Vô Thượng Thần Đế

Chương 1516: Gặp Gỡ Không Ngờ

Dáng người hoàn mỹ lại không có một tia che chắn trước mặt Mục Vân.
- Minh Nguyệt Tâm.
Giờ khắc này, Mục Vân lại không có tâm tình đi thưởng thức loại mỹ lệ kia, trong nháy mắt nhìn thấy gương mặt kia, Mục Vân đã kinh ngạc đến ngây người.
Hắn thế mà đụng phải Minh Nguyệt Tâm nơi này.
Ngược lại, Mục Vân nghĩ đến trước đó ở bên trong tứ nguyên phong địa nhìn thấy Thủy Tinh cung, nghĩ đến nữ tử phía trên bức tranh, đột nhiên cảm thấy quen thuộc.
Thì ra là thế.
Thiếu nữ bên trong bức tranh đó chính là Minh Nguyệt Tâm.
- Là ngươi?
Giờ khắc này, Minh Nguyệt Tâm đang trần trụi hai chân, đứng ở trung ương thủy tiên to lớn, cánh sen tản ra xung quanh, tăng thêm các loại lực lượng hội tụ thành một cơn lốc xoáy trên đỉnh đầu, tiến vào trong đầu của nàng.
Tràng cảnh này giống như thiên thần hạ phàm.
Hơn nữa còn là một mỹ nữ thiên thần mỹ lệ tuyệt luân, khí chất xuất trần.
Minh Nguyệt Tâm mỹ lệ, mang theo cao ngạo, lạnh lùng, nhưng khác biệt với lạnh lùng của Tần Mộng Dao.
Tần Mộng Dao là người lạnh lùng ở bên ngoài mà thôi, Mục Vân thẳng thắn đối đãi, chỉ có ỏ trước mặt Mục Vân, nàng mới có buông ra địa phương mềm mại nhất nơi đáy lòng, thể hiện ra tư thái tiểu nữ nhân của mình.
Nhưng Minh Nguyệt Tâm này là cao ngạo, lạnh lùng từ trong đáy lòng.
Đối với người nào, đều như thế.
- Trước đó Quy Nhất từng nói qua, Minh Nguyệt Tâm chính là Thủy Thần chuyển thế, Băng Hoàng Thần Phách bên trong cơ thể Dao nhi cũng là thần phách thần thú, không kém chuyển thế bao nhiêu, chẳng lẽ, thần, đều kiêu ngạo như thế.
Mục Vân thấy Minh Nguyệt Tâm, giờ khắc này cũng thở dài một hơi.
Chí ít hắn hiện tại sẽ không chết.
- Minh Nguyệt Tâm, nếu là nàng, liền thả ta ra đi, không nghĩ tới vào giờ phút này nhìn thấy nàng, chúng ta tốt xấu gì cũng quen biết một trận, không tính bằng hữu, cũng không tính địch nhân, nàng cũng không đến nỗi giết ta chứ?
- Đương nhiên.
Minh Nguyệt Tâm ngạo nghễ gật đầu.
Nghe đến lời này, trong lòng Mục Vân thở dài một hơi.
Minh Nguyệt Tâm tốt xấu gì ở trước kia cũng trợ giúp qua hắn, giờ khắc này, tổng không đến mức sẽ giết hắn.
Nhưng người này là Thủy Thần chuyển thế, hết thảy đều nói không chính xác.
Hắn còn nhớ rõ, lần trước ở bên trong tứ nguyên phong địa, bị Minh Nguyệt Tâm dùng sức mạnh cưỡng bức, nữ nhân này một hồi thể hiện ra thẹn thùng, thích đùa giỡn các loại hình dạng, một hồi lại là lạnh lùng như sát thần, cao cao tại thượng.
Quả thực giống như một người có hai tính cách phân liệt.
- Nhưng là... Ta cũng sẽ không để ngươi đi.
Trong lòng Mục Vân vừa mới thở dài một hơi, giọng nói Minh Nguyệt Tâm lại lại lần nữa vang lên.
Lập tức, Mục Vân cảm giác được một cỗ dự cảm bất thường.
- Nàng muốn làm gì?
Nhìn Minh Nguyệt Tâm, Mục Vân mở miệng quát.
- Nàng cũng chớ làm loạn.
Mục Vân giãy dụa lấy, quát:
- Lần trước đã nói xong, hai ta cũng làm không có phát sinh chuyện gì, lúc này tuyệt đối sẽ không lại có, lật lọng, cũng không phải hành vi của quân tử.
Nhìn thấy Mục Vân lộ ra vẻ kinh hoảng, Minh Nguyệt Tâm lại cười khanh khách.
- Không nghĩ tới, Mục minh chủ không sợ trời không sợ đất sẽ còn một mặt khả ái như thế, chỉ tiếc, việc này ta không khỏi ngươi.
Minh Nguyệt Tâm cất bước mà đến, trên người xuất hiện một liên y màu xanh nhạt, tôn lên dáng người nổi bật của nàng như ẩn như hiện.
Đi đến trước mặt Mục Vân, Minh Nguyệt Tâm ha ha cười nói:
- Mục minh chủ, ngươi ta gặp lại chính là duyên phận, cá nước thân mật, có gì không tốt? Hay ba vị kiều thê đã làm cho Mục minh chủ lực bất tòng tâm rồi?
- Hoặc là, Minh Nguyệt Tâm ta có chỗ gì không bằng so với ba vị kiều thê của Mục minh chủ?
Nhìn thấy Minh Nguyệt Tâm nở nụ cười nhàn nhạt, trong lòng Mục Vân càng cảm giác đáng sợ khủng bố.
Lần trước, Minh Nguyệt Tâm này cũng ý cười như thế.
- Minh Nguyệt Tâm, ta cảnh cáo nàng.
Mục Vân trầm giọng quát:
- Chuyện lần trước, nàng đã nói, xóa bỏ, hiện tại, nàng lại muốn làm cái gì?
- Không làm cái gì.
Minh Nguyệt Tâm khẽ nhả u lan, toàn bộ thân thể dựa vào trên người Mục Vân.
- Chỉ là Mục minh chủ, nhìn thấy nữ tử tuyệt mỹ như ta, chẳng lẽ ngươi một chút cũng không động tâm sao?
- Động tâm, nhưng sẽ không hành động.
Mục Vân khẽ nói:
- Không có nam nhân nào nguyện ý bị nữ nhân dùng sức mạnh cưỡng hiếp, ta đương nhiên cũng không ngoại lệ.
- Tức giận thật sao?
- Minh Nguyệt Tâm, nàng đừng hồ nháo!
Mục Vân cau mày nói:
- Nàng không còn là Minh Nguyệt Tâm kia nữa, chính nàng cũng biết, theo thức tỉnh ký ức Thủy Thần, tính cách bản thân nàng cũng đang phát sinh biến hóa, nhận Thủy Thần kiếp trước ảnh hưởng, đang biến hóa, nàng tốt nhất tỉnh lại, khống chế lại chính mình.
- Làm sao ngươi biết, ta không phải đang thanh tỉnh đây?
Minh Nguyệt Tâm lại mỉm cười cười nói:
- Xem ra ngươi biết thật nhiều, Thủy Thần danh xưng, ngươi cũng biết! Đáng tiếc, Thủy Thần, chính là ta, ta chính là Minh Nguyệt Tâm, Minh Nguyệt Tâm, chính là Thủy Thần.
- Ta cũng không phải muốn cưỡng ép ngươi, chỉ là muốn nói cho ngươi, Minh Nguyệt Tâm ta muốn, chính là Minh Nguyệt Tâm ta.
- Nàng muốn cái gì?
- Ta muốn ngươi.
Minh Nguyệt Tâm vừa dứt lời, lưỡi thả hương thơm, leo lên trên người Mục Vân, toàn bộ thân thể quấn quanh ở vòng eo Mục Vân.
Chỉ là từ từ, Minh Nguyệt Tâm cố gắng nửa ngày, lại không thấy Mục Vân có bất kỳ động tĩnh gì.
- Ngươi không hứng thú đối với nữ nhân rồi?
Minh Nguyệt Tâm mỉm cười hỏi:
- Chẳng lẽ thay đổi đam mê?
- Dĩ nhiên không phải.
Mục Vân khẽ nói:
- Ta nói, dùng sức mạnh, đối với ta vô dụng.
- Ồ? Thật sao?
Nhìn Mục Vân biểu lộ như thế, Minh Nguyệt Tâm lại lộ ra tư thái tiểu nữ nhân, tựa ở trên người Mục Vân thể, khẽ nói:
- Ta vậy mới không tin đâu.
Vừa dứt lời, Mục Vân chỉ cảm thấy,thân thể không bị khống chế, miệng há mở.
Minh Nguyệt Tâm không nói hai lời, bên trong bàn tay xuất hiện một viên đan dược toàn thân đỏ bừng.
- Đan dược này, thế nhưng là long huyết luyện chế, đối với thân thể ngươi, thế nhưng có chỗ tốt vô cùng vô tận, mà lại... Tráng dương nữa đây.
Minh Nguyệt Tâm nói, nhét vào trong miệng Mục Vân.
Giờ khắc này, Mục Vân quả nhiên cảm giác ở trước mặt Minh Nguyệt Tâm, không có lực phản kháng chút nào.
Nữ nhân này, chính là người điên, nàng đến cùng muốn làm gì?
Cố ý đối với hắn?
Mục Vân không tin mị lực của mình sẽ lớn như vậy.
Đơn thuần vì bài trừ một cỗ lực lượng nào đó bên trong cơ thể, không nên, nữ nhân này bây giờ nhìn lại, không có vấn đề gì.
Chỉ là tiếp theo, Mục Vân đã không có thời gian suy nghĩ những thứ này.
Khí tức cực nóng bao phủ ý thức Mục Vân.
Sau một khắc, Mục Vân chỉ cảm thấy toàn thân mình khô nóng, tựa hồ đang có một biển lửa đang thiêu đốt ở bên trong.
Tất cả suy nghĩ đều đình chỉ.
Chỉ có một mảnh lạnh buốt để hắn cảm giác được thân thể thư sướng.
Được cảm giác lạnh buốt vây quanh, hắn giống như điên cuồng làm càn, đi phát tiết chính mình...
Thời gian từ từ trôi qua, Mục Vân cũng không biết mình rốt cuộc điên cuồng bao lâu.
Khi hắn lại lần nữa tỉnh dậy, lại cảm giác được, trên người mình đầy vết trảo, toàn thân cao thấp vô cùng đau nhức.
Bạn cần đăng nhập để bình luận