Vô Thượng Thần Đế

Chương 1379: Nửa bước Nhân Tiên (1)

Mục Vân đứng trước mặt mọi người, nhìn đại quân trùng trùng điệp điệp mấy ngàn người, mỗi người đều là Sinh Tử cảnh cường đại.
Giờ khắc này, bọn họ vẫn vây quanh ở bên ngoài Huyết Minh, vẫn một lời không hợp dựa theo tâm ý của mình, toàn lực công kích Huyết Minh.
Nhiều năm trước cũng là như thế, mà hắn, kém chút bị bức bách sử dụng Đại Tác Mệnh Thuật, lần nữa mất đi hết thảy của mình.
Thế nhưng lần này, kiên quyết không có khả năng.
- Mục Vân, ngươi ra là được.
Ngọc Huy Nhân mở lời:
- Ngươi bây giờ xuất hiện, dù sao cũng nên nói cho chúng ta biết, vì cái gì Thương Hoàng tiểu thế giới không bị hỏa nô công kích?
- Không sai!
Phương Thông Không quát:
- Huyết Minh ngươi đề thăng nhanh như vậy, đều bởi vì chí bảo đạt được bên trong thông thiên bí tàng, hiện tại, chắc còn chưa dùng hết, cho chúng ta một ít cũng tốt.
- Đó là đương nhiên!
Độc Vạn Sơn tiếp lời:
- Các đại tiểu thế giới chúng ta ở phía trước các ngươi xuất lực, chống cự hỏa nô, Huyết Minh các ngươi ngược lại ở sau lưng vụng trộm phát triển, trên đời nào có chuyện tốt như vậy?
- Nói xong chưa?
Trong lúc các đại Tôn Giả nổi giận, Mục Vân lại mở miệng hỏi.
Cái gì?
Nghe Mục Vân nói lời này, các đại Tôn Giả đều ngẩn người.
- Nói xong thì ngậm miệng được rồi.
Mục Vân không nói hai lời, bước ra một bước, vỗ ra một chưởng.
- Khổ thiên xạ nhật chưởng.
Quát khẽ một tiếng, một đạo chưởng ấn được đánh ra.
Khí tức kinh khủng làm người tuyệt vọng triệt để tràn ngập.
Trong chớp nhoáng, mặt đất tựa hồ cũng đang run rẩy.
Trong chớp nhoáng, sông núi đại hải tựa hồ cũng đang kêu rên.
Bên trong toàn bộ Thương Hoàng tiểu thế giới, khắp nơi đều đang kêu thảm, gào khóc.
Trong chớp nhoáng này, tất cả mọi người tựa hồ triệt để mê thất chính mình.
Phốc phốc phốc...
Đột nhiên, bát đại Tôn Giả ở phía trước nhất, từng người sắc mặt tái nhợt, không ngừng phun ra máu tươi, phanh phanh phanh tiếng, hết thảy tám tiếng vang lên.
Tám đạo thân ảnh bị công kích bay vào biển lớn, đánh thật sâu vào đáy biển.
Rầm rầm rầm...
Trên biển lớn, tám cây trụ nước cao vạn trượng, vỡ ra, thiên địa bắt đầu run rẩy.
Một chưởng này, đã không phải người đánh ra nữa.
Thấy cảnh này, mọi người nhất thời triệt để sợ hãi than.
Thế nào... Chuyện gì…?
Giờ khắc này, bọn hắn đã không biết đã xảy ra chuyện gì.
Thế nhưng trước mắt, Mục Vân đánh ra một chưởng... Khiến cho bát đại Tôn Giả chật vật quay ngược quay về, cơ hồ bị đánh thành cái sàng...
Cái này khiến bọn hắn không cách nào tin.
Bịch bịch tiếng vang lên, lần lượt từng thân ảnh xuất hiện từ trên mặt nước.
Chính là bát đại Tôn Giả chật vật không chịu nổi.
Nhưng lúc này, biểu lộ treo ở trên mặt bọn họ lại làm cho người ta không thể miêu tả.
Chấn kinh.
Khó tin.
Sợ hãi.
Thẹn quá hoá giận.
Biểu lộ mỗi người đều không giống.
- Tám vị, nhiều năm trước, các ngươi đối đãi ta như là sâu kiến, tiện tay liền muốn nghiền chết ta!
Mục Vân ngạo nghễ mở lời:
- Nhưng bây giờ thì sao?
- Các ngươi vẫn không nhìn rõ hiện thực! Ta đã không còn là Mục Vân trước kia, mặc cho các ngươi nhào nặn, thế nhưng các ngươi, nhưg vẫn đi tắm bên trong danh hiệu Tôn Giả cường đại của mình, không muốn phát triển.
- Các ngươi cứ nghĩ làhiện tại, cái gọi là Tôn Giả vẫn là Tôn Giả mà các ngươi vẫn suy nghĩ hay sao?
- Bây giờ ta nói cho các ngươi biết, những Tôn Giả như các ngươi hiện tại ở trong mắt ta lại là sâu kiến, có thể tùy ý chà đạp.
Mục Vân vừa dứt lời, một tay điểm trên người Vạn Quỷ lão nhân.
Vạn Quỷ lão nhân đã sớm là cảnh giới Sinh Tử cảnh thất trọng, nhưng so với cao thủ cấp bậc Tôn Giả mà nói, còn kém rất nhiều.
Thế nhưng Mục Vân điểm ra một chỉ, trong khoảnh khắc, một đạo khí tức bàng bạc hiện ra trên người Vạn Quỷ lão nhân.
Khí tức bàng bạc tràn ngập ra, Vạn Quỷ lão nhân nghẹn lời.
- Cái này...
Trong chốc lát, các đại Tôn Giả cảm giác được, giờ khắc này Vạn Quỷ lão nhân nhìn qua hoàn toàn khác biệt.
Khí chất.
- Sinh tử áo nghĩa, thì ra là thế.
Vạn Quỷ lão nhân hoảng sợ nói:
- Ha ha... Nguyên lai các đại Tôn Giả các ngươi mạnh hơn các võ giả Sinh Tử cảnh là ở chỗ các ngươi đã hỗn hợp sinh tử.
Trong chớp nhoáng này, Vạn Quỷ lão nhân bước ra một bước.
Oanh...
Khí thế trên người hắn phô thiên cái địa lao đến, lao thẳng tới đám người.
Cường đại, vậy mà như cấp bậc của Phương Thông Không, Độc Vạn Sơn.
Tôn Giả.
Thấy cảnh này, tất cả mọi người triệt để ngốc.
- Tôn Giả mà các ngươi cho rằng cao cao tại thượng, Mục Vân ta tiện tay có thể sáng tạo ra.
Mục Vân vừa dứt lời, ngón tay lần nữa chỉ ra.
Huyết Vô Tình, Phong Ngọc Nhi, Diệp Thu, Huyền Nguyệt Lăng...
Từng người bên trong Huyết Minh, lúc đầu đạt tới cảnh giới Sinh Tử cảnh thất trọng, cường giả thực lực đến cấp bậc Tôn Giả, hoặc đến gần cấp bậc Tôn Giả vô hạn triệt để phát sinh thuế biến.
Cường giả cấp bậc Tôn Giả, từng người bọn hắn tấn thăng đến thực lực cấp bậc Tôn Giả.
Thấy cảnh này, bát đại Tôn Giả triệt để trợn mắt hốc mồm, hoàn toàn hóa đá.
Đây là thủ đoạn gì?
Thủ đoạn của Tiên nhân.
- Ngươi đột phá đến cảnh giới Tiên nhân rồi?
Nhìn thấy Mục Vân cử động, bát đại Tôn Giả từng người trợn mắt hốc mồm, không thể tin nhìn Mục Vân.
Loại thủ đoạn này, trừ tiên nhân, còn có ai có thể làm được?
- Dù không phải tiên nhân, trảm diệt các ngươi, không đáng để lo.
Mục Vân hừ một tiếng, bàn tay nhô ra, đánh thẳng tới tám người.
Tám người này, ai không phải muốn để hắn chết không có chỗ chôn.
Giờ phút này dám liên hợp lại, đối phó Huyết Minh, đối phó hắn, chính là bức bách hắn.
Vô luận như thế nào, không thể để cho tám người sống sót.
Nếu không phải cảnh giới hắn hiện tại triệt để nghiền ép bọn hắn, giờ phút này, chết chính là Mục Vân hắn.
Điểm ra một chỉ, hóa thành tám đạo ánh sáng đuổi theo tám người, xông về phía trước.
- Mục minh chủ, làm gì đuổi tận giết tuyệt như thế.
Nhưng, khi Mục Vân điểm ra tám đạo ánh sáng, đột nhiên, lần lượt từng thân ảnh xuất hiện.
Một người cầm đầu, một tay huy động, đánh ra tám chưởng ảnh, trong chốc lát, nghiền ép tám đạo ánh sáng.
Tiếng phanh phanh phanh nổ tung, bát đại Tôn Giả chỉ cảm thấy, mình tựa hồ vừa đi qua Sinh Tử Môn một lượt, kiếm về một cái mạng.
- Vân Lang!
Nhìn thấy thủ đoạn như thế, khóe miệng Mục Vân hơi giương lên, ánh mắt lộ ra vẻ mỉm cười.
Có thể có thủ đoạn như thế, trừ Vân Lang, không có người khác.
Lúc này, bát đại Tôn Giả mới phát hiện, trong mấy trăm đạo thân ảnh xuất hiện, thế mà có mười mấy người có khí tức không kém bọn hắn chút nào.
Chính là đám người Huyền Không sơn.
Vân Lang đi ở phía trước, khí tức toàn thân cường đại không gì sánh được.
Mà sau lưng, khí tức bọn người Trần Thiên Vũ, Thượng Thanh Vân, Hàn Thiên Nhận, Chu Thiên Chinh càng âm thầm lưu động, căn bản không kém bất cứ người nào của bọn hắn.
Cái này... Quả thực hoàn toàn lộn xộn.
Chẳng lẽ, Vân Lang, cũng tấn thăng đến cảnh giới Tiên nhân?
Bạn cần đăng nhập để bình luận