Vô Thượng Thần Đế

Chương 1542: Ngươi thế nào không chạy?

Giờ khắc này, nàng chỉ cần ổn định Mục Vân.
Thiên hỏa cùng dị thủy, tuyệt đối là chí bảo lần này Thái Tử cần.
Nàng ổn định Mục Vân, dị bảo rơi xuống trong tay Thái Tử, đến thời điểm đó, những người của các đảng phái khác bên trong Nhất Diệp kiếm phái nào có thể chống lại Thái Tử.
- Khinh Phong Y, đây cũng không phải lý do ngươi tìm ta liên thủ nha, vừa rồi, ngươi cũng không phải nói như vậy!
Liễu Nhược Tâm giờ khắc này cũng mở lời.
- Thế nào? Chẳng lẽ muốn đánh một trận?
Lạc Cô Phong đi ra từ sau lưng Khinh Phong Y, ngạo nghễ nói.
Phía sau bọn họ đứng là Thái Tử, Thái Tử đảng cũng là đảng phái lớn nhất bên trong Nhất Diệp kiếm phái, thực lực và địa vị đều cường đại hơn mấy đại đảng phái khác nhiều, giờ khắc này, căn bản không sợ.
- Đánh liền đánh, sợ các ngươi không dám.
Bách Thương Thanh quát.
Những thủ lĩnh đảng phái hiện nay tựa hồ có một lời không hợp thì sẽ xuất thủ.
Thấy cảnh này, Mục Vân đứng tại chỗ, tìm một nơi, an an ổn ổn ngồi xuống.
Bọn gia hỏa này nghiễm nhiên coi hắn thành một kiện thương phẩm.
Mà lại là thương phẩm mà mấy người có thể tùy ý tranh đoạt.
Trong mắt bọn hắn, mình là một kiện thương phẩm, mặc cho bài bố.
Cho dù bọn hắn bài bố không được hắn, thế nhưng những người được gọi là Thái Tử hay một ít đảng tụ khác phía sau bọn họ đùa bỡn hắn dễ như trở bàn tay.
Nhìn thấy dáng vẻ mấy người kịch liệt, Mục Vân cũng không nóng nảy.
Nhao nhao rùm beng đi, chờ bọn hắn nhao nhao xong lại nói.
- Các vị!
Ngay khi mấy người muốn giương cung bạt kiếm, giọng nói lạnh lùng đột nhiên vang lên.
Chính là một người lãnh đạo Minh Thần đảng đi ra.
Người này toàn thân áo đen, sắc mặt âm trầm, nhìn tựa như một đầu độc xà, cho người ta cảm giác lạnh như băng.
- Không bằng các vị nghe Tạ Nghị ta một câu, bắt lại kẻ này, lại thảo luận như thế nào?
Tạ Nghị cười nói:
- Các ngươi tại nơi này nhao nhao long trời lở đất, tiểu tử này nếu chạy, vậy thời điểm được không bù mất.
Nghe đến lời này, mấy người khác gật đầu.
Mục đích bọn hắn lúc đầu chính là bắt sống Mục Vân, dẫn hắn ra, đến thời điểm đó, thiên hỏa cùng dị thủy thuộc về ai, toàn bằng thực lực nói chuyện.
- Uy uy uy!
Mục Vân lại không vui lòng.
- Ta nói chư vị, các ngươi coi ta thành thương phẩm, người trả giá cao được, thế nhưng ta dù sao cũng là một người sống, có phải nên nghe một chút ý kiến của ta.
- Ngươi có ý kiến gì?
Bách Thương Thanh nhìn Mục Vân, hừ một tiếng.
- Ý kiến của ta chính là... Không bằng các ngươi trước tiên đánh chiến một trận, bên thắng, mới có tư cách nắm giữ ta, bằng không, lỡ như đánh với ta, vạn nhất bên nào đó làm ra chút tiểu thủ đoạn, một phương nào đó của các ngươi trả giá lực lớn.
- Đến thời điểm tranh đoạt quyền khống chế ta sẽ ăn thiệt thòi.
Nghe đến lời này, mấy người khác, gật đầu.
- Không đúng!
Tập Chi Thâm lại đột nhiên mở lời:
- Kẻ này đang phân ly chúng ta hợp lực.
Nhìn thấy Tập Chi Thâm, Mục Vân nhếch miệng.
- Thôi thôi, không chơi đùa cùng các ngươi.
Mục Vân hiện tại đột nhiên mở lời:
- Được rồi, hiện tại trở lại chuyện chính, đem hết thảy Nhân Dương Đan các ngươi trên người, toàn bộ cho ta, hiện tại, lập tức.
Vừa nghe Mục Vân nói lời này, giữa sân trở nên yên tĩnh.
- Ta không nghe lầm chứ?
- Hắn nói cái gì?
- Đem Nhân Dương Đan đều cho hắn?
- Ha ha...
Hơn mười vị đệ tử cảnh giới ngũ phẩm Nhân Tiên cười lên ha hả.
Mục Vân nói lời này thực sự quá càn rỡ.
Quả thực cuồng vọng đến tình trạng khiến người ta cảm thấy đáng thương.
- Mục Vân, ta biết ngươi thu phục thiên hỏa, cảm giác thực lực của mình tăng mạnh, không tầm thường thật sao?
Bách Thương Thanh ha ha cười nói:
- Thế nhưng ngươi cũng phải biết, chúng ta hơn mười người liên thủ, ngươi dù làm như thế nào cũng chạy không thoát.
- Không sai, hiện tại thành thành thật thật thúc thủ chịu trói, chờ đợi chúng ta phán quyết ngươi, mới là chính xác nhất.
- Chúng ta sẽ không giết ngươi, chỉ cần ngươi giao ra thiên hỏa cùng dị thủy, Phượng Minh đảng ta thả ngươi một mạng.
Nhìn thấy Thái Tử đảng, Phượng Minh đảng, Chiến Linh đảng tam đại đảng phái bắt đầu đùa cợt nhìn mình, Mục Vân cười khổ không thôi.
Ánh mắt liếc nhìn từng người, Mục Vân đột nhiên cười lên ha hả.
- Thanh Ngọc Nhi, Mục Vân ta đã cứu tính mạng của ngươi, ngươi chính là lấy oán trả ơn như thế sao?
Liễu Nhược Tâm đáp lại:
- Mục Vân, điều kiện đáp ứng ngươi là liên quan tới Luân Hồi đảng của ngươi, không phải liên quan tới bản thân ngươi, cho nên lần này, thiên hỏa cùng dị thủy, không phải ngươi nên có.
- Tốt, tốt, tốt!
Mục Vân nhìn dáng người Liễu Nhược Tâm mỹ lệ, cười nói:
- Liễu Nhược Tâm, ngươi tốt nhất cầu nguyện đừng rơi vào trong tay của ta, nếu không ta để ngươi...
Mục Vân còn chưa nói xong, ánh mắt nhìn Liễu Nhược Tâm lại tràn ngập tàn nhẫn.
Mà giờ phút này, Mục Vân xoay người, nhìn Bách Thương Thanh, lạnh lùng nói:
- Bá Thiên Bá Địa là ta giết, nhưng khi còn ở dưới đáy hồ, nếu không phải Mục Vân ta, bọn hắn sớm đã chết, thế nhưng bọn hắn làm thế nào?
- Nhục mạ ta, đùa cợt ta, còn nghĩ giết ta, ta không giết bọn hắn, chẳng lẽ bị bọn hắn giết?
- Một đầu tiện mệnh của ngươi nên bị bọn hắn giết.
Bách Thương Thanh chưa mở miệng, La Thiên Hành giờ phút này lại phẫn nộ quát:
- Bọn hắn là thành viên Chiến Linh đảng ta, giết ngươi, ngươi ngay cả tư bản phản kháng cũng không có.
- Tốt, tốt cho một câu ngay tư cách phản kháng cũng không có.
Mục Vân lần nữa nhìn một bên khác.
- Khinh Phong Y đúng không? Ta không thân quen với Thái Tử đảng, các ngươi bức bách như thế, chỉ vì ta lấy được cơ duyên liền không nên thuộc về ta?
- Chúng ta chỉ phụng mệnh Thái Tử.
- Thái Tử?
Hai tay Mục Vân mở ra, lần nữa điên cuồng cười to.
- Thái Tử, tính toán là cái gì? Cơ duyên của Mục Vân ta, dựa vào chính ta đạt được, Thái Tử nói một câu liền có thể tước đoạt?
- Ngươi làm càn!
Nhìn thấy Mục Vân bất kính, Khinh Phong Y quát.
- Làm càn?
Mục Vân lại nhìn đám người, lần nữa cười to.
- Hiện tại, ta để các ngươi nhìn, Mục Vân chân chính càn rỡ.
- Tới đi!
Hai tay Mục Vân mở ra, nhìn hơn mười người nói:
- Để ta xem một chút, đám thủ lĩnh đảng phái các ngươi đến cùng có bản lĩnh gì mà mạnh miệng tuyên bố cướp đoạt cơ duyên của Mục Vân ta.
Vừa nghe lời này, Mục Vân dâng trào chiến ý.
- Ra tay đi, chế tài người này, chúng ta lại phân chia như thế nào.
- Tốt, ta nhìn gia hỏa này chính là người điên.
- Không có vấn đề, giết hắn, hết thảy cũng sẽ không tiếp tục là vấn đề.
Mười mấy tên cảnh giới ngũ phẩm Nhân Tiên, từng đảng phái và một ít đệ tử Diệp hệ độc hành nhìn Mục Vân, trong mắt đầy chiến ý.
- Đã chiến, vậy liền huyết chiến đi!
Mục Vân gào thét, Hắc Dận Kiếm xuất hiện trong tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận