Vô Thượng Thần Đế

Chương 1551: Tiến vào sơn phong

- Mục Vân đúng không?
Một lão giả có thân người tráng kiện, khẽ cười nói:
- Lão phu chính là trưởng lão tông môn, ngươi có thể xưng hô ta là Lộ trưởng lão.
- Chào Lộ trưởng lão.
Có Phái chủ, Mục Vân biết, bên trong Nhất Diệp kiếm phái hiện tại không có người xuất thủ gây bất lợi cho mình.
- Ừm!
Lộ trưởng lão gật đầu nói:
- Hôm nay ta mang ngươi đến xem sơn phong thuộc về ngươi, ngươi bây giờ là tọa hạ đệ tử của phái chủ, đứng hàng hạch tâm, ở chỗ này, không ra thể thống gì.
- Sơn phong?
- Không sai.
Lộ trưởng lão nói, bàn tay chỉ hướng phương xa.
Mà lúc này, thuận phương hướng trưởng lão chỉ, Mục Vân nhìn thấy, tại chỗ sâu trong núi non trùng điệp, lúc đầu là bảy tòa núi cao vạn mét giờ thế mà lần nữa xuất hiện một tòa ở biên giới.
Ngọn núi cao vạn mét thứ tám.
Thấy cảnh này, Mục Vân cũng hơi hơi sững sờ.
- Đó chính là sơn phong của ngươi, Phái chủ trong đêm đã tu kiến cho ngươi, di sơn đảo hải mà đến, ngươi bây giờ có thể đi tớiđiều tra một phen.
Lộ trưởng lão cười ha hả nói:
- Từ nay về sau, ngươi chính là tọa hạ đệ tử của Phái chủ, phía trên sơn phong của ngươi, cũng có thể tuyển nhận một ít đệ tử Diệp hệ, để cho ngươi sử dụng, giúp ngươi xử lý sự vật phía trên sơn phong.
- Mà ngươi cũng có quyền lợi xử trí sinh tử của đệ tử Diệp hệ, đối với hạch tâm đệ tử, ngươi cũng có nhất định quyền lợi răn dạy.
- Đa tạ trưởng lão!
Nhìn Mục Vân, trưởng lão lần nữa nói:
- Ngọn núi này, có trận pháp Phái chủ bày ra, còn về việc chưởng khống như thế nào, chúng ta cũng làm không được, chỉ có ngươi có thể giải khai trận pháp, ngươi chính là chúa tể duy nhất bên trong sơn phong của mình.
- Vâng!
Lộ trưởng lão thông tri xong Mục Vân, cáo từ rời đi.
Mà giờ phút này, Lâm Chi Tu, Phàm Vô Ngôn, La Thành, La Vân bốn người cũng chạy đến.
- Mục huynh.
- Các ngươi đến vừa đúng lúc.
Mục Vân mỉm cười nói:
- Đi, mang các ngươi nhìn chỗ ở tương lai của chúng ta.
Chỗ ở tương lai?
Nhìn thấy Mục Vân nhìn sơn phong vạn mét thứ tám phương xa, bốn người khẽ giật mình.
Không thể nào, nơi đó chẳng lẽ chính là chuyên môn kiến thiết vì Mục Vân?
Thế nhưng trước đây một ngày vẫn là địa phương trên đất bằng, chỉ cách một đêm liền xuất hiện một tòa núi cao vạn mét?
- Đi thôi, đừng lề mề.
Nhìn bốn người, Mục Vân ha ha cười nói.
Nói thật, hắn cũng bị động tác nhanh chóng của Diệp Cô Tuyết làm giật mình.
Thế nhưng nghĩ đến Diệp Cô Tuyết tốt xấu gì cũng là tồn tại cường đại cảnh giới Địa Tiên, lôi ra một ngọn núi, thiết trí một ít trận pháp, đối với Nhất Diệp kiếm phái mà nói, cũng không quá nhiều khó khăn.
Trong lòng Mục Vân vui vẻ khi nghĩ đến đây chính là chỗ hắn ngày sau tu luyện.
Có sơn phong của mình, làm chuyện gì, đều không cần bó tay bó chân, giấu diếm người khác.
Năm thân ảnh đi tới dưới ngọn núi.
Nhìn sơn phong nguy nga đứng vững kết hợp chặt chẽ cùng nơi đây, giống như đột ngột mọc lên từ mặt đất, bốn người Lâm Chi Tu tấm tắc lấy làm kỳ lạ.
Đi đến chân núi, bàn tay nhẹ nhàng nhô ra, Mục Vân phát hiện, một đạo lực lượng cực kì hỗn hợp tràn ngập, xung quanh sơn phong, từ dưới lên trên bị một cỗ lực lượng mạnh mẽ nhu hòa vây lại.
Bàn tay Mục Vân vung lên, tiến vào bên trong sơn phong.
Một bước bước vào, Mục Vân cảm giác, hết thảy cảnh trí phía trên toàn bộ sơn phong như cùng hắn hòa làm một thể, trở thành một bộ phận trong lòng của hắn tùy ý chưởng khống.
- Quả nhiên có phần môn đạo.
Mục Vân mỉm cười, ngọn núi kia mở ra một đường, Lâm Chi Tu bốn người bước vào trong đó.
Nhìn núi cao nguy nga, bốn người hưng phấn như ngựa hoang thoát cương.
Mục Vân hiện tại ghi nhớ hết cảnh trí trên núi vào trong tâm hải.
Một ngọn núi cao không nhiều không ít, vừa đến vạn mét.
Tâm thần Mục Vân khẽ động, hết thảy cảnh trí trên núi hiện lên ở trong đầu Mục Vân.
Toàn bộ sơn phong, không cao không thấp, vừa hay cao vạn mét so với mặt biển.
Mà ở giữa sườn núi có xây dựng một loạt cung điện dựa lưng vào núi, đại điện luyện đan, đại điện luyện khí, một ít đại điện dùng cho sinh hoạt thường ngày, theo thứ tự được xây lên.
Vị trí đỉnh núi thì bị mũi kiếm gọt thành đỉnh, từng tòa đại điện huy hoàng san sát nối tiếp nhau, ngạo nghễ đứng vững.
Mục Vân biết đây chính là vị trí hắn ngày sau tu luyện.
Tám tòa đại điện đệ tử san sát nhau, ngày sau Mục Vân hắn chính là tọa hạ đệ tử thứ tám của Nhất Diệp kiếm phái.
Thân ảnh lóe lên, biến mất ở chân núi, Mục Vân năm người xuất hiện bên trong giữa sườn núi.
- Cung điện hùng vĩ, nơi này, ở thế nhưng mạnh hơn so với động phủ của chúng ta, mà khí phái này, tuyệt đối là những đệ tử hạch tâm không cách nào so sánh.
Phàm Vô Ngôn cực kỳ hâm mộ nói.
- Ngày sau, đây chính là đại bản doanh của chúng ta.
Mục Vân cười nói:
- Bây giờ ta thân là tọa hạ đệ tử, có thể khai sơn, thụ một ít đệ tử Diệp hệ tiến vào bên trong sơn môn, các ngươi bốn người, tạm thời không cần sốt ruột, trước vững chắc cảnh giới ngũ phẩm Nhân Tiên, ở bên trong sơn phong của ta hảo hảo tu luyện.
- Wow!
La Vân cười hắc hắc nói:
- Tốt tốt, vậy ta ở lại bên trong một tòa cung điện.
La Vân cười hắc hắc, bàn tay một chỉ một tòa cung điện, ở sườn núi này có một dãy cung điện liên tiếp nhau, cung điện lưu ly kim ngõa, dưới ánh mặt trời, chiếu sáng rạng rỡ, rất khí phái.
- Tiểu tử ngươi thật đúng là không muốn mặt, cái tốt nhất bị ngươi chọn đi rồi!
- Vậy làm sao bây giờ? Ta chính là thích địa phương xinh đẹp như vậy.
La Vân cười hắc hắc.
Năm người nhìn hai bên, hiểu ý cười một tiếng.
- Lâm Chi Tu, ngươi linh thông tin tức một ít, gần đây bắt đầu bắt đầu tuyên dương Luân Hồi đảng, nếu ai nguyện ý bái nhập đến bên trong Luân Hồi đảng, Mục Vân ta ban thưởng cho Cửu Linh Tiên Thể Đan.
- Tốt!
Một viên Cửu Linh Tiên Thể Đan, phàm giai trung phẩm tiên đan, đối với đệ tử Diệp hệ mà nói, giá trị của một viên tiên đan này dù bọn hắn cố gắng mấy chục năm cũng không đổi được.
- Chúng ta trước mở rộng nhân thủ, chỉnh lý xong cả ngọn núi, sau đó lại chuẩn bị chọn lựa một ít đệ tử trung tâm đáng tin.
- Ừm!
Mục Vân nhìn Phàm Vô Ngôn, nói:
- Vô ngôn, ngươi ở bên trong Nhất Diệp kiếm phái từ trước đến nay không có tiếng tăm gì, có rất ít người chú ý ngươi, cho nên ngươi phụ trách vụng trộm tìm hiểu một ít tin tức, quan sát các đệ tử đáng tin.
- Được!
- La Thành, La Vân, huynh đệ các ngươi ở bên trong Ám Huyền thạch tràng, mỗi ngày đều bị người quản, hiện tại, ta cho các ngươi quyền lợi, chuyện lớn nhỏ bên trong phong này sẽ do huynh đệ các ngươi hai người quản lý.
- Thật?
La Thành ha ha cười nói:
- Tiến vào Nhất Diệp kiếm phái, mỗi ngày bị người quản, hiện tại cuối cùng có thể quản người khác.
- Quá thoải mái!
Huynh đệ hai người giờ phút này mặt mày hớn hở, hưng phấn không thôi.
Nhìn hai huynh đệ, khóe miệng Mục Vân hơi nâng lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận