Vô Thượng Thần Đế

Chương 1434: Vào tháp

Chỉ là giờ khắc này, một bộ váy dài màu trắng trên người Diệp Cô Tuyết không còn quý phái ngạo nghễ như trước đó, gương mặt giờ phút này cũng rất tái nhợt.
- Phái chủ!
Thấy cảnh này, Lâm Nhất Thâm và mấy vị trưởng lão tiến lên đón.
Tình cảnh Diệp Cô Tuyết hiện tại cũng không được tốt lắm.
- Lâm trưởng lão, ngươi có thể nghĩ đến biện pháp, giải khai trận pháp?
Giọng nói của Diệp Cô Tuyết mang theo một tia bất lực.
- Khởi bẩm phái chủ, nơi trận pháp đây quỷ dị, lão phu có thể nghĩ tới, chính là xông vào, chỉ cần có thể tiêu hao lực lượng trận pháp, xé mở một vết rách, nhất định có thể mở ra trận pháp.
Lâm Nhất Thâm chắp tay nói.
Nghe đến lời này, Diệp Cô Tuyết nhíu mày.
Liều mạng?
Trách không được trước đó Lâm Nhất Thâm để cho những nô lệ xông vào.
Trận pháp căn cứ thực lực võ giả mạnh yếu tiến vào trong đó mà quyết định cường độ.
võ Giả thực lực yếu tiến vào trong đó, cường độ trận pháp càng thấp.
Xem ra, cách làm trước đó của Lâm Nhất Thâm là đúng.
Diệp Cô Tuyết nghĩ như thế, trong ánh mắt lộ ra một tia giãy dụa.
- Phái chủ, hiện tại không phải lúc mềm lòng.
Từ từ, Diệp Cô Tuyết gật đầu nói:
- Tiếp tục đi.
Nghe đến lời này, Mục Vân kém chút phun ra ngoài ngụm máu.
Diệp Cô Tuyết chó má gì, vốn cho rằng trong lòng còn có thiện niệm, không nghĩ tới nói một câu như vậy.
Nhìn thấy không phá nổi trận pháp, cũng ngầm đồng ý cách làm ngang ngược của Lâm Nhất Thâm.
Nhưng Mục Vân căn bản không có cách nói cho bọn hắn, tầng thứ nhất chân chính là ở tầng cao nhất, bọn hắn hiện tại xông tầng này, trên thực tế là tầng khó nhất.
Làm như thế nào nói cho bọn hắn đây?
Chỉ cần nói cho bọn hắn nghe, những người này chắc chắn hỏi thăm mình như thế nào biết được, đến lúc đó liền xong đời.
- Phân đội thứ hai.
Mà lúc này, tổ chức lần thứ hai đã là bắt đầu.
Mục Vân vẫn đang đau khổ suy tư.
Dần dần, theo thời gian trôi qua, tổng cộng cũng chỉ có hơn hai ngàn người, từng vòng đến trôi qua, tóm lại vẫn cần chính Mục Vân ra sân.
Mắt thấy đã đến mấy vòng cuối cùng, Mục Vân đã không có biện pháp để trốn tránh.
- Ngươi rốt cục quyết định tự mình tiến vào?
Phong Trường Thiên nhìn thấy Mục Vân đi ra phía trước, âm trầm cười nói:
- Ngươi sẽ biết, trong đó khủng bố, Mục Vân, chúc ngươi may mắn, chết ở bên trong.
Phong Trường Thiên có thể nói là hận thấu Mục Vân.
Hai vị huynh đệ của hắn trong vòng xung kích thứ nhất đã chết, đây hết thảy đều do Mục Vân.
- Ngươi yên tâm, ngay cả ngươi cũng chưa chết. ta sao lại chết được?
Mục Vân ha ha cười nói:
- Bất quá, ngươi khá đáng thương, hai vị huynh đệ tốt nhất đều đã chết.
- Mặc dù hai vị huynh đệ của ta chết rồi, thế nhưng còn có hai trợ thủ đắc lực tại.
Phong Trường Thiên nói.
- Ồ? Thật sao?
Mục Vân lại lần nữa nói:
- Dựa theo lời của ngươi, ta vô cùng có khả năng sẽ chết đi, đã như vậy, trước khi chết, nói cho ngươi một sự thật, trở về hỏi người ta một chút, hai tâm phúc đắc lực còn lại bây giờ của ngươi, nói không chúng đang giấu ở sau lưng ngươi làm ra những chuyện gì... Chuyện gì rất thú vị gì thì sao.
- Ngươi...
Phong Trường Thiên tức giận hừ hừ. Mà nghe Mục Vân nói, hắn xem như gió thoảng bên tai, căn bản không thèm để ý.
Nhưng liên tưởng đến cử động bên trong tháp trước đó, trong lòng Phong Trường Thiên lại có một chút hoài nghi...
Chỉ là giờ khắc này, Mục Vân đã tiến vào bên trong tháp.
Lúc đầu Vô Cực Ngạo Thiên, La Thành, La Vân ba người cũng muốn đi theo, nhưng Mục Vân từ chối.
Hô hô...
Vừa tiến vào trong tháp cao, đột nhiên, hết thảy ánh sáng ngoại giới giống như triệt để bị ngăn cách.
Nhưng bên trong tháp cũng không hắc ám như nhìn vào từ bên ngoài, ngược lại rất sáng tỏ.
Sáng tỏ đến tình trạng chướng mắt.
Thấy cảnh này, đông đảo đệ tử bắt đầu cảm giác không cách nào kịp phản ứng.
Mà tiếng gió gào thét vang vọng lại để bọn hắn biết, nơi này rất gian nguy.
Vù vù...
Ngay khi tiểu đội trăm người vừa tiến vào đứng vững, từng tiếng xé gió đột nhiên vang lên.
Bên trong đại điện tầng thứ nhất rộng lớn, từng đạo hắc ảnh giống như quỷ mị, vọt thẳng ra.
Mà tốc độ của mỗi một đạo hắc ảnh đều nhanh vô cùng.
Thấy cảnh này, Mục Vân ngơ ngẩn.
Bọn gia hỏa này quả thực không có sai biệt gì với hắc võng hắn nhìn thấy bên trong tầng cao nhất, hoàn toàn chính là đồng loại.
Khác biệt là, đồng loại này, nhìn qua, càng thêm cường tráng, càng thêm khủng bố.
- Đáng chết!
Không nói hai lời, triệu hồi Hắc Dận Kiếm nắm trong tay, Mục Vân giết ra một kiếm.
Oanh...
Lực chấn động cường đại, khiến cho toàn bộ thân thể Mục Vân lui nhanh.
Mà những hắc võng kia công kích phân tán ra, trong tiểu đội trăm người, có bảy tám người thân thể bị xuyên thủng, đột tử ngay tại chỗ.
Nhưng đây chỉ là mới bắt đầu.
Dần dần, có thể nhìn thấy, từ bên trong ánh sáng kia, từng đạo hắc ảnh càng ngày càng nhiều, công kích cũng ngày càng mạnh mẽ.
Dần dần, Mục Vân lại phát hiện vấn đề.
Những bóng đen này, nhìn, thực sự quá rõ ràng.
Những ánh sáng kia, quá loá mắt, chiếu xạ những bóng đen này, cũng rất cường đại, tựa hồ ánh sáng càng thêm cường hãn, hắc ảnh công kích, cũng càng thêm cường hãn.
Nhưng đưa mắt nhìn lại, Mục Vân lại tức giận muốn nổ phổi.
Giờ khắc này, ánh sáng hội tụ bốn phía mọi người, không phải tự nhiên hình thành bên trong tầng dưới chót của tháp cao, vốn không có.
Mà là do có người bố trí.
Nghĩ đến Lâm Nhất Thâm trước đó nói với Diệp Cô Tuyết, Mục Vân cơ hồ triệt để phun máu.
- Lão ngu xuẩn này không thấy rõ hiện thực sao?
Trong lòng Mục Vân không khỏi mắng to.
Theo hắn đoán, Lâm Nhất Thâm cũng tiến vào trong tháp cao, chính là nhò bằng vào ánh sáng điều tra bốn phía, nhưng địa phương có ánh sáng, những bóng đen kia sẽ xuất hiện.
Chỉ sợ lão già này vừa tiến vào nơi đây bị thiệt lớn, cho nên mới thiết trí trận pháp ở nơi này.
Mà cách làm này thực sự quá ngu xuẩn.
- Mọi người nghe ta nói, hiện tại bài trừ trận pháp, những bóng đen kia một khi không có ánh sáng, sẽ không có chỗ che thân, biến mất không thấy gì nữa, một chút ánh sáng cũng không thể có.
Mục Vân vừa dứt lời, mấy người theo kế bắt đầu hành sự.
Bọn hắn cũng không biết Mục Vân nói đúng hay không đúng, thế nhưng khi người ta đang kinh hoảng luống cuống, đột nhiên nghe được ai đó nhắc nhở, quả thật xem như cây cỏ cứu mạng, để ở trong lòng.
Giờ khắc này, đám người thuận theo lời Mục Vân, bắt đầu bài trừ những chỗ sáng ngời kia.
Nhưng đây là trận pháp di cửu phẩm Nhân Tiên thiết trí, vẻn vẹn bằng vào bọn hắn, nào có thể bài trừ?
Quan trọng nhất là, đại đa số nơi này, cơ hồ trăm phần trăm võ giả, căn bản không có tu luyện tiên pháp gì, căn bản không có cách rung chuyển trận pháp mảy may.
Bạn cần đăng nhập để bình luận