Vô Thượng Thần Đế

Chương 1469: Đinh tai nhức óc (2)

- Còn có một chút chân hồn bị thương, thì là cần Hồi Hồn Linh đan để chữa trị chân hồn.
- Những nhu cầu này, không thể bảo là không lớn.
Lâm Chi Tu nói một hồi lâu, chậm dần, nhìn Mục Vân nói:
- Vân huynh, ngươi bây giờ có thể luyện chế phẩm cấp đan dược gì?
- Phàm cấp trung phẩm khá có nắm chắc, phàm cấp thượng phẩm tiên đan... Một ít loại tương đối đơn giản, cũng có thể luyện chế.
Nghe đến lời này, Lâm Chi Tu cùng Phàm Vô Ngôn kinh ngạc đến ngây người.
Phanh phanh...
Hai người thậm chí nhất thời không có chú ý tới phía trước, phanh phanh đụng vào hai gốc đại thụ.
Làm cho hai gốc đại thụ ấn lên hình người, hai người căn bản không quản, lần nữa đi tới bên người Mục Vân.
- Mục huynh, ba người chúng ta nếu thành lập Luân Hồi đảng, ở trước mặt chúng ta, cũng không cần phải khoác lác.
- Đúng vậy đúng vậy.
Phàm Vô Ngôn cũng mở lời:
- Phàm cấp thượng phẩm tiên đan... Ngươi này... Căn bản không thể để người ta tin tưởng.
- ...
Nhìn thấy hai người bày ra bộ dáng khó tin, Mục Vân bất đắc dĩ nói:
- Đượcc, ta có thể luyện chế tiên đan phàm cấp trung phẩm.
Nghe đến lời này, biểu lộ hai người mới bình thường một ít, chỉ là nhìn Mục Vân vẫn như là nhìn quái vật.
Nhưng Mục Vân lại xem thường.
Hiện nay, cảnh giới hắn là nhị phẩm Nhân Tiên.
Mà phàm cấp tiên đan, thật ra so ra, luyện chế vẫn tương đối đơn giản, hơn nữa phẩm chất còn rất cao.
Cho nên lấy cảnh giới bây giờ của hắn, tiên đan phàm cấp thượng phẩm, cũng chưa chắc không luyện chế ra.
Nhưng hai người hiện tại bày ra bộ dáng khiếp sợ vẫn để Mục Vân biết.
Nếu hắn có thể luyện chế tiên đan phàm cấp thượng phẩm, chỉ sợ hiện tại căn bản không cần lo lắng Lâm Phong, Lâm Nhất Thâm, đã có thể trở thành nhân tài tông môn trọng điểm bồi dưỡng.
Phàm cấp thượng phẩm tiên đan, tồn tại như cửu phẩm Nhân Tiên đều rất cần, có sự trợ giúp rất lớn.
Điểm này, Mục Vân đương nhiên cũng biết.
Nhưng hắn hiện tại không thể bộc lộ ra những thứ này.
Nếu không, tuyệt đối sẽ bị các trưởng lão Nhất Diệp kiếm phái kéo ra ngoài nghiên cứu, không lột mình một lớp da là không thể nào buông tha.
Đây tuyệt đối là một chuyện nghe rợn cả người.
Oanh...
Trong lúc ba người tiến lên, oanh một tiếng tiếng vang vọng ở phía trước.
Trong nháy mắt tiếng nổ vang lên, ba người chỉ cảm thấy mặt đất đều run rẩy mấy phần.
Phía trước đã giao thủ với nhau.
Ba người tiến lên nhìn thấy thây khô lão đầu lại lần nữa hóa thành bản thể Cự Mộc Linh Thú, thân cao giống như núi nhỏ, to lớn bất phàm.
Nhưng hiện tại, tình huống của Cự Mộc Linh Thú cũng không quá tốt.
Thông Thiên kiếm tông Lạc Tuyết Kiếm.
Tẩy Kiếm Các Hoán Thanh Sa.
Tinh Nguyệt kiếm phủ Tinh Độc Ngọc, Nguyệt Thăng Thiên.
Cửu Trọng môn Chương Lập.
Năm người liên thủ, công thủ có đủ, từ bốn phương tám hướng, không ngừng công kích Cự Mộc Linh Thú, một ít đệ tử cảnh giới nhị phẩm Nhân Tiên nhất phẩm Nhân Tiên khác ở một bên hiệp trợ.
Cự Mộc Linh Thú căn bản không có bất kỳ khả năng nào chạy trốn.
Con đường tiến lên và lui lại đều bị ngăn chặn gắt gao.
Cự Mộc Linh Thú, bị thua chỉ là chuyện sớm hay muộn thôi.
- Hiện tại xong!
Thấy cảnh này, Lâm Chi Tu im lặng nói:
- Mấy đệ tử này đều là tồn tại rất được coi trọng trong tông môn của mỗi người, tương lai nhất định là trụ cột vững vàng của tông môn, mấy người bọn họ liên thủ, cho dù Cự Mộc Linh Thú ở trạng thái đỉnh phong cũng muốn bị thua.
Nghe đến lời này, Mục Vân nhíu mày.
Dáng vẻ Cự Mộc Linh Thú giờ khắc này rất thảm.
- Xem ra, chúng ta muốn có được trái tim Cự Mộc Linh Thú vô cùng khó khăn!
Phàm Vô Ngôn thở dài một hơi.
Từ nhất phẩm Nhân Tiên tấn thăng đến nhị phẩm Nhân Tiên, thực sự rất khó.
Hắn tự hỏi không có thiên phú và quả quyết như Mục Vân.
Không có khả năng đề thăng như Mục Vân.
Thế nhưng kẹt ở cảnh giới nhất phẩm Nhân Tiên cũng đã có một chút thời gian.
Trước mắt, hắn rất muốn đề thăng.
- Cũng không phải không có khả năng.
Nhìn thấy Cự Mộc Linh Thú liên tục bại lui, Mục Vân cắn răng nói.
- Biện pháp gì?
Hai người nhìn Mục Vân, hào hứng.
Mặc kệ chuyện gì không có hi vọng, hiện tại, nhìn thấy Mục Vân, tựa hồ có hi vọng.
Mục Vân ngược lại không phải không có biện pháp.
Chỉ là hắn đang suy tư, có đáng giá hay không.
- Tiểu tử, đừng đau lòng, vật kia của ngươi, không có thì lại có thể ngưng kết, mà Cự Mộc Linh Thú cũng không phải chỗ nào đều có thể gặp phải.
Nghe được Quy Nhất nói lời này, Mục Vân quyết định.
Nhìn Lâm Chi Tu cùng Phàm Vô Ngôn hai người, Mục Vân chậm rãi nói:
- Hai người các ngươi, bảo đảm giấu kỹ, lần này, bất kỳ chuyện gì cũng không thể xuất hiện, nếu ta đắc thủ, trở về, hai người các ngươi cần mang theo ta thừa dịp bọn hắn còn chưa kịp phản ứng mà rời khỏi nơi đây.
Nhìn thấy Mục Vân trịnh trọng dặn dò.
Lâm Chi Tu cùng Phàm Vô Ngôn biết lần này Mục Vân thật sự quyết tâm.
Chỉ sợ, Mục Vân lần này chuẩn bị xuất ra át chủ bài cường đại của mình.
- Vân huynh yên tâm.
- Không có vấn đề.
Nhìn thấy hai người gật đầu, Mục Vân lặng yên che giấu hồn lực mình ba động.
Trong chớp nhoáng, Lâm Chi Tu và Phàm Vô Ngôn phát hiện, dù Mục Vân đứng ở trước người bọn họ lại giống như biến mất, nếu như không phải nhìn thấy bản thể Mục Vân, bọn hắn chỉ sợ nghĩ rằng trước mắt căn bản không có ai.
Mục Vân, lại một lần nữa thể hiện ra chỗ không thể tưởng tượng nổi của hắn.
Không bao lâu, bóng dáng Mục Vân biến mất trước mắt hai người, hai người giờ khắc này, mới cảm giác được, lần này thật sự phát hiện không được bóng dáng Mục Vân.
- Lâm Chi Tu, ta cảm giác, thành tựu tương lai của Mục Vân tuyệt đối phi phàm.
- Đúng vậy.
Lâm Chi Tu chậm rãi nói:
- Ngày sau, nói không chừng ngũ đại Phàm Thiết cấp thế lực lại biến thành lục đại Phàm Thiết cấp thế lực.
Nghe đến lời này, Phàm Vô Ngôn lại liếc qua Lâm Chi Tu, im lặng nói:
- Ngươi cũng quá không có tiền đồ.
- Thế nào rồi?
- Ngươi không có nghe Mục Vân nói sao?
Phàm Vô Ngôn chậm rãi nói:
- Luân Hồi đảng, ngày sau muốn trở thành Luân Hồi Điện, Luân Hồi Điện, dùng tâm tính của Mục Vân, làm sao có thể chỉ làm lãnh chúa của một thế lực Phàm Thiết cấp.
- Đó là cái gì? Thanh Đồng cấp? Bạch ngân cấp? Hay Hoàng Kim cấp?
Lâm Chi Tu im lặng nói:
- Cũng không thể nghĩ giống Minh chủ Vân Minh vạn năm trước, mở ra một vực thứ mười, Luân Hồi vực nha?
Mà Lâm Chi Tu vừa nói lời này, nhìn Phàm Vô Ngôn một chút, hai người trầm mặc.
Dùng thực lực cùng bản lĩnh Mục Vân hiện nay.
Mở ra một vực, chuyện để bọn hắn căn bản nghĩ cũng không dám nghĩ này chưa chắc không thể hoàn thành.
Nói không chừng Mục Vân có thể hoàn thành chuyện này.
Chẳng lẽ, vạn năm trước xuất hiện một Vân Minh, vạn năm sau, tái xuất một Luân Hồi Điện?
Oanh...
Ngay tại thời điểm xem hai người đang hồn du thiên ngoại nghĩ ngợi đủ kiểu, một tiếng nổ vang đinh tai nhức óc bỗng nhiên vang lên.
Đinh tai nhức óc.
Cái từ này miêu tả chuẩn xác không sai.
Một tiếng nổ vang kia cơ hồ là khiến cho đầu óc của hai người ong ong, cảnh tượng trước mắt đều xuất hiện choáng váng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận