Vô Thượng Thần Đế

Chương 1415: Mắt chó coi thường người khác (1)

Giờ khắc này, Mục Vân chỉ cảm thấy bốn phương tám hướng, khắp nơi đều là tàn ảnh, khắp nơi đều là lực lượng cường đại để người hít thở không thông, muốn trói buộc thân thể hắn.
- Phong Trường Thiên, gan chó ngươi thật lớn.
Nhưng đúng vào lúc này, một tiếng quát lại đột nhiên vang lên.
Người chưa tới, tiếng đã tới trước, nhưng theo tiếng mà đến là một thanh tiên kiếm.
Hưu.
Tiên kiếm phát ra tiếng xé gió để người chỉ cảm thấy ù tai nổ vang, một kiếm đi tới trước người Phong Trường Thiên.
Phù một âm thanh vang lên, Tiên khí hộ thể trước người Phong Trường Thiên bị phá vỡ một đường vết rách.
Nhìn tình cảnh này, Mục Vân sao lại bỏ qua, không chút do dự, vỗ ra một chưởng.
Một tiếng ‘bang’ vang lên, Phong Trường Thiên xem như chịu Mục Vân đánh một chưởng, phần ngực đều bị đánh ra một vết chưởng ấn.
Cả người càng bước chân lảo đảo, lui lại một bước, kém chút té ngã trên đất.
- Phong Trường Thiên, gan chó ngươi thật lớn, cho ngươi chức vụ đại đội trưởng là để ngươi ở chỗ này giương oai?
Một tiếng quát rốt cục rơi xuống, mấy thân ảnh cũng xuất hiện ở trong hầm mỏ.
Những người kia, một người cầm đầu, một thân trường sam màu trắng, ngực thêu hoa văn hình lá cây, nhìn rất sạch sẽ.
Người này, Mục Vân cũng không lạ lẫm.
Chính là Lâm thượng tiên ngày đó dẫn hắn đến - Lâm Chi Tu.
- Lâm thượng tiên!
Nhìn thấy Lâm Chi Tu xuất hiện, sắc mặt Phong Trường Thiên phát lạnh, nằm rạp trên mặt đất, cả người hoàn toàn không có khí phách vừa rồi.
Thân là quáng nô, cho dù là một trong mười đại đội trưởng cao cao tại thượng, trong mắt đệ tử Nhất Diệp kiếm phái, căn bản tính không là cái gì.
Nô lệ chính là nô lệ, cho dù nô lệ đẳng cấp cao, cũng là muốn phục tùng chủ nhân quặng mỏ.
Đệ tử Nhất Diệp kiếm phái, chính là chủ nhân quặng mỏ, mà Phong Trường Thiên chẳng qua là nô lệ đẳng cấp cao thôi.
- Lâm thượng tiên, Mục Vân kẻ này, không rõ lai lịch, Thác Bạt Uyên cùng Hạ Hầu Đôn bởi vì hắn mà biến mất không thấy gì nữa, hơn phân nửa là bị hắn giết, thuộc hạ đang điều tra việc này, hoài nghi Mục Vân có thể là gian tế môn phái khác.
Phong Trường Thiên quỳ sát nói.
- Đánh rắm!
Lâm Chi Tu tiến lên một bước, giẫm một cước lên đầu Phong Trường Thiên, đập mạnh hai cước, mới dừng lại.
- Mục Vân người này là Lâm Chi Tu ta đưa vào bên trong Ám Huyền thạch tràng, ngươi nói như vậy, có phải nói ta cũng là gian tế của môn phái khác.
- Thuộc hạ không dám, thuộc hạ không dám.
- Ngươi không dám? Ta thấy ngươi làm chức đại đội trưởng này làm đến rất dễ chịu, ngay cả quy tắc căn bản nhất đều quên đi.
- Thuộc hạ thật không dám.
Phong Trường Thiên đập đầu xuống đất, phanh phanh vang lên, đã sớm bị dọa đến hồn không còn phụ thể.
Thân là đại đội trưởng Ám Huyền thạch tràng, hơi không cẩn thận, chính là cả bàn đều thua.
Đệ tử Nhất Diệp kiếm phái, muốn bãi miễn bọn hắn, quả thực quá dễ dàng.
- Mau mau cút, đừng để ta lại nhìn thấy ngươi, mau cút.
Lâm Chi Tu gầm lên, vừa sải bước ra, đá vào trên mông Phong Trường Thiên, đuổi hắn đi.
Không nói hai lời, Phong Trường Thiên tè ra quần, giờ này nào còn dám nhớ thương Mục Vân cái gì.
Nhìn thấy Lâm Chi Tu, Mục Vân chắp tay nói:
- Đa tạ Lâm thượng tiên.
- Ha ha.
Lâm Chi Tu lại đột nhiên ha ha cười nói:
- Tạ ta làm cái gì, ta không có làm chuyện gì, chỉ là giúp chính ta thôi.
- Tiểu tử ngươi lúc này mới đến Ám Huyền thạch tràng bao lâu liền tấn thăng đến nhất phẩm Nhân Tiên, cảnh giới tương đương ta, nói không chừng thông qua khảo hạch đệ tử Nhất Diệp kiếm phái, trở thành đệ tử Nhất Diệp kiếm phái, cũng nói không chính xác.
- Không dám!
Mục Vân lại khiêm tốn nói:
- Đệ tử Nhất Diệp kiếm phái, từng người đều là đỉnh tiêm thiên tài, ta còn kém xa lắm.
- Hảo, ngày sau, nói không chừng hai người chúng ta có thể trở thành sư huynh đệ.
Lâm Chi Tu không kịp chờ đợi nói:
- Vừa rồi Cảnh Đức Ngọc nói rõ với ta, cửa vào bí tàng ở nơi nào, mau dẫn ta đi xem một chút, tình huống nếu là thật, nói không chừng ngươi có thể lập một đại công, vị trí đại đội trưởng này, cho ngươi cũng không phải không thể.
- Lâm thượng tiên xin mời đi theo ta.
Mục Vân nói, mang theo Lâm Chi Tu đi vào sâu trong quặng mỏ.
Lúc đầu Mục Vân nghĩ, có thể bằng vào bản lĩnh bản thân, tu thành chính quả, thông qua khảo hạch tiến vào Nhất Diệp kiếm phái.
Chờ đợi thời cơ chín muồi, lại lộ ra chuyện bí tàng bên trong.
Nhưng bây giờ xem ra, không thể.
Nếu Nhất Diệp kiếm phái thật tiến vào bên trong bí tàng, nói không chừng, bọn hắn có thể đi theo tiến vào bên trong.
Cũng không phải hao tổn quá lớn.
Dù sao, Phong Trường Thiên chính là nhị phẩm Nhân Tiên, đối mặt Lâm Chi Tu, sợ hãi muốn mạng.
Thế nhưng đối mặt Mục Vân hắn, căn bản không sợ.
Trước đó dặn dò Cảnh Đức Ngọc, chính là lời này.
Chỉ cần Lâm Chi Tu đến, vị đệ tử Nhất Diệp kiếm phái này sẽ không để cho Phong Trường Thiên làm xằng làm bậy.
Dù sao, hắn là đệ tử Nhất Diệp kiếm phái.
Phong Trường Thiên, vẻn vẹn chỉ là một đại đội trưởng củaNhất Diệp kiếm phái trong Ám Huyền thạch tràng, giữa hai người, địa vị cách biệt một trời.
- Chính là chỗ này.
Mục Vân đi đến vị trí quặng mỏ trước đó, cười nói.
- Nơi này?
Nhìn vách đá ẩm ướt trước mắt, hoàn toàn khác biệt với vách đá địa phương khác, Lâm Chi Tu cũng cảm giác trong lòng có kinh ngạc.
Dần dần, kinh ngạc lại chuyển biến thành hoài nghi.
Nơi này thấy thế nào đều chỉ là đặc thù hơn địa phương khác một chút.
Nhưng bên trong Ám Huyền thạch tràng, chỗ đặc thù vốn không chỉ một chỗ, cũng không chỉ tại nơi này.
- Lâm thượng tiên mời xem.
Mục Vân cũng không giải thích, đi đến phía trước, bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve thạch bích.
Lập tức, Tiên khí hùng hồn tràn ngập trên thạch bích.
Bên trong vách đá mang theo từng tầng từng tầng giọt nước, tích táp lưu lại, dần dần, theo Mục Vân vận chuyển lực lượng, mặt ngoài vách đá, rơi xuống tro bụi, rơi xuống bùn đất.
Ngọc bích óng ánh dần dần lộ ra.
Đây chính là.
Nhìn thấy ngọc bích, mấy người vây xem cũng kinh ngạc không thôi.
Từ từ, trước mặt mọi người, một ánh cửa bằng ngọc cao ba thuớc, rộng hai mét bất ngờ xuất hiện.
Sau khi ngọc môn xuất hiện, một vòng ánh sáng dần dần dâng lên, chiếu xạ sơn động.
Toàn bộ sơn động lấp lóe ánh sáng, chiếu sáng rạng rỡ.
- Cái này...
Thấy cảnh này, Lâm Chi Tu sửng sốt.
- Tinh Ngọc Huyền Thạch.
Ánh mắt Lâm Chi Tu lộ ra một tia thần thái.
- Quả nhiên là động thiên phúc địa!
Lâm Chi Tu cười ha ha nói:
- Tốt, rất tốt, bây giờ ta thông tri tông môn, phái người đến đây, Mục Vân, lần này ngươi lập công lớn, nếu như chúng ta thu hoạch được bảo bối bên trong bí tàng, ngươi tiến vào Nhất Diệp kiếm phái ta, cũng có chút ít khả năng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận