhìn thấy hai phe giao chiến, đám người cũng không để ý tới, vọt thẳng đến phía sau.
Cho tới giờ khắc này, các đại Tôn Giả cũng ý thức được.
Trong này nhìn xa xa không có đơn giản như bề ngoài.
- Đi!
Các đại Tôn Giả giờ phút này cũng bắt đầu gấp gáp.
Tựa hồ trong nháy mắt khi bọn hắn tiến vào nơi đây chính là bị người gài bẫy.
Vân Lang.
Tiếng bá bá bá xé gió vang vọng, các đại Tôn Giả đều xông ra.
Rầm rầm rầm...
Nhưng mà ngay tại giờ phút này, phía trước, từng tiếng oanh minh đột nhiên vang lên.
Từng tiếng ầm ầm chấn động màng nhĩ mỗi người, hình thành một đạo sóng âm khuếch tán đến bên ngoài.
- Xảy ra chuyện gì?
- Phát sinh cái gì rồi?
- Ai đang làm trò gì sao?
Thấy cảnh này, trong lòng mọi người kinh ngạc, bước chân không ngừng.
- Ừm?
Đám người đi đến chỗ sâu lại nhìn thấy, Mục Vân một thân một mình đứng ở phía trước, tận hết năng lực công kích trước người.
Mà phía trước hắn, từng tiếng ầm ầm vang lên, một tòa đại trận hình tròn, như là bát ngọc úp xuống tới, một mực bao ở phía trước.
Mà ở trước đó, có thể nhìn thấy, Vân Lang một bộ bạch y, đứng phía trên một đài cao, cao ngạo như một Bạch Hổ ngửa mặt lên trời thét dài.
- Vân Lang.
Mọi người thấy cảnh này, nghĩ không thông.
- Còn ngốc ngốc đứng ở nơi đó làm cái gì?
Mục Vân giờ phút này quát:
- Vân Lang đang nghĩ biện pháp đạt được Thông Thiên Kính, các ngươi nếu không muốn trơ mắt nhìn hắn đạt được một kiện hạ phẩm Tiên khí, thì cứ đứng ở nơi đó.
Hạ phẩm Tiên khí.
Nghe thấy Mục Vân nói lời này, mấy người chỉ cảm thấy hô hấp trở nên dồn dập.
Một kiện hạ phẩm Tiên khí, đại biểu cái gì, không có người rõ ràng hơn Thập Đại Tôn Giả điểm này.
Giờ phút này, một thanh Diệt Tôn Kiếm trong tay Mục Vân, mặc dù là Tiên khí, rất cường đại, thế nhưng không đủ để để bọn hắn e ngại.
Bởi vì chuôi Diệt Tôn Kiếm của Mục Vân chính là bất nhập phẩm Tiên khí.
Mà hạ phẩm Tiên khí...
Đã đủ hình thành uy hiếp cho bọn hắn.
- Xuất thủ!
Các đại Tôn Giả cơ hồ không có chút do dự.
Một kiện hạ phẩm Tiên khí, đặt ở trong tay đối thủ, sẽ hình thành uy hiếp đối với bọn hắn, thế nhưng nếu đoạt đến trong tay mình, đó chính là thần binh lợi khí.
Thập Đại Tôn Giả, nếu ai đạt được một kiện hạ phẩm Tiên khí, phía trên bài danh, tuyệt đối có thể nâng cao mấy bậc.
Mà người xếp hạng ở phía sau, không nói chém giết bài danh phía trên, chí ít có thể tự vệ.
Một ít cường giả Sinh Tử cảnh thất trọng đứng đầu càng nóng mắt.
Có Tiên khí, hạ phẩm Tiên khí, bọn hắn đối mặt Thập Đại Tôn Giả, cũng căn bản sẽ không rụt rè.
Tiên khí, một khi có phẩm cấp, cảm giác huyết nhục dung hợp, hoàn toàn khác biệt, có thể bộc phát ra lực lượng cũng hoàn toàn khác biệt.
Rầm rầm rầm...
Trong khoảnh khắc, các đại Tôn Giả cùng với cường giả đỉnh cao Sinh Tử cảnh thất trọng các đại tiểu thế giới đều ra sức xuất thủ.
Giờ khắc này, không người nào còn tư tâm tầm bảo.
Mà tất cả mọi người đều hướng tới Tiên khí.
Từng tiếng ầm ầm, một làn sóng mạnh hơn một làn sóng.
Giờ phút này, vì hạ phẩm Tiên khí, các đại cường giả đều thi triển ra mười hai phần khí lực, hận không thể đánh vỡ vòng bảo hộ, vọt thẳng tới trong đó, nhìn Vân Lang đến cùng muốn làm cái gì.
Nhưng dù các đại Tôn Giả cùng với từng cường giả đỉnh cao của các tiểu thế giới mặc dù ngang nhiên xuất thủ, thế nhưng vẫn không cách nào bài trừ vòng bảo hộ kia.
- Mục Vân, không phải ngươi tinh thông trận pháp sao?
Luân Động Thương không nhịn được nói:
- Vì cái gì không tìm ra nhược điểm của vòng bảo hộ đáng chết này, phá vỡ?
Nghe được Luân Động Thương vẫn là bộ dáng cao cao tại thượng, Mục Vân cười lạnh:
- Ngươi ngớ ngẩn à? Cái này rõ ràng không phải trận pháp, chính là dùng chân nguyên và tiên lực dung hợp mà thành vòng bảo hộ, nhược điểm? Chính ngươi đi tìm đi.
- Ngươi...
Bị Mục Vân chống đối trước mặt mọi người, sắc mặt Luân Động Thương trắng nhợt.
- Chớ quấy rầy.
Vô Cực Ngạo Thiên hừ lạnh:
- Đừng quản trận pháp hay không trận pháp, trước phá vỡ vòng bảo hộ mới là chính sự, các ngươi nói nhao nhao, Vân Lang kia thành công, vạn nhất đạt được Thông Thiên Kính, chúng ta ai cũng đừng nghĩ sống sót.
- Chúng ta cũng không sợ, không được thì rút lui khỏi Thương Hoàng tiểu thế giới, bảo tàng đông đảo như thế, đầy đủ.
Phương Thông Không ha ha cười nói:
- Ngược lại là có ít người... Tựa hồ thế là đại địch số một của Vân Lang.
Nhìn thấy Phương Thông Không đắc ý, Mục Vân đứng tại chỗ, trầm mặc không nói, dứt khoát đứng ở nơi đó, không còn xuất thủ.
- Mục Vân, ngươi làm gì?
- Các ngươi lợi hại, các ngươi lên đi.
Mục Vân nhún vai, không có vấn đề nói:
- Hạ phẩm Tiên khí, Mục Vân ta cũng không quan tâm, Diệt Tôn Kiếm mặc dù là bất nhập phẩm Tiên khí, thế nhưng nói thế nào cũng là Tiên khí, có một thanh Tiên khí trong tay, ta thỏa mãn.
- Vân Lang đạt được Thông Thiên Kính, để hắn đạt được đi, Huyết Minh ta có trận pháp kiên cố, Tiên khí, cũng đừng nghĩ phá vỡ.
Mục Vân nhìn Phương Thông Không, Luân Động Thương mấy người, cười lạnh nói tiếp:
- Ta nói cho các ngươi biết, ít ở đây nói lời châm chọc, các ngươi nghĩ gì thì nghĩ đi, không muốn phá vòng bảo hộ này, Mục Vân ta không hầu hạ.
- Đợi đến Vân Lang đạt được Thông Thiên Kính, Huyết Minh hắn không làm gì được, ta ngược lại muốn nhìn, Vân Lang tay cầm Tiên khí sẽ dẫn đầu lựa chọn tấn công tiểu thế giới nào mở ra con đường hắn xưng bá.
Vừa nghe Mục Vân nói lời này, sắc mặt mấy đại Tôn Giả đều thay đổi.
- Ngươi bớt ở chỗ này nói lời không đau không ngứa, không cần ngươi, chúng ta cũng có thể phá vỡ hộ trận đáng chết này.
Độc Vạn Sơn hừ nói.
- Luân Động Thương, Phương Thông Không, Độc Vạn Sơn, mấy người các ngươi, bớt ở chỗ này dựa vào mình là Tôn Giả liền cao cao tại thượng.
Mấy người kia không vui lòng, Mục Vân càng không vui.
Thông Thiên Kính rất cường đại, thế nhưng còn chưa tới tình trạng để Mục Vân lo nghĩ ngủ không yên.
Những lão bất tử này, rõ ràng mỗi người ngấp nghé Thông Thiên Kính không thôi, hiện tại ngược lại nghe càng giống là vì hắn Mục Vân đến cướp đoạt Thông Thiên Kính.
Cho dù thật để cho Vân Lang đạt được Thông Thiên Kính, Mục Vân hiện tại cũng không định chịu cảm giác khó chịu này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận