Vô Thượng Thần Đế

Chương 1538: Nên làm thế nào đây?

Mục Vân rút ra lực lượng từ bên trong năm đầu trường long.
Cửu nguyên tụ tập, nguyên lực xuất hiện.
- Cửu U Toái Thương Khung.
Một kiếm giết ra, kiếm đạo cường đại bộc phát.
Trong lúc ầm vang, toàn bộ không gian bên trong bình chướng giống như khắp nơi đều có kiếm đạo của Mục Vân, kiếm chi đạo, đạo vô tận.
Oanh...
Trong nháy mắt, Thập Tự Trảm giết ra, phối hợp với năm cự long công kích, vô cùng cường đại.
- Đây là... Kiếm đạo.
Lập tức, đám người đứng bên ngoài bình chướng chỉ cảm thấy hô hấp đều trở nên xao động.
Kiếm đạo, kiếm đạo rất cường đại, Mục Vân thế mà là kiếm khách chưởng khống kiếm đạo cường đại.
Đây là điều mà bất kỳ kẻ nào cũng không nghĩ tới.
Tình cảnh này, còn có ai dám can đảm nói chém giết Mục Vân.
Nhìn thấy như thế, Bách Thương Thanh quơ quơ bàn tay, há to miệng, thế nhưng cuối cùng lại một câu cũng không nói.
Đây coi là chuyện gì.
Trước mắt, đến cùng là liên thủ công kích Mục Vân, hay không liên thủ.
Mọi người cũng cũng chưa triệt để thất kinh, mà tỉnh táo lại, nhìn tranh đấu giữa sân.
Nhìn tình hình này, Mục Vân chưa hẳn có thể thu phục được thiên hỏa cùng dị thủy.
Thắng bại chưa định, bọn hắn cũng không cần quá sốt ruột.
Chém ra một kiếm cường đại, Mục Vân phát hiện, mình phân tâm công kích ngược lại để Dị Nguyên Hàn Hỏa và Thiên Đế Phần Tiên Thủy xuất hiện một tia ba động.
Đột nhiên, Mục Vân hiểu rõ.
Vô luận là Dị Nguyên Hàn Hỏa hay Thiên Đế Phần Tiên Thủy, hai người sinh sinh tương dung vài vạn năm, giữa lẫn nhau, xem như hiểu rõ.
Hắn dùng công kích đồng thời đánh hai người, rất khó phá vỡ.
Biện pháp duy nhất là tách hai người ra.
Trước mắt, chỉ có khi tách hai người ra, hắn mới có thể đạt được cơ hội thắng lợi.
- Đã như vậy...
Trong lòng Mục Vân cười lạnh, bước ra một bước, Hắc Dận Kiếm trong tay tỏa ra ánh sáng vạn trượng.
- Ngũ long hợp nhất.
Mục Vân rít lên một tiếng, một kiếm giơ lên, tiếng sát phạt bỗng nhiên vang lên.
Ầm ầm...
Trong khoảnh khắc, ba đầu Hỏa Long cùng hai đầu Thủy Long giờ này đột nhiên quấn quanh, lực lượng bàng bạc lao mạnh ra.
Năm đầu cự long quấn quanh cùng một chỗ, thay đổi, giao thoa cho nhau.
Thấy cảnh này, Dị Nguyên Hàn Hỏa cùng Thiên Đế Phần Tiên Thủy đều sững sờ, nhau nhìn đối phương một ánh mắt, giết ra.
Hai thân ảnh giờ phút này hợp thành một thân ảnh xoay tròn, lẫn nhau xoay tròn ở cùng một chỗ.
Thấy cảnh này, Mục Vân âm thầm cười một tiếng.
- Đang chờ chính là lúc các ngươi triệt để khép lại một chỗ đây.
Trong chớp mắt, năm đạo cự long của Mục Vân lại lần nữa tách ra, nháy mắt bay lên, quấn quanh Dị Nguyên Hàn Hỏa và Thiên Đế Phần Tiên Thủy.
Vừa quấn quanh, lực lượng năm đầu cự long hỗn hợp lại, lực lượng ba động cũng đang không ngừng đề thăng.
Tiếng phanh phanh phanh nổ vang vang lên, Mục Vân lấy ra ba khối thiên bi, ba mặt vây công, đè ép thân ảnh hai cự long.
Nhìn qua tình cảnh này tựa như hai gian phu dâm phụ bị bắt được buộc chặt cùng một chỗ.
- Tiểu tử xảo trá, vây khốn hai chúng ta? Ngươi nằm mơ.
Thân thể Dị Nguyên Hàn Hỏa hiện giờ nở rộ lam quang, toàn bộ thân thể, bạo khởi.
Từng tiếng ầm ầm lấy Dị Nguyên Hàn Hỏa làm trung tâm trong nháy mắt vang vọng.
Dị Nguyên Hàn Hỏa tựa hồ bị cử động cuồng vọng của Mục Vân chọc giận, triệt để bạo khởi.
- Tiểu tử, bị ta thôn phệ đi, ngươi chết rồi, thiên hỏa, dị thủy này sẽ thuộc về chúng ta.
Dị Nguyên Hàn Hỏa gầm thét, lao thẳng tới Mục Vân.
Thấy cảnh này, tóc gáy trên người Mục Vân nhất thời lóe sáng.
- Chờ chính là lúc này.
Dị Nguyên Hàn Hỏa tránh thoát trói buộc, thế nhưng Thiên Đế Phần Tiên Thủy vẫn bị vây khốn trong lồng.
Ba loại đạo thiên hỏa và hai loại dị thủy công kích, thu phục không được hai vị, thế nhưng lại có thể ngăn chặn một người trong đó.
Mục Vân giờ đã hoàn toàn không để ý mình, tập trung lực lượng của năm cự long nghiền ép đến trên người Thiên Đế Phần Tiên Thủy.
- Không cần phải để ý đến ta, giết tiểu tử này, chấm dứt hậu hoạn, không giết hắn, năm vật liệu này đều sẽ quấn người.
Thiên Đế Phần Tiên Thủy nhìn Dị Nguyên Hàn Hỏa, quát.
- Tốt!
Dị Nguyên Hàn Hỏa cấp tốc xuất kích.
- Đến hay lắm!
Trong lòng Mục Vân cuồng hoan.
Rầm rầm rầm...
Từng tiếng oanh minh vang lên, Cửu Thiên Chân Lôi nổ bể ra.
Tiếng lôi minh chấn động toàn bộ bích chướng đều run rẩy lên, đám người bên ngoài sân càng cảm giác màng nhĩ đều muốn nổ tung.
Mục Vân giờ phút này lại căn bản không để ý tới, giết ra.
Mà đổi thành một bên, xung quanh thân thể hắn, từng đạo ánh sáng bảy màu lóng lánh bao trùm thân thể hắn.
- Cửu Thiên Chân Lôi.
- Thất Thải Thiểm Điện.
Nhìn thấy Mục Vân bày ra tư thế phòng ngự, Dị Nguyên Hàn Hỏa lại không quan tâm.
Phòng ngự như thế thật sự rất cường hoành, khiến cho hắn không cách nào tới gần Mục Vân.
Thế nhưng hắn làm gì tới gần Mục Vân.
Hàn hỏa lao ra, khí tức băng lãnh tràn ngập, hỏa diễm màu băng lam tỏa ra nhiệt độ thấp đến đáng sợ.
- Đây là thiên hỏa quỷ gì? Khí tức rét lạnh như thế.
- Quỷ mới biết, căn bản không phải thiên hỏa, là dị thủy.
- Quản hắn là cái gì, nhanh lui lại, nếu không chúng ta đều muốn bị chết cóng.
Đám người bên ngoài, bắt đầu lui lại.
Nhưng bên trong, Dị Nguyên Hàn Hỏa đánh ra một trảo, chụp vào Mục Vân, vết trảo cường đại nổ tung.
- Đây chính là uy năng cường đại của Dị Nguyên Hàn Hỏa sao?
Mục Vân giờ này cũng cảm giác được khí tức băng lãnh xuyên thấu qua lôi điện, khuếch tán vào bên trong thân thể của mình.
Loại khí tức băng lãnh hạ này để hắn không có cách tiếp nhận, không phải bị thiên hỏa thiêu chết, mà là bị thiên hỏa đông cho chết cóng.
Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ.
Tâm thần Mục Vân bắt đầu chuyển động, suy tư biện pháp giải quyết.
Lúc này rút về tam đạo thiên hỏa cùng hai đạo dị thủy, hết thảy thiết kế lúc trước hắn làm ra đều uổng phí, hai người hợp lực, hắn vẫn khó mà ngăn cản.
Ba loại thiên hỏa cùng hai loại dị thủy bộc phát ra uy năng cũng không nhỏ, thế nhưng bởi vì hắn là ý thức thể, khống chế ngũ đại linh vật, cho nên bị thực lực hắn hạn chế, lực lượng ngũ đại linh vật bộc phát cũng bị hạn chế.
Nhưng bây giờ, nếu rút về cũng là bại.
Không rút về, cũng là bại, thậm chí là chết.
Nên làm như thế nào đây?
Mục Vân hiện tại không ngừng tự hỏi biện pháp giải quyết.
Dần dần, hắn cơ hồ nghĩ tới hết thảy biện pháp trong cơ thể mình đủ khả năng bày ra, thế nhưng lại không có biện pháp.
Dị Nguyên Hàn Hỏa cùng Thiên Đế Phần Tiên Thủy tồn tại vài vạn năm đã là thiên địa linh lực cực kỳ cường hoành, vô cùng cường đại.
Đây là nghiền ép trên lực lượng.
Hỏa!
Hỏa diễm băng lãnh đến thấu xương, cơ hồ thôn phệ suy nghĩ của Mục Vân.
Đột nhiên, bên trong não hải Mục Vân dâng lên một ý nghĩ.
Hỏa! Đúng, là hỏa.
Từng ấy năm tới nay, hắn tùy thân mang theo trứng rồng Thất Thải Thiên Long, thế nhưng một mực không cách nào ấp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận