Vô Thượng Thần Đế

Chương 1421: Một câu kinh thiên

- Lấy điểm phá diện?
Mục Vân gật đầu nói:
- Lâm trưởng lão mời xem.
Nói rồi, Mục Vân đi ra phía trước, chỉ vào một vị trí không đáng chú ý dưới góc phải ngọc môn, nói:
- Toàn bộ ngọc môn đều có giọt nước thẩm thấu, thế nhưng nơi này, lại có một giọt một giọt chảy ra, có lẽ nơi này chính là mấu chốt.
Mục Vân vừa dứt lời, ánh mắt Lâm Nhất Thâm rơi vào đến phía dưới.
- Quả thật là nơi này.
Lâm Nhất Thâm đột nhiên kinh ngạc.
Ánh mắt nhìn Mục Vân cũng mang theo một tia tán thưởng.
- Lâm trưởng lão, như thế nào?
- Ta đã nhìn ra đây là một tòa trận pháp, đáng tiếc tìm không thấy trận nhãn, bị tiểu tử này một câu phá giải huyền cơ.
Lâm Nhất Thâm cười ha ha một tiếng, nhìn Mục Vân nói:
- Ngươi tên là gì?
- Mục Vân!
- Tốt, Mục Vân, lão phu ghi nhớ ngươi, cất kỹ Diệp lệnh kia, tham gia khảo hạch đệ tử Nhất Diệp kiếm phái, nếu thông qua khảo hạch, có thể tới tìm lão phu.
- Vâng!
Nghe đến lời này, mấy vị trưởng lão xung quanh đều lộ vẻ mặt kinh ngạc.
Lâm Nhất Thâm, thân là trưởng lão Nhất Diệp kiếm phái, quyền cao chức trọng, mà lại là trưởng lão bối chữ Nhất.
Bên trong Nhất Diệp kiếm phái, có thể nói là hạch tâm trưởng lão gần với cấp bậc phái chủ.
Có thể có được hắn khen ngợi, Mục Vân gia hỏa này, chắc sẽ lên như diều gặp gió.
Mà cùng lúc đó, bọn người Lâm Phong đứng sau lưng mấy vị trưởng lão, lại là sắc mặt cổ quái.
- Xú tiểu tử này trước đó không phải nói hắn hoàn toàn không biết gì cả sao?
Liễu Nguyệt Nguyệt hừ hừ, bất mãn nói.
Trần Đào cười hắc hắc nói:
- Cái này có gì khó lý giải? Tiểu tử này rõ ràng ẩn giấu mình, sau đó biểu hiện mình trước mặt các trưởng lão, ngược lại thật khéo.
- Các ngươi làm gì phỏng đoán người ta như thế?
Lâm Chi Tu lại hừ khẽ nói:
- Nếu không phải hai người các ngươi vừa rồi nói năng lỗ mãng, Mục Vân sao lại như thế?
Lúc trước Mục Vân là do hắn mang theo đi tới Ám Huyền thạch tràng, Mục Vân lúc trước vui vẻ lấy ra Diệt Tôn Kiếm quý nhất trên người đưa cho hắn, trong lòng hắn vẫn rất có hảo cảm dành cho Mục Vân.
Hắn cũng biết, Mục Vân không phải loại thông người không biết xử sự.
- Đều im miệng đi.
Lâm Phong giờ phút này lại cau mày nói:
- Các vị trưởng lão ở đây, có các ngươi chuyện gì, không biết tôn ti.
Nghe được Lâm Phong mở miệng quát, mấy người đều an tĩnh lại.
Lâm Phong, có thể nói là hạch tâm của tiểu đội mấy người bọn họ, mà lại là thực lực mạnh nhất, cảnh giới nhị phẩm Nhân Tiên, không thấp bên trong Nhất Diệp kiếm phái cũng là thân phận.
- Trịnh Vũ trưởng lão, Hà Khâm trưởng lão, hai người các ngươi, đứng ở sau lưng ta, phòng ngừa dòng nước chảy ra, ta đến phá vỡ trận này.
- Tốt!
Trong lúc nói chuyện, trưởng lão tóc hoa râm cùng một trưởng lão khác hơi mập đứng ra.
Trong mắt hai trưởng lão giờ khắc này đều hiện ra vẻ cẩn thận, đứng sau lưng Lâm Nhất Thâm.
- Các ngươi đều lui ra phía sau, cẩn thận ngộ thương các ngươi.
Lâm Nhất Thâm căn dặn một tiếng, mọi người nhất thời thối lui.
Chỉ là giờ phút này, thấy cảnh này, Mục Vân lại thầm cười khổ lắc đầu.
Hắn vừa rồi nhìn như trong lúc vô tình chỉ ra, thế nhưng nơi đó chính là mấu chốt để phá vỡ ngọc môn, mà lại hắn biết, cho dù mở ra ngọc môn, những dòng nước kia cũng sẽ không chảy ra.
Nhưng hắn đương nhiên sẽ không nói ra những lời này.
Lâm Nhất Thâm đứng ở phía trước, bàn tay điểm ra, từng ký tự xuất hiện.
Trong khoảnh khắc, phía trên ngọc môn xuất hiện từng ký tự quỷ dị.
Những ký tự quỷ dị kia xuyên thành một phù văn, khắc ấn trên cửa.
Ken két!
Ngay tại giờ phút này, tiếng ken két vang lên, ngọc môn vào giờ phút này triệt để mở ra.
Thấy cảnh này, mấy tên đệ tử xung quanh lộ ra vẻ mặt vui mừng.
Nước, tuyệt không chảy ra, thế nhưng cửa lại được mở ra.
Thấy cảnh này, khóe miệng Lâm Nhất Thâm lộ ra ý cười.
- Lâm trưởng lão không hổ là trận pháp đại sư, nhìn cái này, chính là mở ra cửa vào bí tàng.
Hà Khâm đi ra phía trước, chắp tay chúc mừng.
Thấy cảnh này, Mục Vân không khó đánh giá, Lâm Nhất Thâm dẫn đầu bên trong mấy tên trưởng lão.
Mà toàn thân trên dưới người này tỏa ra khí tức hùng hồn, Tiên khí mênh mông, xem ra chính là người có thủ đoạn thông thiên.
- Mấy người các ngươi canh giữ ở bên ngoài, mấy vị trưởng lão chúng ta tiến vào bên trong, trước điều tra một phen.
Lâm Nhất Thâm ra lệnh.
- Vâng!
Mấy người Lâm Phong chắp tay nói.
Vừa dứt lời, Lâm Nhất Thâm mang theo mấy tên trưởng lão tiến vào bên trong bí tàng.
Lần này, bọn hắn chỉ đến điều tra, nhìn xem đến cùng có thể phát hiện mánh khóe trong đó hay không, nếu quả thật có tồn tại gì lợi hại, trở về tông môn tính toán cũng không muộn.
Trong nháy mắt, mấy vị trưởng lão biến mất bên trong ngọc môn.
mấy người Lâm Phong, giờ phút này đi lên phía trước.
Liễu Nguyệt Nguyệt nhìn Mục Vân, trong mắt đều khinh miệt, nói:
- Không nghĩ tới, một nô lệ thế mà còn có tâm cơ như thế, muốn bay lên đầu cành biến thành phượng hoàng, cũng không nhìn một chút đức hạnh của mình.
Liễu Nguyệt Nguyệt nói, đi lên phía trước, nhìn Mục Vân, thấy thế nào đều rất chán ghét.
- Ngươi chỉ là một nô lệ, nơi nào có tự tin mà giương oai ở chỗ này?
Trong lúc Liễu Nguyệt Nguyệt nói chuyện, một bàn tay vỗ qua mặt Mục Vân.
Thấy cảnh này, mấy tên đệ tử khác đều cười trên nỗi đau của người khác nhìn Mục Vân.
Mục Vân trước đó cố ý giấu diếm, không nói cho bọn hắn bí mật liên quan tới trận pháp, thế nhưng khi mấy trưởng lão Lâm Nhất Thâm xuất hiện, lại mở lời.
Đây quả thực là trần trụi hắn mặt đánh bọn.
Liễu Nguyệt Nguyệt thân là đệ tử Nhất Diệp kiếm phái, Mục Vân tính tính là cái gì?
Bất quá chỉ là một trong mấy vạn nô lệ bên trong Ám Huyền thạch tràng mà thôi, tính là thứ gì.
Một tát này, xem như để hắn thấy rõ ràng vị trí của mình.
Những tư tưởng lòng dạ hẹp hòi này, về sau bớt dùng.
Mấy tên đệ tử Nhất Diệp kiếm phái giữa sân thấy cảnh này, đều âm thầm cười lạnh.
Mục Vân bị đánh, bọn hắn đương nhiên vui vẻ.
Nhưng ngay tại giờ phút này, bàn tay Liễu Nguyệt Nguyệt lại bị một tay Mục Vân nắm chặt.
Một cái tát kia, chung quy không có rơi xuống.
- Ừm?
Liễu Nguyệt Nguyệt cũng kinh ngạc không thôi.
Hắn không nghĩ tới, Mục Vân thế mà dám can đảm phản kháng mình.
Quả thực là lớn mật.
- Ngươi dám phản kháng ta? Muốn chết phải không?
Nhìn Mục Vân, Liễu Nguyệt Nguyệt quát.
- Ta không biết mình có phải muốn chết hay không, nhưng cho dù ngươi là đệ tử Nhất Diệp kiếm phái cũng không nên ỷ thế hiếp người, ngày sau nếu ta tiến vào Nhất Diệp kiếm phái, cùng là sư tỷ đệ, nếu ta là kẻ đến sau chạy đến trước, vượt qua ngươi, Liễu Nguyệt Nguyệt sư tỷ như ngươi có thể sẽ cảm thấy sỉ nhục?
Mục Vân vừa nói xong, tất cả mọi người ở chỗ này đều sửng sốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận