Vô Thượng Thần Đế

Chương 1475: Tuỳ tiện phản sát

- Thu Phong Lạc Anh kiếm.
Chém ra một kiếm, kiếm Lạc Nhạn Hành như tên của hắn, như lạc nhạn.
Một kiếm này để người cảm giác khí thế thao thiên.
Nhưng rơi ở trong mắt Mục Vân, lại chỉ cảm giác buồn cười.
- Chỉ bằng kiếm thuật này của ngươi cũng muốn giết ta?
Mục Vân hừ một tiếng, bước ra một bước.
- Tinh Vẫn Quyền!
Một quyền bộc phát, Tiên khí bên trong cơ thể Mục Vân lưu chuyển hai mươi lăm chu thiên, bộc phát.
Oanh...
Một quyền này ngưng kết ra một đạo quyền kình, quyền kình căn bản không e ngại kiếm khí Lạc Nhạn Hành, bộc phát.
Một tiếng nổ vang vang lên, hai thân ảnh tách ra.
- Hương vị như thế nào?
Mục Vân nhìn Lạc Nhạn Hành, cười hỏi.
- Nhị phẩm Nhân Tiên?
Lạc Nhạn Hành nhìn Mục Vân, hơi kinh ngạc nói:
- Sao ngươi có thể bộc phát ra lực lượng cường đại như thế tại cảnh giới nhị phẩm Nhân Tiên?
- Làm sao không thể.
Mục Vân lại lần trêu tức cười một tiếng, giết tới.
Lâm Phong cứ nghĩ hắn lĩnh ngộ kiếm ý viên mãn cho nên tìm một đệ tử lĩnh ngộ viên mãn kiếm ý, cảnh giới nhị phẩm Nhân Tiên muốn tới giết hắn.
Nhưng, chỉ sợ Lâm Phong không nghĩ tới, hắn hiện tại không chỉ tấn thăng đến cảnh giới nhị phẩm Nhân Tiên, càng ẩn tàng kiếm ý của mình.
Không phải kiếm ý viên mãn, mà là một tia kiếm đạo.
Nhưng hiện nay, hắn đến nhị phẩm Nhân Tiên, đối mặt Lạc Nhạn Hành, kiếm, đều không cần dùng!
Quyền pháp, đã đủ!
- Lạc Tinh Quyền.
Mục Vân quát to một tiếng, thân ảnh bay ra, cả người nhất thời bạo khởi, tốc độ cực nhanh, chém giết.
Một quyền như là lưu tinh buông xuống, khí tức bức người.
Đạo đạo quyền kình, triệt để bộc phát.
Mà lúc này, Lạc Nhạn Hành ăn từng quyền từng quyền của Mục Vân, lui lại từng bước, chăm chú bị áp chế.
Mỗi lần bị áp chế, khí thế cả người Mục Vân triệt để bạo phát.
Lạc Nhạn Hành đột nhiên phát hiện hắn sai, Mục Vân cũng không có yếu như vậy, cũng hoàn toàn không giống như vừa mới bước vào đến cảnh giới nhị phẩm Nhân Tiên, gia hỏa này thực sự mạnh đến đáng sợ.
- Dừng tay!
Lạc Nhạn Hành đột nhiên mở lời:
- Ta và ngươi không oán không cừu, chỉ mang ân huệ của người khác đến tìm lấy tính mệnh ngươi, hiện tại, ân huệ này, ta không muốn, ngươi, ta cũng không giết.
- Ngươi không cảm giác, ngươi thật buồn cười?
Nghe được Lạc Nhạn Hành nói, Mục Vân cười lên ha hả:
- Ngươi nói không giết liền không giết sao?
- Thế nhưng ta thay đổi chủ ý, ngươi muốn giết ta, bây giờ ta muốn mệnh ngươi.
- Lưu Hành Trụy Địa.
Vừa dứt lời, toàn bộ thân thể Mục Vân đằng không bay lên.
Giờ khắc này, thân thể của hắn giống như hóa thành lưu tinh, bước ra một bước.
Một bước này bước ra ở giữa không trung, một đạo ánh sáng mãnh liệt xuất hiện, khuếch tán.
Đông...
Tiếng nổ trầm muộn vang lên, bóng dáng Mục Vân rơi xuống đất.
Lạc Nhạn Hành giơ kiếm đón lấy, thế nhưng trong nháy mắt này, kiếm khí hoàn toàn biến thành hư vô.
Kiếm khí của hắn ở trước mặt công kích của Mục Vân trở nên không có chút năng lực ngăn cản.
Cảm giác được ba động khủng bố, Lạc Nhạn Hành biết, mình triệt để xong đời.
Oanh...
Thân thể Mục Vân, không lưu tình chút nào, rơi xuống.
Toàn bộ mặt đất hóa thành từng vết rách.
Thân ảnh Lạc Nhạn Hành biến mất không thấy gì nữa.
Xảy ra chuyện gì?
Mà đổi thành một bên, Lâm Phong thấy cảnh này triệt để trợn tròn mắt.
Kịch bản hoàn toàn không đúng.
Hắn đã nghĩ, Lạc Nhạn Hành thuần thục giải quyết Mục Vân, sau đó Lâm Chi Tu sẽ chết dưới kiếm của hắn.
Nhưng bây giờ, Mục Vân thế mà thuần thục giải quyết Lạc Nhạn Hành.
Tại sao có thể như vậy.
Thật sự quá khó tin.
- Lâm Phong, hôm nay là tử kỳ của ngươi.
Lạc Nhạn Hành đối với Mục Vân hiện tại mà nói, quá yếu.
Ba quyền, giải quyết.
- Mục huynh không cần hỗ trợ.
Lâm Chi Tu giờ phút này lại quát:
- Đây là một tâm nguyện của ta, đánh giết hắn, tâm niệm ta mới có thể thông thấu, nếu không đời này đều là một cái nút kết trong lòng ta.
- Được!
Nghe được Lâm Chi Tu nói, Mục Vân đứng tại chỗ, không tiến thêm.
Bất cứ lúc nào chú ý biến hóa trong sân.
Nhìn thấy Phàm Vô Ngôn bị Liễu Nguyệt Nguyệt, Trần Đào mấy người cuốn lấy, sắp không chống đỡ được nữa, Mục Vân giết ra.
- Liễu Nguyệt Nguyệt, Trần Đào, hai người các ngươi có nghĩ đến lúc trước ta như là sâu kiến ở trong mắt các ngươi, nhưng bây giờ, các ngươi trong mắt ta cũng là như thế.
Mục Vân đấm ra một quyền, quyền kình mãnh liệt đánh lui mấy người Liễu Nguyệt Nguyệt đang vây công Phàm Vô Ngôn.
Oanh một cái bị đánh lui, sắc mặt mấy người Liễu Nguyệt Nguyệt phát lạnh.
Thực lực của Mục Vân quả thực biến hóa long trời lở đất nếu so với trước đó.
Mà Mục Vân cũng không cho bọn hắn thời gian phản ứng.
Ban đầu ở bên trong Ám Huyền thạch tràng, Liễu Nguyệt Nguyệt và Trần Đào hai người khinh thường hắn như cỏ rác, lúc trước nếu không phải bởi vì hắn phát hiện bảo khố, chỉ sợ hai người này đã sớm giết hắn.
Hiện tại, Mục Vân đương nhiên sẽ không bỏ qua mấy người bọn họ.
Lưu Tinh Sát Quyền, tam thức tàn chiêu, giết ra.
Lạc Nhạn Hành cảnh giới nhị phẩm Nhân Tiên ăn hắn ba chiêu đã không cách nào gánh vác, bỏ mình ngay tại chỗ, lại càng không cần phải nói mấy người Liễu Nguyệt Nguyệt.
Mấy người kia, tự khoe là đệ tử Nhất Diệp kiếm phái, cũng chỉ có thể khi dễ khi dễ một ít nô lệ bên trong Ám Huyền thạch tràng thôi.
Không bao lâu, mấy thân ảnh đã bị Mục Vân đánh trọng thương.
Phàm Vô Ngôn cũng không nhiều lời, đi lên, một kiếm giải quyết, cũng thu hết không gian giới chỉ của những đệ tử kia.
Mục Vân đứng ở một bên, nhìn thấy ai muốn chạy trốn, bổ túc một quyền.
Lúc đầu bảy tám người đến bây giờ, chỉ còn lại Lâm Phong một người.
Chỉ là Lâm Phong hiện tại cũng bị Lâm Chi Tu ngăn chặn, không cách nào thoát thân.
Mặc dù hắn sớm tiến vào cảnh giới nhị phẩm Nhân Tiên hơn Lâm Chi Tu, nhưng thiên phú tu luyện, thật không bằng Lâm Chi Tu.
Lại thêm Lâm Chi Tu dựa vào Mục Vân luyện chế hạ phẩm tiên đan tấn thăng, nước chảy thành sông, càng được Mục Vân chỉ điểm, tu vi tiến nhanh.
Tình huống cứ kéo dài như thế, Lâm Phong đối mặt Lâm Chi Tu, căn bản không phải đối thủ.
Mục Vân đứng ở một bên, không nhúng tay.
Mặc dù Vô Cực Ngạo Thiên bị Lâm Phong cùng Lâm Nhất Thâm buộc tiến vào bên trong Cửu Trọng Linh Tháp, đạo tiêu bỏ mình, Mục Vân rất muốn tự tay giết hai người này.
Thế nhưng Mục Vân cũng biết, Lâm Phong đối với Lâm Chi Tu mà nói, là một cái tâm kết, Lâm Chi Tu càng muốn giết chết Lâm Phong.
Cơ hội này liền tặng cho Lâm Chi Tu.
Tràng diện càng thêm khó phân thắng bại, tốc độ Lâm Chi Tu xuất kiếm càng lúc càng nhanh, Lâm Phong bên kia căn bản không có tâm tư chiến đấu.
Bảy tám người, chỉ chốc lát đã bị Mục Vân giải quyết.
Gia hỏa này thế nào mạnh mẽ như thế?
- Đáng chết!
Lâm Phong liều một kiếm ra hết toàn lực, đẩy Lâm Chi Tu ra, nói:
- Lâm Chi Tu, nếu ta chết rồi, ngươi cũng đừng nghĩ sống, gia gia của ta sẽ không bỏ qua cho tên súc sinh ngươi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận