Vô Thượng Thần Đế

Chương 1467: Đánh chết không thừa nhận (2)

Nữ tử này một thân váy dài màu mực, dung nhan mỹ lệ, tóc dài tới eo, dáng người duyên dáng, lại thêm trường kiếm trong tay, nhìn như tiên nữ Tiên khí bồng bềnh.
- Hoán Thanh Sa, là Hoán Thanh Sa của Tẩy Kiếm Các!
Lâm Chi Tu thấp giọng nói:
- Hoán Thanh Sa, nghe nói là đệ tử ưu tú bên trong Tẩy Kiếm Các, bái nhập vào Tẩy Kiếm Các trong hai năm ngắn ngủi liền trở thành tam phẩm Nhân Tiên, được Tẩy Kiếm Các trọng điểm bồi dưỡng.
- Hai năm?
Phàm Vô Ngôn im lặng nói:
- Vân huynh không đến một năm đã thành nhị phẩm Nhân Tiên, ta nhìn thực lực hắn bây giờ, cũng không khác biệt tam phẩm Nhân Tiên.
- Còn có cái Chương Lập kia, là đệ tử Cửu Trọng môn, danh khí cũng không nhỏ.
Ngũ đại Phàm Thiết cấp thế lực, cộng đồng khai thác Ám Huyền thạch tràng, giữa lẫn nhau, trong môn phái có đệ tử nào lợi hại, đương nhiên cũng có một chút tin tức.
Nam Cực chi địa, bất quá chỉ là một địa phương nhỏ ở trong Kiếm Vực mà Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn thống trị, địa giới mà ngũ đại Phàm Thiết cấp thế lực đủ khả năng khống chế cũng có hạn chế.
- Đừng nói chuyện.
Nghe được hai người giao lưu, Mục Vân thấp giọng nói:
- Bây giờ ta giả bộ bị thương nặng, hai người các ngươi, một mực chiếu cố tốt ta là được.
- Ừm.
Nghe thấy Mục Vân dặn dò, hai người cũng biết Mục Vân vừa rồi tùy tiện xông ra làm chuyện gì.
Mà lúc này, Chương Lập đã đi đến bên người Hoán Thanh Sa, mở lời:
- Lão già này, cực kỳ khó đối phó, Hoán Thanh Sa, hai người chúng ta liên thủ như thế nào?
- Ta tất nhiên không có vấn đề, nhưng mà thú hạch...
- Thú hạch căn bản không ở chỗ ta!
Thây khô lão đầu phẫn nộ mở miệng:
- Đồ của lôi quỷ đều bị tiểu tử này lấy đi.
Thây khô lão đầu nói, rồi chỉ thẳng Mục Vân.
Nghe đến lời này, Lâm Chi Tu cùng Phàm Vô Ngôn hai người triệt để trợn tròn mắt.
Bị Mục Vân lấy đi rồi?
Làm sao có thể.
Không nói đến...
Các loại.
Hai người đột nhiên nhìn nhau, giống như hiểu rõ cái gì, lập tức, thành thành thật thật đỡ Mục Vân, càng phối hợp với Mục Vân bắt đầu diễn kịch.
- Ngươi nói bậy.
Mục Vân đột nhiên quát:
- Ta mới vừa rồi bị khí lãng tác động đến, kết quả chạy chưa được bao xa đã bị bạo tạc càn quét vào trong, vừa hay rơi vào bên người Lôi Quỷ mà ngươi nói tới.
- Lôi quỷ kia căn bản không chết, là ngươi thôn phệ nó.
- Ngươi...
Nghe thấy Mục Vân nói vậy, thây khô lão đầu cảm giác lồng ngực đều muốn chọc đến nổ tung.
Tiểu tử này nói láo không chớp mắt, quả thực không thể làm gì được hắn.
- Lão già, ngươi muốn lừa gạt chúng ta cũng muốn đưa ra một cái cớ thích hợp chứ?
Chương Lập cũng cười nói:
- Tiểu tử này, chỉ là nhị phẩm Nhân Tiên, có thể cướp đi thi thể từ trong tay ngươi? Có quỷ mới tin.
- Ngu xuẩn!
Nghe đến lời này, thây khô lão đầu nổi giận mắng.
- Ngu xuẩn sao?
Chương Lập cười hắc hắc, hai tay dần dần nắm lên, trên bàn tay xuất hiện một đôi quyền sáo.
- Hoán Thanh Sa, hai người chúng ta liên thủ, đối phó hắn hiện tại, không có vấn đề gì chứ?
- Đương nhiên.
Hoán Thanh Sa giơ kiếm, khẽ gật đầu.
- Chậm đã!
Đúng vào lúc này, tiếng bá bá bá xé gió vang lên lần nữa, hai phương hướng đồng thời có hơn mười thân ảnh bay đến.
Đội ngũ từ bên trái đến được một nữ tử cầm đầu.
Toàn thân cao thấp nữ tử kia đều để lộ ra một tia Thông Thiên kiếm ý, cả người giống như một thanh kiếm, xuyên thẳng vân tiêu.
- Lạc Kiếm Tuyết!
Mà đội ngũ xuất hiện từ bên phải do một nam một nữ cầm đầu.
Nam phong độ nhẹ nhàng, sợi tóc buộc lên, kéo búi tóc ở trên đỉnh, nhìn qua rất hăng hái, một đôi mắt như tinh thần lấp lóe ánh sáng.
Mà nữ tử càng là dáng người vũ mị, toàn bộ thân thể cơ hồ dán ở trên người nam tử, nhìn giống như không có xương sống.
- Tinh Độc Ngọc.
- Nguyệt Thăng Thiên.
Nhìn thấy một nam một nữ, Hoán Thanh Sa, Chương Lập mấy người đều biểu lộ trở cổ quái, không biết vì cái gì.
- Thật trùng hợp, trừ đệ tử Nhất Diệp kiếm phái, đệ tử ngũ đại tông môn chúng ta cơ hồ đều góp đủ!
Chương Lập ha ha cười nói.
- Ba vị bên kia không phải Nhất Diệp kiếm phái sao?
Lạc Kiếm Tuyết vừa xuất hiện tiếng lạnh như băng lên tiếng.
- Không sai, chỉ là thực lực ba người này quá yếu, không giúp đỡ được cái gì!
Chương Lập phất phất tay nói:
- Thôi thôi, lão nhân này, hiện tại cũng không chịu nổi, chúng ta mấy người liên thủ giết cũng không khó.
- Giết cũng không khó? Thế cũng chưa chắc.
Tinh Độc Ngọc đi ra phía trước, nhìn thây khô lão đầu bị mấy người vây quanh ở trung ương, cười nói:
- Bất quá, nhìn thân thể khô quắt của hắn, đoán chừng thực lực chỉ còn lại bốn phần đã không tệ.
- Hỗn đản, ta đã nói cho các ngươi biết, thi thể lôi quỷ không ở trên người ta, bị kia tiểu tử lấy đi, các ngươi thế nào ngu xuẩn như thế?
Thây khô lão đầu quát.
- Thứ đồ xảo trá!
Mục Vân khẽ nói:
- Khó trách ngươi mới vừa rồi không có giết ta, hiện tại ngược lại muốn dùng ta để bày ra mưu kế? Ta chỉ là một nhị phẩm Nhân Tiên, ở dưới mí mắt ngươi, lấy đi thi thể Lôi Quỷ gì đó trong miệng ngươi?
- Ta là đệ tử Nhất Diệp kiếm phái, trên người chỉ có hạ phẩm tiên giới tông môn phát cho, không gian tồn trữ mười mét vuông, ngươi cho rằng có thể chứa nổi Lôi Quỷ kia sao? Cho dù đem nó tách rời, cũng chứa không nổi.
Mục Vân đương nhiên cực lực biện giải cho mình.
Cảnh giới của hắn là nhị phẩm Nhân Tiên, ở trong mắt những đệ tử tứ đại môn phái khác, căn bản tính không được cái gì.
Những người này căn bản sẽ không để hắn ở trong mắt.
Mục Vân cũng bắt trúng ý nghĩ trong lòng bọn họ mới kiên quyết như thế.
Đánh chết không thừa nhận.
Hiện tại thừa nhận, mới gọi là đồ ngốc.
- Đồ vô sỉ, nhân các ngươi loại quả thật rất xảo trá.
Thây khô lão đầu hừ một tiếng nói:
- Nhưng các ngươi nghĩ rằng như thế sẽ làm cho ta sợ các ngươi sao?
Thây khô lão đầu quát khẽ một tiếng, bước ra một bước, khí thế toàn thân tăng vọt.
Giờ khắc này, các đại đệ tử tứ đại thế lực bắt đầu khẩn trương phòng bị, làm tốt chuẩn bị chiến đấu.
Bá...
Nhưng, một tiếng xé gió vang lên, thây khô lão đầu thế mà xoay người một cái.
Chạy!
Thấy cảnh này, đệ tử các đại thế lực sững sờ.
Chạy...
- Đuổi theo!
Hoán Thanh Sa duyên dáng gọi to một tiếng, dẫn đầu xông ra.
Thây khô lão đầu, ít nhất là cảnh giới ngũ phẩm Nhân Tiên, giờ khắc này, không thể để cho hắn chạy mất.
Tiên thú ngũ phẩm Nhân Tiên, thú hạch và một thân da thịt trên người đều cực kì trân quý.
Bọn hắn lợi hại hơn nữa cũng chỉ là tam phẩm Nhân Tiên, đối mặt thân thể tiên thú cảnh giới ngũ phẩm Nhân Tiên dụ hoặc, đương nhiên thèm nhỏ dãi.
Nhìn thấy đệ tử các đại thế lực đuổi theo, Lâm Chi Tu cùng Phàm Vô Ngôn hai người đổ mồ hôi đầy đầu.
- Mục huynh, ngươi thật đúng là biết diễn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận