Vô Thượng Thần Đế

Chương 1476: Ngưng kết kiếm giới (1)

- Vậy thì tốt, ta càng muốn giết ngươi.
Lâm Chi Tu căn bản không nghe Lâm Phong đe dọa, bước ra một bước, tiếng bạo tạc vang lên.
Hai thân ảnh triền đấu cùng một chỗ.
Mục Vân đứng ở một bên, lại phát hiện, kiếm thuật của Lâm Chi Tu vẫn tồn tại sai lầm.
- Chi Tu, ngươi mỗi lần xuất kiếm, căn cứ kiếm pháp ngươi bây giờ sử dụng, hội tụ hết thảy Tiên khí vào nửa thân kiếm trước, không cần bám vào toàn bộ thân kiếm.
Giọng Mục Vân đột nhiên vang lên.
Nghe đến lời này, Lâm Chi Tu biết, Mục Vân đang hướng dẫn hắn, dựa theo Mục Vân thuyết pháp bắt đầu động thủ.
Một kiếm một kiếm, kiếm ra sát phạt, sát phạt có tiếng.
Oanh...
Một tiếng oanh minh vang lên, kiếm khí Lâm Chi Tu trong nháy mắt tăng vọt.
- Tốc độ kiếm ra, trước nhanh sau chậm, trước chậm sau nhanh.
Mục Vân không ngừng ở bên cạnh chỉ đạo, Lâm Phong dần dần phát hiện, Mục Vân chỉ nói vài ba câu, mình đã gánh không được Lâm Chi Tu công kích.
Đây là chuyện gì?
Lâm Phong triệt để giận.
- Ta chết, ngươi cũng đừng nghĩ sống, Lâm Chi Tu.
Lâm Phong triệt để bị buộc gấp, quát lên một tiếng lớn, trường kiếm xoay tròn, trong tay bỗng nhiên xuất hiện một cây chủy thủ.
Chủy thủ dài hơn ba tấc, toàn thân đen nhánh, mang theo hàn mang lẫm liệt.
Độc!
Mục Vân liếc nhìn, kinh hô một tiếng:
- Mau lui lại!
Nhưng giờ phút này, Lâm Chi Tu nào có thể lui bước.
Lâm Phong một tay cầm kiếm, lao thẳng tới Lâm Chi Tu, để cho Lâm Chi Tu không có cách tránh né.
Mà chủy thủ trong tay hắn đã tự hành phi tốc tiến lên, lao thẳng tới Lâm Chi Tu.
Mục Vân có thể nhìn ra, nếu Lâm Chi Tu ngăn cản trường kiếm của Lâm Phong, kia thủ tuyệt đối sẽ chém giết Lâm Chi Tu.
Nếu mặc kệ trường kiếm, ngăn cản chủy thủ, Lâm Chi Tu cũng sẽ bị thương, còn bị Lâm Phong công kích uy hiếp sinh mệnh.
- Đáng ghét!
Mục Vân nhanh chóng xông lên, thế nhưng đã hơi trễ.
Trong nháy mắt, Lâm Chi Tu không ngừng lùi lại.
Thế nhưng tốc độ hắn lui lại so ra kém tốc độ chủy thủ công kích.
Chủy thủ này, chính là - trung phẩm Tiên khí.
- Lâm Chi Tu, nghe ta nói, ngươi dùng hết toàn lực ngăn cản chủy thủ, không cần quản trường kiếm của Lâm Phong!
Mục Vân đột nhiên quát to.
Mặc kệ kiếm, đi quản chủy thủ?
Kiếm kia có thể muốn mệnh Lâm Chi Tu, chủy thủ kia cũng có thể.
Sao có thể có thể mặc kệ kiếm công kích?
Mặc kệ vô luận như thế nào, vừa nghe Mục Vân nói lời này, Lâm Chi Tu nghe theo, hắn vô cùng tín nhiệm Mục Vân.
Tín nhiệm như thế đến từ đoạn thời gian qua ba người ở chung.
- Tốt!
Nghe thấy Mục Vân nói, Lâm Chi Tu hét lớn một tiếng, giơ kiếm, đem hết toàn lực đánh chủy thủ tới màu đen.
Chủy thủ màu đen lao tới, dù hắn dùng hết toàn lực cũng không thể ngăn cản toàn bộ.
Nhưng hắn càng thêm tin tưởng Mục Vân.
- Giết!
Quát khẽ một tiếng, Lâm Chi Tu vung kiếm.
Đinh...
Một tiếng kiếm reo nhẹ nhàng vang lên, một kiếm của Lâm Chi Tu ngăn cản chủy thủ trước người.
Nhưng lực bắn ngược cường đại chấn động hắn cảm giác trái tim mình đều đang nhảy nhót, đang run rẩy.
Toàn bộ cánh tay phải giống như bị triệt để chấn vỡ, đau đớn toàn thân.
Đối mặt trung phẩm Tiên khí công kích, với cảnh giới Lâm Chi Tu hiện nay, rất khó ngăn cản xuống.
Nhưng giờ khắc này, trường kiếm của Lâm Phong đã là lao thẳng tới Lâm Chi Tu.
Không thể tránh né một kiếm này.
- Dừng lại cho ta!
Ngay giờ phút này, một tiếng quát vang lên, một kiếm của Lâm Phong đình trệ.
Giờ khắc này, kiếm của Lâm Phong giống như lâm vào nước bùn, không thể dao động.
Kiếm cách Lâm Chi Tu chỉ chưa đến một tấc, thậm chí kiếm khí đã cắt chém đến trên gương mặt Lâm Chi Tu, máu tươi chảy ra.
Thế nhưng hết lần này tới lần khác, kiếm thế mà ngừng lại.
- Đáng chết!
Lâm Phong càng triệt để tức giận.
Giờ khắc này, không gian quanh ngườigiống như triệt để bị ngưng kết, không cách nào động đậy.
Đây là lực lượng gì?
Kiếm giới!
Lâm Phong nháy mắt ngốc trệ, Mục Vân thế mà suy diễn ra đến kiếm giới.
Hắn... Tìm tòi đến kiếm giới.
Lâm Phong triệt để ngu người.
Mục Vân, không phải kiếm ý, căn bản không chỉ lĩnh ngộ kiếm ý, cũng không phải kiếm thế, càng không phải kiếm tâm, mà là kiếm đạo.
Lĩnh ngộ kiếm đạo cường đại.
Thậm chí giờ khắc này, đã là hình thành kiếm giới.
- Muốn giết huynh đệ của ta, ngươi cũng phải nhìn xem ngươi có thực lực này hay không.
Mục Vân hừ một tiếng, trong khoảnh khắc, trường kiếm trong tay Lâm Phong thay đổi.
Mũi kiếm trực chỉ Lâm Phong.
Phốc...
Âm thanh lợi khí xuyên thấu thân thể vang lên, kiếm trong tay Lâm Phong xuyên thủng thân thể hắn.
Phanh...
Một tiếng phanh vang lên, thân thể Lâm Phong vỡ ra, hóa thành huyết vụ đầy trời.
Một kích này, thực sự có chút kinh động tâm phách.
Lâm Phong, bỏ mình.
Thế nhưng một bên khác, Lâm Chi Tu cùng Phàm Vô Ngôn hai người lại trợn mắt hốc mồm, một câu cũng nói không nên lời.
Lâm Phong chết!
Bọn hắn cũng không kinh ngạc.
Thế nhưng bọn hắn kinh ngạc chính là, Mục Vân cường đại.
Bản thân thực lực Mục Vân cường đại đã để bọn hắn rất rung động, nhưng bây giờ, thế mà ngưng kết ra kiếm giới.
Kiếm giới, chỉ có kiếm khách lĩnh ngộ kiếm đạo mới có thể thi triển ra.
Mục Vân thi triển ra, nói rõ cái gì, không cần nói cũng biết.
- Mục huynh, ngươi...
Phàm Vô Ngôn triệt để ngốc.
- Không sai!
Mục Vân gật đầu nói:
- Ta vốn cũng không phải đến cấp độ kiếm ý, đã đột phá kiếm thế, kiếm tâm, đụng chạm đến kiếm đạo mà kiếm khách kỳ vọng nhất.
- Bất quá trước đó, ta vẫn luôn đụng chạm đến biên giới kiếm đạo, còn không cách nào ngưng kết kiếm giới, thế nhưng vừa mới nhìn thấy Chi Tu đứng trước nguy hiểm, trong lòng có minh ngộ, thức tỉnh ra kiếm giới bên trong kiếm đạo.
Quả nhiên là thế.
Nghe thấy Mục Vân nói, thân thể Lâm Chi Tu run rẩy.
Cũng không phải kinh khủng sống sót sau tai nạn, mà là kinh khủng về thực lực của Mục Vân.
Kiếm đạo!
Kiếm đạo ngưng kết ra kiếm giới, đây chính là thực lực của Mục Vân.
- Mục huynh, ngươi vừa rồi... Thật sự hù chết ta!
Lâm Chi Tu im lặng nửa ngày, cuối cùng mới thở phào nói:
- Kiếm đạo, ngươi ngưng kết ra kiếm giới, đây quả thực là cùng cấp với phái chủ.
- Kém xa.
Mục Vân lắc đầu nói:
- Kiếm đạo của Phái chủ ngưng kết ra kiếm giới, không biết mạnh mẽ hơn ta bao nhiêu lần, kiếm giới này của ta vẻn vẹn ngưng kết ra một mét khối không gian khống chế thôi.
Kiếm giới chính là đặc trưng của kiếm khách lĩnh ngộ kiếm đạo mới có, tự chủ khống chế một mảnh Vực Giới.
Mượn lực lượng thiên địa, dùng lực lượng thiên địa, khống chế Vực Giới quanh người.
Nhưng, Mục Vân vừa rồi nhìn thấy Lâm Chi Tu gặp được nguy nan mới lĩnh ngộ ra kiếm giới.
Bên trong một mét khối không gian, hình thành kiếm giới thuộc về chính Mục Vân.
Nhưng chính là một mét khối kiếm giới này khiến cho Mục Vân có thể khống chế lại kiếm của Lâm Phong, khiến cho Lâm Phong nửa bước khó đi.
- Mục huynh, ngươi đừng khiêm nhường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận