Vô Thượng Thần Đế

Chương 1366: Chênh lệch nửa bước

Không chỉ võ giả các đại tiểu thế giới, bao gôm cả bọn người Mục Thanh Vũ cũng sững sờ.
- Hồ nháo!
Nhìn thấy Mục Vân cử động lần này, Mục Thanh Vũ cũng há to miệng, cuối cùng mắng một tiếng.
Trong mắt hắn, Mục Vân giờ khắc này cực kỳ hồ nháo.
Hồ nháo không có bất kỳ đạo lý gì.
- Tốt, tốt, tốt!
Nói liền ba chữ tốt, Vân Lang ha ha cười nói:
- Ngươi, cuối cùng vẫn là Mục Vân.
Lời nói không giải thích được, Vân Lang đánh ra Thông Thiên Kính.
Tiếng ong ong ong vang lên, Thông Thiên Kính lơ lửng bay lên không trung.
Trong chớp nhoáng này, bên trong Thông Thiên Cổ Kính tản ra ánh sáng màu trắng nhàn nhạt, bao phủ toàn bộ thân thể Vân Lang như mặt trời, thần thánh không thể xâm phạm.
- Thông Thiên Phá Hư Chỉ.
Quát khẽ một tiếng, toàn bộ cơ thể Vân Lang tản ra ánh sáng vô cùng vô tận, bàn tay nhô ra, điểm ra một chỉ.
Khanh...
Trong chốc lát, trước người Vân Lang có từng đạo chỉ ấn dâng lên.
Từng chỉ ấn bay vút lên, cuối cùng ngưng tụ thành một tia ánh sáng lớn chừng ngón cái.
Ngón cái kia gần như thực chất hóa, trong đó đến cùng ẩn chứa lực bộc phát cùng lực công kích cường đại cỡ nào, không người biết được.
Mà cùng lúc đó, thấy cảnh này, trong mắt Mục Vân hiện ra tia mỉm cười.
- Cửu U Phần Thể Quyết.
Quát khẽ một tiếng, Mục Vân đưa ra một tay.
Dần dần, chín khỏa nguyên cầu xung quanh thân thể hắn điên cuồng xoay tròn.
Cửu U Phần Thể Quyết, võ kỹ hắn đã trao đổi với Quy Nhất nhất môn, là võ kỹ mà chỉ có một chiêu trước kia đề cập qua, dùng Cửu Nguyên Tụ Thiên Kình kích phát.
Chỉ có một chiêu.
Nhưng một chiêu này, lại dựa vào lực bộc phát cường đại đương nhiên mà thành.
Một chiêu công ra, trước mặt Mục Vân, Cửu Nguyên Tụ Thiên Kình bị tụ tập đến phía trên một chưởng, lực lượng màu đen giống như mây đen dày đặc, để người chỉ cảm thấy khẩn trương.
Một chưởng này mới là chỗ dựa lớn nhất của Mục Vân đến hiện tại.
- Cửu U Phần Thể!
Một chưởng, giết ra!
Một chỉ một chưởng, va nhau va chạm.
Đông...
Tiếng động trầm muộn vang lên, trong chốc lát, thế giới giống như an tĩnh lại.
An tĩnh này kéo dài ba giây.
Oanh...
Sau đó thiên địa nổ vang.
Tiếng lốp bốp trong nháy mắt che kín màng nhĩ mỗi người.
Đông đông đông...
Trong nháy mắt, dùng mặt đất hai người đang đứng làm trung tâm, một trận sóng biển thao thiên nhấc lên.
Tiếng lốp bốp, chấn động màng nhĩ mỗi người.
Ba động chấn nhiếp lòng người giống như tiếng hô hoán cuồng bạo đến từ cửu thiên, một chỉ một chưởng, triệt để vỡ vụn.
Tiếng lốp bốp vẫn còn tiếp tục để mọi người tại đây cảm thấy hai lỗ tai bị điếc, thân thể run lên.
Một kích này, Vân Lang và Mục Vân căn bản không có khống chế lực lượng, vì thủ thắng, không tiết chế.
Trọn vẹn nửa ngày, khí tức giữa hai người dần dần bình tĩnh.
Lần nữa nhìn lại, bên trên mặt đất đã không có một chỗ nào có thể để người đứng thẳng, võ giả từng tiểu thế giới đều lao vùn vụt lên không trung.
Mặc dù như thế, những người có cảnh giới hơi thấp nhìn qua cũng là sắc mặt trắng bệch.
Sống sót sau khi chịu đựng đả kích như thế, cũng đã không tệ.
Nhưng mặc dù là như thế, thế nhưng giờ khắc này, tất cả mọi người đều không quan tâm mọi người xung quanh.
Ánh mắt của tất cả mọi người hiện tại căn bản không có rời khỏi vị trí của hai người.
Một chiêu giao thủ, muốn tạo thành tổn thương cực lớn cho hai bên, căn bản không có khả năng.
Nhưng phân ra ai cao ai thấp, còn có thể nhìn ra một chút mánh khóe.
Rất nhiều người trong lúc tại tiếp nhận dư ba hai người công kích lẫn nhau vẫn y như gắt gao nhìn chằm chằm chỗ của hai người.
Bọn hắn ngược lại rất muốn biết, hiện tại Mục Vân đến cùng mạnh đến mức nào.
Hiện tại Vân Lang lại là thâm bất khả trắc như thế nào.
Đăng...
Đột nhiên, một tiếng bước chân vang lên, Mục Vân đứng giữa không trung thân ảnh, lui lại một bước.
Lui!
Cuối cùng, Mục Vân lui.
Cho dù một bước, thế nhưng Mục Vân cũng là nhượng bộ.
Một trận thử này, đã là nhìn thấy kết cuộc.
Cuối cùng vẫn là Vân Lang càng hơn một bậc... Sao?
Đăng...
Chỉ là đột nhiên, một tiếng đăng lại vang lên.
Một bên khác, thân thể Vân Lang bị xung kích cường đại, rốt cục không kiên trì nổi, lui lại một bước.
Cũng lui!
Thấy cảnh này, đám người chỉ cảm thấy trái tim đều bị co thắt lại.
Thắng bại còn chưa định.
Nhưng khi Vân Lang lui lại một bước, đột nhiên, thân thể giống như không cách nào lần nữa kềm chế, bước chân Vân Lang lần nữa lay động.
Đăng...
Thời khắc mấu chốt, Vân Lang chung quy không thể chống cự lại, bước chân hướng về sau, lần nữa lui nửa bước.
Mà một bên khác, Mục Vân ngay khi lui về phía sau một bước, một mực đứng ở ngay tại chỗ, cũng chưa hề di động, không bị ảnh hưởng chút nào.
Lúc này cuối cùng đã nhìn rõ, thắng bại chỉ chênh lệch nửa bước.
Vân Lang vẫn lui nhiều thêm nửa bước bào ngay thời khắc cuối cùng.
Nhưng sai một ly đi nghìn dặm, vừa lui nửa bước, lần này một chiêu đối bính, đã có thể nhìn ra thắng bại.
- Có chơi có chịu.
Vân Lang biến sắc, hừ một tiếng, giương tay.
Tiếng rầm rầm vang lên, không nói hai lời, từng kiện bán Tiên khí, tiên đan, tiên thảo linh dược, rầm rầm chảy ra từ bên trong Thông Thiên Kính.
Lập tức chồng chất giống như núi nhỏ ở trước mặt Mục Vân.
- Mục minh chủ, Vân Lang ta ghi nhớ chuyện hôm nay.
- Đi sớm, không tiễn!
Mục Vân chắp tay, ha ha cười nói.
Vân Lang hất tay áo, xoay người hóa thành một đạo hắc mang biến mất không thấy gì nữa.
Mà giờ khắc này, mặt đất chồng chất số lượng lớn thiên tài địa bảo, chí bảo để người trông mà thèm, quả thực làm cho tất cả mọi người không cách nào nhịn xuống được dục vọng.
- Các vị, Hỏa Minh tộc tộc nhân Hỏa Lựu trốn khỏi tứ nguyên phong địa, ta nghĩ, tai nạn rất nhanh sẽ tràn ngập ra, mọi người vẫn nên nhanh trở về đi.
Mục Thanh Vũ phất phất tay nói:
- Tam đại bí tàng, Khổ Thiên điện cùng Thông Thiên bí tàng, tất cả mọi người đã kiến thức, mà về phần truyền thừa Vô Tâm Kiếm Thánh, đã bị người đạt được, ta nghĩ các vị không cần lưu lại Thương Hoàng tiểu thế giới.
- Cái gì?
Truyền thừa Vô Tâm Kiếm Thánh đã bị người đạt được rồi?
Nghe đến lời này, sắc mặt đông đảo võ giả đầy buồn khổ.
- Gừng càng già càng cay, Vân Lang đã tiến vào bên trong bí tàng Vô Tâm Kiếm Thánh, Bích Ngọc Tiên Nguyên Kiếm kia chính là chí bảo của Vô Tâm Kiếm Thánh, nếu các ngươi không tin, có thể đến bên trong Vu tộc đi điều tra một phen, truyền thừa của Vô Tâm Kiếm Thánh là ở chỗ này.
Mục Vân giờ phút này cũng mở lời.
Nghe đến lời này, võ giả từng tiểu thế giới triệt để trợn tròn mắt.
Đây là xảy ra chuyện gì?
Lần này, bọn hắn ngược lại thành phía tay không đến tay không trở về.
Mặc dù mọi người thấy tài bảo trước mắt chồng chất như núi rất động tâm, thế nhưng bọn hắn cũng biết.
Nếu đặt ở thời gian trước khi tiến vào bí tàng, bọn hắn tuyệt đối sẽ trào phúng mấy người Mục Vân, sau đó cướp đoạt chí bảo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận