Vô Thượng Thần Đế

Chương 1528: Ta không muốn giết chết hắn

Bảy người vừa mới ngăn cản được uy năng một kiếm kia, đột nhiên, một tên đệ tử nhìn huyết châu huyết hồng trước người, có phần kinh ngạc hô.
Huyết châu?
Thứ gì?
Bảy người giờ khắc này vừa mới chậm thở ra một hơi, thế nhưng huyết châu thế mà lại đột nhiên vỡ ra.
Oanh...
Lập tức, tiếng bạo tạc cuồng bạo vỡ ra ngay khi mấy người đang kinh nghi bất định.
Lần này, ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không có, bảy người triệt để yên diệt trong vũng máu.
Chết rồi, chết hết!
Mục Vân chém giết bảy người, lập tức, chiến trường trở nên không giống.
Lúc đầu, sau lưng Minh Tà mười mấy người, nhưng bây giờ chết hơn phân nửa, nhân số đã không chiếm cứ ưu thế.
Dưới tình huống bực này, những người đi theo Triệu Thiên Minh đã càng chiến càng mạnh.
- Ha ha... Minh Tà, ngươi cũng không nghĩ tới nhỉ?
Triệu Thiên Minh ha ha cười nói:
- Tám người vây công một người, lại bị người ta phản sát, ta nhìn những người Minh Thần đảng này của ngươi bất quá chỉ là phế vật mà thôi.
- Lần này, ta nhìn ngươi như thế nào giết ta?
- Đáng ghét!
Sắc mặt Minh Tà giờ khắc này cũng phát lạnh.
Chuyện diễn biến đến trình độ này, hắn đã không có đường lui.
- Tiểu tử, ngươi hư chuyện tốt của ta, ta trước hết giết ngươi!
Mặc dù Phùng Vũ cũng là cảnh giới ngũ phẩm Nhân Tiên, thế nhưng so với hắn, vẫn có chênh lệch rất rất nhiều.
Mà lại Mục Vân hiện tại đi qua một trận đại chiến, hiện tại nhất định kiệt lực, không cách nào tái chiến.
Thừa cơ chém giết tiểu tử này, hiện tại cho dù giết không được Triệu Thiên Minh, tiểu tử phá hư chuyện của hắn cũng nhất định phải chết.
- Hồn Nguyên Nhất Kiếm!
Minh Tà bước ra một bước, bàn tay đánh ra, tiếng phanh phanh phanh không ngừng vang lên.
Một kiếm kia, tản mát ra từng đạo kiếm ấn, giờ phút này thế mà bắt đầu ngưng tụ ra kiếm ảnh để người hoa mắt.
- Muốn giết ta? Hiện tại còn không hết hi vọng.
Nhìn bộ dáng Minh Tà, Mục Vân lật bàn tay một cái, Hắc Dận Kiếm thiêu đốt ra từng vết kiếm.
Xông!
Mục Vân hiện tại không còn lui lại, mà giết ra.
Vụt vụt vụt tiếng kiếm reo vang lên, toàn bộ thân ảnh Mục Vân giờ đã triệt để bạo tạc.
Không lui mà tiến tới, trùng kích.
Một màn này để Minh Tà sững sờ, mà Triệu Thiên Minh một bên càng sững sờ.
- Vị huynh đệ kia, ta đến giúp ngươi.
Nhìn thấy Mục Vân thế mà kiên cường, Triệu Thiên Minh cũng dâng trào chiến ý, nháy mắt giết ra.
- Tiểu tử, lá gan ngươi thật lớn.
Nhìn thấy Mục Vân nhìn thấy công kích của hắn còn không sợ hãi, ngược lại trùng kích đi lên, Minh Tà tức giận không thôi.
Lần nữa vung ra một kiếm, hội tụ đến phía trước, hai kiếm hai thức công kích vô cùng bá đạo.
Chỉ là giờ khắc này, Mục Vân căn bản không nóng nảy, hiện nay, hắn đã quyết định chiến một trận, vậy sẽ xuất ra toàn bộ thực lực.
Kiếm giới!
Ngưng tụ!
Ông...
Đột nhiên, một tiếng vù vù vang lên, thân thể Minh Tà giờ phút này bị cố định, trường kiếm trong tay công kích giảm xuống, thế nhưng công kích của Mục Vân lại bỗng nhiên giá lâm.
Phốc...
Trường kiếm quét xuống một cái, toàn bộ công kích Mục Vân giết ra.
Kiếm kia vốn thẳng tới Minh Tà, thế nhưng uy lực kiếm giới của Mục Vân lúc này bỗng nhiên biến mất, thân ảnh Minh Tà cũng đột nhiên được phóng thích, phá vỡ.
Kiếm, lệch.
Nhưng vẫn y thẳng đến cánh tay của Minh Tà.
Cánh tay cầm trường kiếm bị Mục Vân ra một kiếm bổ xuống.
Mà cùng lúc đó, một bên khác, Triệu Thiên Minh công kích lại đến từ phía sau.
- Kiếm Lạc Thiên Ca!
Một kiếm ra, từng đạo kiếm khí hình thành từng vòng xoáy, triệt để bao phủ lại thân ảnh Minh Tà.
Lúc đầu, Minh Tà dùng hết toàn lực, né tránh cấm chế kiếm giới của Mục Vân, mới muốn thở một ngụm, phía sau, một đạo khí tức nguy hiểm lại bỗng nhiên truyền đến.
Phanh...
Một kiếm kia, có thể nói là một kiếm toàn lực của Triệu Thiên Minh.
Thế nhưng Minh Tà lại không có nửa phần phòng bị một kiếm này.
Trực tiếp, toàn bộ thân thể Minh Tà bị một kiếm của Triệu Thiên Minh xuyên thủng.
Máu tươi, nháy mắt chảy ra...
Thấy cảnh này, mọi người xung quanh triệt để trợn tròn mắt.
Minh Tà, chết!
Bị Triệu Thiên Minh giết chết.
- Đi!
Nháy mắt, mấy người còn thừa đi theo Minh Tà bỏ qua những người khác công kích, vội vàng trốn xa.
Minh Tà chết rồi, bọn hắn lưu lại nơi này chính là chờ chết.
Chuyện này, nhất định phải trở về bẩm báo, địa vị Minh Tà trong Minh Thần đảng ngang bằng với Triệu Thiên Minh trong Ngũ Diệp đảng.
Huynh trưởng Triệu Thiên Minh là người sáng lập Ngũ Diệp đảng, mà huynh trưởng Minh Tà gọi Minh Uyên, người sáng lập Minh Thần đảng.
Minh Tà chết rồi, lần này Ngũ Diệp đảng và Minh Thần đảng sắp triệt để quyết liệt.
Mà lúc này, thấy cảnh này Triệu Thiên Minh, cũng là triệt để trợn tròn mắt.
- Ta... Ta không muốn giết chết hắn.
Triệu Thiên Minh nghẹn lời.
Hắn chỉ là muốn đánh trọng thương Minh Tà, căn bản không muốn giết chết Minh Tà.
Thế nhưng ai biết, Mục Vân đột nhiên công kích, thế mà để Minh Tà không có nửa phần chống đỡ, ngược lại để hắn cho thu hoạch sinh mệnh.
Đây cũng quá...
Triệu Thiên Minh triệt để mộng.
- Đa tạ!
Mục Vân giờ phút này chắp tay, nhìn Triệu Thiên Minh nói:
- Nếu không phải Minh huynh xuất thủ, Minh Tà còn không cách nào bị giết chết.
Mục Vân hiện tại ngược lại không ngăn cản những đệ tử Minh Thần đảng rời đi.
Chuyện này, tuyên truyền ra ngoài mới tốt.
Dù sao Triệu Thiên Minh giết Minh Tà, cũng không phải Mục Vân hắn.
Minh Thần đảng cho dù muốn đối phó, cũng là gây sự với Ngũ Diệp đảng, hắn là một Mục Vân nho nhỏ, còn không đáng phải nhớ nhung.
- Ách...
Triệu Thiên Minh giờ phút này cũng im lặng.
Suy nghĩ nửa ngày, Triệu Thiên Minh khoát tay áo, không thèm để ý nói:
- Giết liền giết, kẻ này muốn tru sát ta trước, nói toạc ra, Ngũ Diệp đảng ta cũng không sợ Minh Thần đảng của hắn.
Triệu Thiên Minh giờ ngược lại bỗng nhiên thoải mái.
- Vị huynh đài này, tại hạ tên Triệu Thiên Minh, xin hỏi...
- Mục Vân!
Mục Vân chắp tay, nói:
- Không đảng không phái thôi.
- Mục huynh!
- Mục huynh!
Mà lúc này, mấy thân ảnh phương xa vút không mà tới.
Chính là Lâm Chi Tu, Phàm Vô Ngôn bốn người.
Giờ khắc này, Lâm Chi Tu, Phàm Vô Ngôn hai người nhìn qua khí tức hùng hồn không ít, tựa hồ bước vào cảnh giới tam phẩm Nhân Tiên.
Mà khí tức La Thành, La Vân hai huynh đệ, cũng rất cường hoành.
Xem ra bốn người được viên Cửu Linh Tiên Thể Đan thứ hai rèn luyện, chu thiên Tiên khí vận chuyển lần nữa đạt được gia tăng, thực lực đề thăng.
- Bốn vị này là...
- Nga, bốn vị này cùng ta kết bạn tiến vào bên trong Ngự Thần đại lục, đề thăng cảnh giới thực lực.
- Nha...
Nghe đến lời này, Triệu Thiên Minh hình như có sở ngộ nhẹ gật đầu.
- Mục Vân huynh đệ, ta nhìn năm người các ngươi, mấy người chúng ta, ở trên đảo hoang này, nếu gặp được một ít tiên thú cường đại, cũng khó mà chống đỡ được, không bằng chúng ta mấy người cùng một chỗ liên thủ, trước đi ra khỏi đảo hoang, bên trong hồ này có rất nhiều tiên thú quỷ dị cường đại.
Triệu Thiên Minh thịnh tình mời.
- Đã như vậy... Rất tốt.
Mục Vân vốn định từ chối, hiện tại thời gian đã không sai biệt lắm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận