Vô Thượng Thần Đế

Chương 1465: Ta cũng không có đoạt

- Nếu có thể đạt được thú hạch của bọn hắn, Cửu Nguyên Tụ Thiên Kình của ta sẽ càng thêm lợi hại, Cửu U Phần Thể Quyết sẽ lần nữa trở thành át chủ bài cường đại của ta.
Nương theo thực lực Mục Vân đề thăng, Cửu Nguyên Tụ Thiên Kình ngưng tụ lực lượng, lại không chiếm được đề thăng, không cách nào thỏa mãn hắn.
Chỉ có lần nữa đề cao lực lượng Cửu Nguyên Tụ Thiên Kình, thôn phệ thiên hỏa, dị thủy, Kim linh, Mộc linh, Thổ linh, cùng với Lôi Linh khí tức và điện linh, lại thêm Phong linh, cùng với huyết mạch bản thân hắn đề thăng lực lượng, Cửu Nguyên Tụ Thiên Kình mới có thể lại lần nữa được đề thăng.
Nhưng nói thì dễ, làm thì vạn phần gian nan.
Cửu nguyên bên trong cơ thể hắn trừ huyết mạch chi nguyên, có thể dựa vào pháp quyết Bất Diệt Huyết Điển tu luyện, cả ngày lẫn đêm đề thăng.
Bát linh cái khác cũng phải cần chí bảo đối ứng thuộc tính bát linh.
Thật ra vô luận là Thất Vũ Thải Điện, Cửu Thiên Chân Lôi, hay là Vĩnh Hằng Chi Kim.
Cùng với hắn trước kia đạt được Vạn Hóa Chi Thụ, Bổ Thiên Thạch, Phong Nguyên, thiên hỏa, dị thủy.
Những vật này, đều nhiễm linh khí trong thiên địa mà hình thành lực lượng thuộc tính.
Không giống với chân nguyên, Tiên khí, nhưng không kém chân nguyên, Tiên khí, chút nào.
Nhưng đây đều là thiên địa sinh ra, ở hạ giới, hắn có thể gặp được những thứ này, đã là may mắn, lên Tiên giới, muốn tìm được những vậy này, thực sự quá khó.
Biết những thứ này là bảo bối lại không chỉ có Mục Vân hắn một người.
- Hắc hắc, ngươi muốn lấy được thú hạch Cự Mộc Linh Thú cùng Phá Lôi Thú, ta thấy rất gian nan.
Quy Nhất cười hắc hắc nói:
- Không nói, lực lượng ẩn tàng bên trong cơ thể hai quái vật khổng lồ, tuyệt đối không chỉ là cấp độ ngũ phẩm Nhân Tiên, vẻn là người xung quanh ôm lấy ý nghĩ giống như ngươi đã đủ để cho chịu khó mà rút lui.
Nghe đến lời này, ánh mắt Mục Vân cũng nhìn về xung quanh.
Vừa rồi những người kia còn có thể ẩn tàng khí tức.
Thế nhưng giờ khắc này, bởi vì hai con cự thú ba động, diện tích chiến đấu lại lần nữa mở rộng, một số người dứt khoát xuất hiện ra, nhìn chiến đấu xa xa.
Trong đó, khí tức không kém gì hắn đã có bốn năm đội nhân mã.
Còn có một vài võ giả một mình xông đến, khí tức càng cường thịnh, để người không thể khinh thường.
Hiện tại, số lượng võ giả Mục Vân có thể phát hiện đã không dưới bốn mươi, năm mươi người, cái này còn không bao gồm những võ giả chưa từng xuất hiện.
- Ngươi có biện pháp gì tốt không?
Mục Vân mở miệng dò hỏi.
- Không có.
- Dừng.
Nghe được Quy Nhất qua loa trả lời, Mục Vân cắt một tiếng, nói:
- Ta còn không tin, những người này có thể biết, thú hạch Cự Mộc Linh Thú cùng Phá Lôi Thú Côi Bảo mặc dù trân quý, thế nhưng không phải không có thứ còn trân quý hơn thú hạch.
Mục Vân vừa dứt lời, cẩn thận từng li từng tí tiềm phục tại chỗ, không nói một lời.
Giờ khắc này, hắn cũng lười thảo luận cùng Quy Nhất.
Trước mắt là một cơ hội, là khế cơ đạt được tăng lên, hiện tại tất cả mọi người đang chờ đợi, hắn đương nhiên cũng có kiên nhẫn.
- Mục Vân, xung quanh giống như có rất nhiều người...
Lâm Chi Tu lúc này mới hậu tri hậu giác nói.
- Ừm!
Mục Vân gật đầu nói:
- Không cần kinh ngạc, hai con quái vật khổng lồ tất sẽ gây nên một phen nổ vang, chúng ta lần này có thể phân một chút chỗ tốt là được.
Mặt ngoài nói như vậy, thế nhưng trong lòng Mục Vân thì cực kì để ý đối với thú hạch.
Trong khoảng thời gian này ở chung Lâm Chi Tu cùng với Phàm Vô Ngôn, tính cách ba người rất hợp, Luân Hồi đảng vừa mới thành lập, Mục Vân cũng không muốn bởi vì cướp đoạt thú hạch Cự Mộc Linh Thú cùng Phá Lôi Thú để cho mình thành tư lệnh không binh.
Oanh...
Đột nhiên, Phá Lôi Thú rít lên một tiếng, Lôi Châu trên người nháy mắt tụ hợp cùng một chỗ, hình thành một mặt cầu bóng loáng.
Phía trên mặt cầu, sóng cả mãnh liệt, lực lượng lôi đình cuồng bạo cho dù cách xa ngàn mét vẫn cảm giác rất khủng bố.
- Xát, mau lui lại!
Thấy cảnh này, Mục Vân lại bất chấp tất cả, kéo Lâm Chi Tu cùng Phàm Vô Ngôn hai người lui nhanh về phía sau.
Giờ khắc này, một số người xung quanh nhìn thấy Mục Vân ba người chật vật rút lui, nhịn không được lộ ra thần sắc trêu tức.
Hạng người ham sống sợ chết, còn vọng tưởng có cơ duyên.
Nhưng vẻ trêu tức không tiếp tục bao lâu.
Rầm rầm rầm...
Trong khoảnh khắc, dùng Phá Lôi Thú làm trung tâm, tiếng nổ vang đinh tai nhức óc truyền khắp toàn bộ mặt đất.
Tiếng rống cuồng bạo cùng tiếng oanh minh tăng phúc cho nhau, toàn bộ mặt đất bắt đầu vỡ vụn.
Núi cao bị san thành bình địa, đất bằng thì biến thành khe rãnh.
Từng vết rách lan tràn, toàn bộ mặt đất lúc này có thể nói là thủng trăm ngàn lỗ.
Một số võ giả vốn đang cười nhạo ba người Mục Vân bị gào thét cùng công kích mãnh liệt to lớn thôn phệ, đầu một nơi thân một nẻo.
Giờ khắc này, Lâm Chi Tu cùng Phàm Vô Ngôn hai người mới kịp phản ứng.
- Mục huynh, vừa rồi xảy ra chuyện gì?
Phàm Vô Ngôn giờ còn có chút chưa kịp phản ứng.
Trước đó bọn hắn một mực đợi bên ngoài khoảng cách ngàn mét, nhìn Cự Mộc Linh Thú cùng Phá Lôi Thú giao thủ, khoảng cách nắm rất chuẩn xác, kịp thời tránh đi phạm vi công kích của hai đại linh thú.
Nhưngkhông nghĩ tới, ngay trong nháy mắt vừa rồi, va chạm công kích cường hoành kém chút khiến cho ba người bọn hắn đều táng thân.
Lần nữa nhìn về phía vị trí vừa rồi, giờ này sớm đã biến thành từng khe rãnh.
- Xảy ra chuyện gì à!
Mục Vân thở ra một hơi, nói:
- Hai súc sinh vừa rồi nổi giận.
Nghe đến lời này, Lâm Chi Tu cùng Phàm Vô Ngôn chỉ cảm thấy mình nhặt về một cái mạng.
Xung quanh thỉnh thoảng có thể nghe được một ít tiếng ai minh, lộ ra cực kì thống khổ.
- Hai người các ngươi ở chỗ này, tuyệt đối không nên vọng động.
Mục Vân dặn dò một tiếng, thân ảnh lóe lên, biến mất không thấy gì nữa.
Nhìn thấy Mục Vân biến mất không thấy gì nữa, hai người nhìn hai bên, suy nghĩ xuất thần.
Đây chính là chỗ cường đại của Mục Vân.
Dù sao ngay cả bọn hắn cũng không cách nào phát hiện Mục Vân tồn tại.
Giờ khắc này, bọn hắn mặc dù không biết Mục Vân đi làm gì, nhưng bọn hắn biết, Mục Vân khẳng định đã phát hiện cái gì.
- Tiểu tử, ngươi lỗ mãng xông vào, không cẩn thận liền chết!
Quy Nhất cười hắc hắc nói.
- Cầu phú quý trong nguy hiểm, vừa rồi Phá Lôi Thú công kích, là một kích toàn lực của hắn, hiện tại chỉ sợ là đến cao nhất, mà Cự Mộc Linh Thú tiếp nhận Phá Lôi Thú công kích, đoán chừng cũng đã ói ra máu.
Mục Vân mở lời:
- Hiện tại không lao ra, đợi đến những người kia kịp phản ứng, ta lại cướp đoạt, càng khó.
Vừa dứt lời, tốc độ Mục Vân càng lúc càng nhanh.
Tiếng lốp bốp vang lên, Mục Vân hoàn toàn không để ý, tốc độ tăng vọt đến cực hạn.
- Hô hô... –
Bạn cần đăng nhập để bình luận