Vô Thượng Thần Đế

Chương 1462: Tên là Luân Hồi

- Ha ha... Khó trách nhìn dáng dấp ngươi và Lâm Phong không hề giống.
Mục Vân chậm rãi nói.
- Thật ra...
Sắc mặt Lâm Chi Tu có phần ửng đỏ, nói:
- Thật ra ban đầu, ta vốn định kéo ngươi với ta kết thành một liên minh nhỏ, nhưng về sau, ta phát hiện Lâm Nhất Thâm rất chiếu cố ngươi, ta cho rằng ngươi là một con cờ của hắn, cho nên thái độ đối với ngươi đã thay đổi.
- Quân cờ?
Mục Vân nghe đến lời này, lại nhịn không được cười nói:
- Cũng không phải quân cờ, mà một đồ chơi bị lợi dụng thôi, đoán chừng vị Lâm trưởng lão kia hiện tại đang nghĩ đến biện pháp giết ta đây.
Nghe đến lời này, Phàm Vô Ngôn đột nhiên mở lời:
- Đã như vậy, ba người chúng ta kết thành một đồng minh, há không rất tốt?
Phàm Vô Ngôn vừa dứt lời, Mục Vân cùng Lâm Chi Tu lại đồng thời nhìn qua hắn.
Bị hai người nhìn chằm chằm, sắc mặt Phàm Vô Ngôn đỏ lên.
- Mặc dù thực lực ta hơi thấp một chút, thế nhưng tầm mắt vẫn không kém!
Phàm Vô Ngôn nhăn nhăn nhó nhó nói:
- Hai người các ngươi, ngày sau khẳng định đều là đại nhân vật.
- Ha ha...
Nghe đến lời này, Mục Vân và Lâm Chi Tu lại cười lên ha hả.
- Đã như vậy, ba người chúng ta kết thành một cái liên minh, tạo thành một tiểu đoàn thể, tiểu thế lực!
Lâm Chi Tu đồng ý nói.
- Dù sao cũng nên có danh tự.
Phàm Vô Ngôn cùng Lâm Chi Tu, nhìn về phía Mục Vân.
Danh tự?
- Bên trong Nhất Diệp kiếm phái, hiện nay trong đệ tử có tứ đại đảng phái, Thái Tử Đảng cầm đầu, Ngũ Diệp đảng, Phượng Minh đảng, Chiến Linh đảng, tứ đại đảng phái, uy danh hiển hách.
Mục Vân mở lời:
- Vậy chúng ta chuẩn bị kết thành đồng minh, ngay ở chỗ này hình thành đại đảng phái thứ năm - Luân Hồi đảng.
- Ngày sau, Luân Hồi đảng phát triển lớn mạnh, rời khỏi Nhất Diệp kiếm phái, trở thành Luân Hồi Điện, ba người chúng ta, chính là Luân Hồi Điện điện chủ.
- Luân Hồi đảng, tốt, tốt, tốt!
Phàm Vô Ngôn hưng phấn nói:
- Điện chủ Luân Hồi Điện, ta không dám nghĩ! Bất quá lăn lộn đến chức nguyên lão ngồi đó một chút, vẫn có thể.
- Không sai, vô luận là Luân Hồi đảng, hay Luân Hồi Điện, Mục huynh ngươi đều là người nói chuyện, điện chủ, nhất định là ngươi!
Lâm Chi Tu ha ha cười nói.
Nhìn hai người, Mục Vân nói:
- Đã như vậy, vậy hôm nay, ba người chúng ta ở đây thành lập Luân Hồi đảng, nhất định để Luân Hồi đảng phát triển lớn mạnh, trở thành đảng phái uy danh hiển hách bên trong Nhất Diệp kiếm phái.
- Tốt!
- Tốt!
Ba người vỗ tay minh ước.
- Ha ha... Ta cười chết mất, thật đúng là để ta cười chết mất.
Ngay giờ phút này, một tiếng cười ha ha đột nhiên vang lên.
Lập tức, mấy thân ảnh xuất hiện phía trước ba người.
Một người cầm đầu chính là Diệp Hoa Hùng.
- Ba thợ giày thối tụ tập cùng một chỗ thật coi mình chính là tam hùng?
- Còn cái gì Luân Hồi đảng? Luân Hồi Điện? Ha ha... Ba người các ngươi, thật đúng là làm ta cười chết...
Diệp Hoa Hùng không ngừng cười ha ha, nước mắt đều chảy ra, nói:
- Đệ tử tứ đại đảng phái Nhất Diệp kiếm phái chúng ta, ta là đệ tử Chiến Linh đảng, ngươi cũng đã biết, đầu lĩnh Chiến Linh đảng chính là Chiến Thiên Linh tọa hạ đệ tử của Phái chủ chúng ta?
- Người này một thế kiêu hùng, bên trong toàn bộ Nhất Diệp kiếm phái, cũng chỉ có Thái tử của Thái Tử đảng hơn hắn một bậc.
- Ba người các ngươi như châu chấu, kiến cỏ tầm thường còn mưu toan vượt qua đảng phái của mấy vị tọa hạ đệ tử, quả thực không biết sống chết, cuồng vọng tự đại.
Nhìn thấy Diệp Hoa Hùng xuất hiện, trên mặt Mục Vân mang theo ý cười.
- Diệp Hoa Hùng, ngươi thấy thi thể đệ đệ ngươi rồi chưa?
Vừa nghe lời này, sắc mặt Diệp Hoa Hùng nhất thời kịch biến.
- Là ngươi giết hắn!
- Nguyên lai ngươi đã thấy!
Mục Vân cười lạnh nói:
- Ta còn tưởng rằng ngươi không thấy được, trên mặt đều cười to, ta thấy ngươi còn vui vẻ như vậy, xem ra, ngươi cũng không phải yêu thương ngươi đệ đệ quá.
Nghe thấy Mục Vân nói vậy, Diệp Hoa Hùng giận.
- Mục Vân, ngươi quá cuồng vọng, mặc kệ ngươi là cái gì Luân Hồi đảng hay Luân Hồi Điện, ngươi hôm nay, phải chết ở chỗ này.
Diệp Hoa Hùng nói:
- Lần này, mộng đẹp đại kế của ngươi vừa mới hiện ra đụng phải ta, liền muốn bị phá tan.
- Bị phá tan, thật sao?
Mục Vân tiến lên một bước, nói:
- Diệp Hoa Hùng, hôm nay ta để ngươi nhìn, thực lực của Mục Vân ta, Diệp Hoa Hùng ngươi liền trở thành tên địch nhân thứ nhất của Luân Hồi đảng ta, ta hôm nay dùng máu tươi của ngươi để chúc mừng Luân Hồi đảng thành lập.
Mục Vân vừa dứt lời, bước ra một bước, phóng tới Diệp Hoa Hùng.
- Tinh Vẫn Quyền!
Đánh ra một quyền, thân thể Mục Vân lao mạnh tới.
- Muốn chết!
Nhìn thấy Mục Vân thế mà chủ động xuất kích, Diệp Hoa Hùng càng tức giận.
Cơn tức này, hắn chỗ nào chịu được.
- Bá khí quyền!
Diệp Hoa Hùng quát to một tiếng, ra quyền đáp lại.
Phanh...
Hai thân ảnh đụng vào nhau.
Chỉ là, Diệp Hoa Hùng lui nhanh, thân thể càng đụng vào mấy cây đại thụ, tiếng ầm ầm nổ lớn không ngừng vang lên.
Phốc...
Phun ra một ngụm máu tươi, Diệp Hoa Hùng liên tục đụng gãy mấy gôvs đại thụ, triệt để ngã xuống đất, thân thể uốn lượn thành tôm.
Thấy cảnh này, tất cả mọi người triệt để trợn tròn mắt.
Thậm chí Lâm Chi Tu và Phàm Vô Ngôn cũng là ngốc.
Đây là Mục Vân?
Nhị phẩm Nhân Tiên Mục Vân, làm sao có thể lợi hại như thế?
Bọn hắn đâu có biết, mặc dù Mục Vân trước mắt là cảnh giới nhị phẩm Nhân Tiên, thế nhưng vận chuyển chu thiên tới hai mươi lần, đối mặt Diệp Hoa Hùng mười lần vận chuyển, miểu sát dễ như trở bàn tay, không thành vấn đề.
Hơn tám nghìn khỏa cực phẩm Nhân Dương Đan, không phải uổng phí.
- Đáng chết, chúng ta cùng tiến lên, giết kẻ này, nếu không kẻ này quật khởi, ngày sau chúng ta tất không phải đối thủ của hắn.
Diệp Hoa Hùng đứng dậy, quát.
Năm sáu người còn thừa lao tới vây công Mục Vân.
Năm sáu người, nhìn thế mà toàn bộ đều là cảnh giới nhị phẩm Nhân Tiên.
Thấy cảnh này, Lâm Chi Tu cùng Phàm Vô Ngôn hai người không nhịn được muốn xông ra giúp.
- Hai người các ngươi đứng đó nhìn là được.
Mục Vân mở lời:
- Ngày đầu tiên thành lập Luân Hồi đảng, các ngươi tôn ta làm Đảng chủ, ta đương nhiên muốn làm ra chút bộ dáng cho các ngươi nhìn!
Vừa dứt lời, Mục Vân lấy lại tinh thần nhìn mấy người, chậm rãi nói:
- Mấy người các ngươi, nhị phẩm Nhân Tiên, cho rằng liên thủ lại chính là đối thủ của ta sao?
- Lạc Tinh Quyền.
Vừa dứt lời, Mục Vân cũng không nói nhảm, ra quyền công kích.
Lưu Tinh Sát Quyền, hạ đẳng võ kỹ, tuy là tàn thiên, thế nhưng này ba quyền mang theo uy lực bá đạo.
Lại thêm chính Mục Vân cải biến, lý giải dung hợp quyền pháp, khiến cho ba quyền tàn thiên mang theo uy lực hoàn toàn khác biệt.
Phốc phốc...
Hai thân ảnh, chật vật rút lui quay về, miệng tràn máu tươi, phun như mưa.
Thấy cảnh này, Lâm Chi Tu cùng Phàm Vô Ngôn kinh ngạc đến ngây người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận