Vô Thượng Thần Đế

Chương 1388: Chung cực một trận chiến (1)

- Đã nói trước, Huyền Không sơn chúng ta với tư cách quân tiên phong, chính các ngươi theo sau, hiện tại ngược lại là các ngươi bại lộ, có thể trách được ai?
Trần Thiên Vũ giờ phút này xuất hiện, nhìn đám võ giả thập đại tiểu thế giới cùng với từng tiểu thế giới, không khách khí nói.
Hắn nhưng không có tốt tính như Vân Lang, hòa hòa khí khí nói chuyện cùng những người này.
- Chúng ta...
- Được rồi, việc cấp bách của mọi người hiện tại là ngăn lại đám hỏa nô.
Vô Cực Ngạo Thiên ngắt lời.
- Số lượng hỏa nô thế nhưng càng ngày càng nhiều.
Vô Cực Ngạo Thiên cũng rất đau đầu.
Ngọc Huy Nhân, Luân Động Thương bọn người quanh năm cao cao tại thượng, ở trên đỉnh tiểu thế giới, cao ngạo quen.
Nhưng bây giờ, căn bản không phải thời điểm bọn hắn nên cao ngạo, còn không nhìn rõ hiện thực.
Trước mắt, vô luận là Huyền Không sơn, hay là Huyết Minh, đều có bản lĩnh thống nhất toàn bộ tiểu thiên thế giới.
Bọn gia hỏa này, đầu hoàn toàn là óc heo
- Huyết Minh chúng ta phụ trách cản hỏa nô phía đông, phòng ngừa bọn hắn vượt qua nơi đây.
- Huyền Không sơn chúng ta chính diện.
- Vậy các đại tiểu thế giới chúng ta ở phía tây.
Tam phương đại quân quyết định chủ ý.
Giờ khắc này, Mục Vân dẫn Hỏa Lựu phóng tới phía sau, bọn hắn ở chỗ này, ngăn cản đại quân hỏa nô.
Chỉ cần bọn người Mục Vân có thể triệt để chém giết Hỏa Lựu, những hỏa nô này, sẽ không là đề gì.
Mất đi Hỏa Lựu, bọn hắn một cách đương nhiên sẽ khôi phục bình thường.
- Giết!
Một tiếng quát to rõ vang lên, mặt đất đông đông đông run rẩy, tam phương đại quân mỗi người một mặt, bắt đầu chém giết.
Mà đổi thành một bên, Mục Vân một đường phi nước đại, Hỏa Lựu chăm chú đi theo.
Giờ khắc này Hỏa Lựu căn bản không suy nghĩ trước mắt sẽ có nguy cơ gì hay không.
Hắn chỉ cần biết, Mục Vân là món ăn trong mâm của hắn, con vịt đến bên miệng, không thể bay.
Cho dù phía trước có nguy cơ gì, hắn cũng không sợ.
Bên trong tiểu thiên thế giới, Hỏa Lựu hắn chính là mạnh nhất.
Bởi vì, thân là nhất phẩm Nhân Tiên, hắn căn bản không có cảm giác được bất kỳ kẻ nào trong đoạn thời gian này tấn thăng đến cảnh giới Nhân Tiên.
Nơi này, hắn chính là duy nhất, chính là Chí Tôn duy nhất.
Vù vù...
Mà trong lúc Hỏa Lựu suy nghĩ, đột nhiên, một tiếng xé gió vang lên.
Ngay khi tiếng xé gió vang lên, toàn bộ thân thể Hỏa Lựu đằng không luồn lên.
Thế nhưng, lại giống như đã...
Muộn!
Tiếng xé gió vang lên, hai thân ảnh, một trái một phải đánh tới.
Mai phục!
Hỏa Lựu nhất thời biến sắc.
Hắn không nghĩ tới, giờ khắc này, tại nơi này, thế mà là sẽ có người ở chỗ này mai phục hắn.
Bên trái, một lưới đen vạn trượng, phô thiên cái địa che lấp đến, một nam tử thân mang hắc bào, áo choàng màu đen, tay cầm một thanh thần giám, lao đến.
Mà bên phải, ánh sáng màu trắng, thông thiên vạn trượng, khí diễm cuồng bạo, nam tử thân mang áo giáp màu đen, áo choàng màu đen, giết ra.
Hai người này, một trái một phải, một đen một trắng, công kích.
Nếu không phải trước đó có chuẩn bị, đánh chết Hỏa Lựu, hắn cũng sẽ không tin tưởng.
Ầm ầm...
Trong lúc nhất thời, hai tiếng oanh minh vang lên, lưới lớn màu đen bên trong thần giám bao phủ thân thể Hỏa Lựu.
Mà ngay sau đó, bạch quang rơi xuống, một đạo quang trụ xuyên thấu phần bụng Hỏa Lựu, máu tươi chảy xuôi, một lỗ máu xuất hiện.
- A!
Một tiếng hét thảm, tốc độ của Hỏa Lựu bỗng nhiên giảm xuống.
Mà Mục Vân bị truy đuổi ở phía trước cũng dừng lại.
Trở lại nhìn phía sau, khẽ mình.
Giờ khắc này Hỏa Lựu, toàn thân mang theo máu tươi, lại thêm hỏa diễm quay xung quanh, quả nhiên triệt triệt để để trở thành một huyết hỏa nhân.
- Hai người các ngươi lại ẩn giấu không xuất thủ, nói không chừng ta sẽ bị gia hỏa này một bàn tay chụp chết.
Nhìn hai thân ảnh, Mục Vân phàn nàn.
- Không ra tay thì thôi, vừa ra tay, đương nhiên muốn ra một kích trí mệnh.
Vân Lang ha ha cười nói:
- Đương nhiên, câu nói này không phải ta nói, là phụ thân ngươi nói.
Mục Thanh Vũ nhẹ gật đầu, bất đắc dĩ cười một tiếng.
- Không có cách, dù sao Hỏa Lựu là cảnh giới Nhân Tiên, ngươi ta ba người đều còn chưa đạt tới một bước này.
Giờ phút này, ba người hiện ra hình tam giác, nhìn Hỏa Lựu, trong mắt mang theo ánh mắt trịnh trọng.
- Mục minh chủ, ngươi vẫn tốt chứ.
- Hiện tại không chết được.
Mục Vân nhìn Vân Lang, hờ hững nói.
Để hắn hợp tác với Vân Lang, thực sự làm khó hắn.
Lúc đầu, Mục Vân nghĩ, vì chém giết Hỏa Lựu, bất đắc dĩ, nhưng bây giờ suy nghĩ kỹ một chút, đáy lòng rất khó chịu.
Hợp tác với Vân Lang, làm chuyện gì, đáy lòng của hắn cũng sẽ không vui vẻ.
Hiện tại hợp tác với Vân Lang, hắn mặc dù khó chịu, thế nhưng cũng bất đắc dĩ.
- Hảo, bây giờ không phải thời gian suy nghĩ chuyện khác, gia hỏa này, thế nhưng da dày thịt béo đây, chúng ta vừa rồi đánh lén, cũng bất quá là...
- Bất quá thế nào?
Mục Thanh Vũ còn chưa nói hết lời, một tiếng hừ lạnh vang lên.
Tiếng hừ lạnh vang lên, một thân ảnh đứng dậy.
Giờ khắc này, chỗ phần bụng Hỏa Lựu, máu tươi chảy ròng, huyết động vô cùng kinh khủng.
Thế nhưng Hỏa Lựu lại hoàn toàn không quan tâm.
- Nhân loại hèn hạ vô sỉ, quả nhiên ti tiện, chỉ biết đánh lén.
Nhìn ba người, Hỏa Lựu tức giận không thôi.
- Nhưng các ngươi nghĩ rằng đánh lén như vậy liền đủ?
Hừ một tiếng, Hỏa Lựu bạo khởi.
Tiếng lốp bốp vang lên, Hỏa Lựu bay lên.
- Điểm ấy tổn thương, căn bản không có tác dụng gì với ta.
Hỏa Lựu cười ha ha, bàn tay đánh ra một trảo.
Oanh...
Tiếng oanh minh vang lên, phương xa, từng hỏa nô bị Hỏa Lựu nắm trong tay.
Hỏa Lựu nắm chặt tay, nhào nặn những hỏa nô kia cùng một chỗ, lấp vào bụng mình.
Theo động tác của Hỏa Lựu, những hỏa nô bị nhào nặn thành máu tươi, bù đắp tại miệng vết thương của Hỏa Lựu.
Như thế, qua không đến thời gian một chén trà, thân thể Hỏa Lựu khôi phục như lúc ban đầu.
- Cái này...
- Hỏa Minh tộc nhân, thân thể kiên cố, Hỏa Lựu khống chế hỏa nô, chính là tinh hoa trong thân thể của hắn phân tán, hiện tại nhận công kích, những hỏa nô kia liền có thể chuyển hóa thành lực lượng, trở lại trong cơ thể của hắn.
Mục Vân híp híp mắt, mở lời.
- Còn có thể dạng này...
Nghe đến lời này, Mục Thanh Vũ cùng Vân Lang sững sờ.
Bọn hắn cũng không phải người của Tiên giới, hiểu rõ Hỏa Minh tộc đương nhiên không bằng Mục Vân.
- Bất quá, thu hồi loại lực lượng này, cũng có không ít tổn thương đối với thân thể hắn.
Mục Vân lần nữa nói:
- Chí ít, khôi phục lực lượng bên trong cơ thể hắn có khả năng chỉ có thể đến một nửa trước kia, bản thân còn đang giảm bớt.
- Cho dù như thế, những hỏa nô kia... Cũng đủ để hắn khôi phục!
Vân Lang nghẹn họng nhìn trân trối.
Ba người biểu lộ không quá tốt.
Ba người vây công Hỏa Lựu, lực lượng ba người bọn họ sẽ không ngừng giảm bớt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận