Vô Thượng Thần Đế

Chương 1364: Lấy cái gì so với ta? (1)

Vừa nhìn, không phải Mục Thanh Vũ còn là người nào?
- Cha...
Nhìn thấy Mục Thanh Vũ ra sân, trong lòng Mục Vân xem thường.
Gia hỏa này, mỗi lần xuất hiện, đều muốn làm mình hiện ra thật suất khí... Thực sự là không nên thân.
- Nguyên lai là Mục điện chủ.
Vân Lang ha ha cười nói:
- Chuyện cũ năm xưa, lấy ra đàm tiếu, cũng không có ý nghĩa, hôm nay, những người này tiến vào Thương Hoàng tiểu thế giới làm xằng làm bậy, ta nghĩ Mục điện chủ cũng không hi vọng nhìn thấy?
Mục Thanh Vũ ha ha cười nói:
- Việc này nếu phát sinh ở thời điểm trước kia, Mục Thanh Vũ ta đương nhiên sẽ không bỏ qua bọn hắn.
Mục Thanh Vũ nói, ánh mắt rơi vào trên người mấy người tại chỗ, bên trong ánh mắt đầy là hàn mang.
- Nhưng bây giờ...
Hai người phối hợp trò chuyện với nhau, hoàn toàn không có để mấy đại Tôn Giả ở trong mắt.
Mà từ lời nói của hai người cũng không khó đánh giá ra, bọn họ thật không để Thập Đại Tôn Giả vào trong mắt.
- Hiện tại như thế nào?
- Bên trong tứ nguyên phong địa, Hỏa Minh tộc Hỏa Lựu, đã trốn thoát, đang làm xằng làm bậy bên trong tiểu thiên thế giới, tàn hại mười mấy tiểu thế giới, ta nghĩ....
Cái gì!
Nghe đến lời này, sắc mặt những người cầm đầu các đại tiểu thế giới kinh biến.
Hỏa Lựu, đã trốn ra ngoài.
Cái tin này quả thực có thể nói là sấm sét giữa trời quang.
Hỏa Lựu trốn đi, đối với bọn hắn mà nói, quả thực là một tin dữ.
- Tộc nhân Hỏa Minh tộc, sinh dục từ trước đến nay cực kì khó khăn, cho nên số lượng tộc nhân bọn hắn thưa thớt, nhưng thực lực rấ mạnh mẽ, chính là bởi vì năng lực cường đại của bọn hắn.
Mục Thanh Vũ giải thích:
- Hiện nay, Hỏa Lựu dựa vào năng lực cường đại của mình đồng hóa một nhóm lớn hỏa nô, những hỏa nô này, hiện tại không tính là gì, thế nhưng rất óng ánh, có thể đốt cháy hết thảy, chúng ta nếu không đề phòng, nhất định... Sinh linh đồ thán, đến thời điểm đó, nơi nào còn có cái gì thập đại tiểu thế giới, Thương Hoàng tiểu thế giới, có, chỉ là sào huyệt của Hỏa Minh tộc thôi.
Nghe đến lời này, trên mặt Vân Lang lộ ra một tia trầm tư.
- Tốt, đã như vậy, hôm nay bọn hắn có thể không chết.
Vân Lang nói, triệu hồi Cửu Đầu Hỏa Thiên Giao đến bên cạnh mình.
- Vân Lang Thiên Chủ, quả nhiên biết đại thể, không hổ là đồ đệ của Vân tôn giả!
Mục Thanh Vũ chắp tay cười nói.
- Mục điện chủ khách khí.
Vân Lang ha ha cười nói:
- Chút bản lãnh này của ta tính là cái gì, ngược lại là Mục điện chủ, thực lực mạnh mẽ, không rõ lai lịch, tài năng xuất chúng.
- Nhưng trong mắt ta, chút năng lực ấy của Mục điện chủ ấy cùng chút thủ đoạn của Vân Lang ta lại hoàn toàn không bằng một người.
- Ồ? Ai?-
Nghe được Vân Lang nói thế, lần này ngược lại đến Mục Thanh Vũ hiếu kì.
Hắn bây giờ hiểu rõ một ít bí mật, đương nhiên biết, Vân Lang có sự khác biệt, cũng biết mình hiện tại tiếp xúc đến vấn đề tầng thứ cao hơn, thế nhưng Vân Lang lại còn nói, còn có một người mạnh hơn hắn.
Vân Lang không có mở miệng, dần dần chuyển ánh mắt đến trên người Mục Vân.
- Thực lực Mục điện chủ bây giờ nổi bật, lúc trước đạt được bộ phận truyền thừa của Khổ Thiên điện, vẫn y có thể ẩn nhẫn, không bị ta phát hiện, trong thời gian mấy chục năm, quật khởi mạnh mẽ, đúng là để Vân Lang ta bội phục.
- Nhưng, so sánh với vị nhi tử này của ngài, ngươi, ta đều không đáng nhắc tới.
Vân Lang ha ha cười nói:
- Một thiếu niên đần độn quật khởi mạnh mẽ, thời gian không đến hai mươi năm, trở thành nhân vật cấp bậc Tôn Giả đỉnh tiêm tiểu thiên thế giới, thiên phú, kỳ ngộ, vận khí, thiếu một thứ cũng không được, hắn, mới là Chí Tôn thiên tài duy nhất bên trong tiểu thiên thế giới.
- Cho dù Vân Tôn, Huyết Tôn năm đó so sánh cũng không bằng.
Vân Lang nhìn Mục Vân, trong mắt mang theo trêu tức.
Hắn tuyệt không làm rõ chuyện Mục Vân chuyển thế, bởi vì hắn biết, cho dù bây giờ nói ra cũng chỉ dẫn tới đám người cười ha ha mà thôi.
Giữa sân, có thể tin tưởng điểm này, chỉ có hắn và Diệp Thu hai người.
- Hắn cải biến, bắt nguồn từ chính hắn cố gắng, ta làm cha, không có trợ giúp hắn cái gì!
Mục Thanh Vũ ha ha cười nói:
- Trước kia, ta không có bảo vệ hắn, thừa dịp hiện tại, ta còn có thể bảo hộ hắn, đương nhiên sẽ không để cho hắn chịu uy hiếp.
Mục Thanh Vũ nói lời này phong khinh vân đạm, thế nhưng trên thực tế, lại ám chỉ Vân Lang.
Nếu hắn dám động Mục Vân, nhất định sẽ không tha cho hắn.
- Bảo hộ? Mục điện chủ, Diệt Thiên Thần Giám của Khổ Hải Thiên Tôn, hẳn là trong tay ngươi đi, Diệt Thiên Thần Giám, giám xuất diệt thiên, không bằng hôm nay, ta lĩnh giáo một phen như thế nào?
- Có gì không thể?
Mục Thanh Vũ đáp ứng khiêu chiến của Vân Lang, một bước xông ra.
Mà đổi thành một bên, Thôn Thiên Hổ hóa thành lớn nhỏ ngàn trượng cùng Cửu Đầu Hỏa Thiên Giao lại xa xa tương đối, nhe răng nhếch miệng, một bộ tư thái một lời không hợp liền khai chiến.
Mục Thanh Vũ bước ra một bước, thiên địa giống như tràn ngập cảm giác cay đắng cùng tuyệt vọng làm người không thể có chú ý nghĩ tích cực, mà trong tay hắn xuất hiện một thanh thần giám huyết hồng.
Thần giám toàn thân tròn trịa, nhìn qua có kích thước như Thông Thiên Kính.
Mà mặt ngoài thần giám tràn ngập huyết hồng nhàn nhạt, mà trước sau hai mặt đều có điêu khắc, một mặt giống như Thiên Đường rầm rộ, mặt khác lại là điêu khắc cảnh tượng Địa Ngục vô tận, tràn đầy thị huyết.
Thiên đường Địa Ngục, chỉ gặp giáp nhau một lần ranh.
- Hạ phẩm Tiên khí!
Nhìn thấy thần giám tròn trịa trong tay Mục Thanh Vũ, Mục Vân thất kinh.
Lão cha chết bần này giấu thật đủ sâu.
Xem ra, thu hoạch lớn nhất bên trong Khổ Thiên điện chính là Mục Thanh Vũ.
Thôn Thiên Hổ, Diệt Thiên Thần Giám.
Mà lần này, Vân Lang lại đạt được Thông Thiên Kính, thu phục Cửu Đầu Hỏa Thiên Giao.
Giữa hai người, đến cùng ai mạnh ai yếu, Mục Vân thật khó mà nói.
Lẫn nhau, hai người không nói lời nào, lao thẳng tới đối phương, một người một kích, ầm vang đối bính.
Trong khoảnh khắc, phía trên Thông Thiên Kính một tia ánh sáng xuất hiện, hóa thành từng khúc ánh sáng lao thẳng tới Mục Thanh Vũ.
Mà đổi thành một bên, bàn tay Mục Thanh Vũ nắm chặt Diệt Thiên Thần Giám, ném ra ngoài, Diệt Thiên Thần Giám xoay tròn phía trên đỉnh đầu tản ra hai đạo hào quang óng ánh một đen một trắng, trong chốc lát xạ kích ra.
Oanh...
Rầm rầm rầm...
Trong khoảnh khắc, phía trước hai người vang lên từng tiếng oanh minh.
Ngay khi tiếng oanh minh vang lên, hai người tựa hồ triệt để giao hòa va chạm, thật lâu không cách nào tách ra.
Đông...
Cuối cùng, Mục Thanh Vũ cầm trong tay Diệt Thiên Thần Giám đánh ra, mà Vân Lang càng tế ra Thông Thiên Kính, nghênh tiếp.
Hai người vào triệt để đánh lên, va chạm liên tục.
Tiếng trầm muộn vang lên, hai kiện hạ phẩm Tiên khí vừa đối mặt, trở lại trong tay chủ nhân của mình, ánh sáng triệt để tán đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận