Vô Thượng Thần Đế

Chương 1610: Như cá gặp nước?

Chỉ do dự nửa khắc, Mục Vân vẫn đạp đi vào.
Đột nhiên, tiếng xé gió vang lên, bốn phương tám hướng, từng tiếng xé gió dùng Mục Vân làm trung tâm, toàn bộ công kích tới.
- Không gian công kích?
Mục Vân khẽ giật mình.
Bước ra một bước.
Bá bá bá...
Không Nhận vào giờ phút này xuất kích.
Từng đạo không gian lợi nhận vô hình được Mục Vân dựa vào Thương Thiên Chi Nhãn triệt để bắn ra.
Giờ phút này trong đầu Mục Vân, Thương Hoàng Thương Thiên Chi Nhãn bên trong Tru Tiên Đồ bỗng nhiên mở ra.
Phanh phanh phanh...
Lập tức, Mục Vân đánh ra từng không gian lợi nhận lớn chừng bàn tay, giống như bầy cá, lăn lộn trong hải dương sóng cả.
Thấy cảnh này, Mục Vân bước ra một bước, bàn tay vung lên.
- Không Toàn!
Tiếng bá bá bá xé gió vang lên, lần này, phía trước là từng đạo không gian lợi nhận xoay tròn, tạo thành một cái lưới lớn, ngưng kết cùng một chỗ.
Không Toàn và Không Nhận, có thể nói là hai át chủ bài Mục Vân hiện tại ẩn tàng sâu nhất.
Không Nhận, tại thời điểm đối mặt nhân số đông đảo, xuất kích, tuyệt đối sẽ có hiệu quả nghĩ không ra.
Dù sao, ai có thể nghĩ đến, hắn chỉ là một võ giả Nhân Tiên lại có thể thi triển không gian công kích.
Mà Không Toàn, thì dùng vây khốn địch nhân, tiến hành giết chết, thích hợp cực kỳ.
Hai loại thủ đoạn công kích, dựa vào công năng cường đại của Thương Thiên Chi Nhãn.
Thương Thiên Chi Nhãn quả thực như là Tiên khí đỉnh tiêm, uy lực vô cùng vô tận.
Đáng tiếc cảnh giới của Mục Vân quá thấp, không cách nào nắm lấy ra công hiệu cấp độ càng thêm sâu.
Nếu không, lấy cảnh giới bây giờ của hắn, chém giết cảnh giới Địa Tiên, cũng có chút ít khả năng.
- Nơi này, quả thực làm ra cho ta.
Mục Vân thoải mái cười to.
- Ngũ hành công kích, không gian huyền diệu, không nghĩ tới, bên trong Nhất Diệp kiếm phái còn có chỗ như vậy.
Nơi này đối với các đệ tử khác, là công kích trí mạng, thế nhưng với hắn lại là sân thí luyện tốt nhất.
Chỉ pháp, kiếm pháp của hắn, có thể có được tăng cường.
Cửu Nguyên Tụ Thiên Kình hình thành viên lực, thi triển Cửu U Phần Thể Quyết cùng Cửu U Toái Thương Khung hai thức công kích, cũng có thể có thể thi triển, đề thăng uy lực.
Không Toàn cùng Không Nhận công kích, càng là bá đạo bất phàm.
Một địa phương thần kỳ như thế, quả thật để người ta thoái mái sung sướng.
- Tử địa? Bức điên? Ha ha...
Mục Vân cười ha ha, chỉ cảm thấy triệt để phóng thích hết thảy lo lắng trong lòng.
Nơi này, tăng thực lực lên, lại thích hợp không chỗ nào bằng.
Thời gian ngày lại ngày trôi qua.
Chiến Thiên Linh, Phượng Như Ý, Triêu Thiên Ca ba người, bóp lấy thời gian, tính toán một tháng trôi qua sẽ có thể rời đi nơi đây.
Một ngày này, ba người đi thẳng tới lối đi ra.
Chỉ là giờ khắc này, lối ra sớm đã bị trận pháp phong ấn.
- Xảy ra chuyện gì?
Sắc mặc Phượng Như Ý không tốt, nói:
- Thời gian một tháng đã đến.
- Ai biết, chẳng lẽ phái chủ quên chúng ta rồi?
- Làm sao có thể, quên chúng ta, cũng không có khả năng quên đồ đệ bảo bối của nàng, Mục Vân kia...
Hưu...
Trong lúc ba người đang nói chuyện, một tiếng xé gió vang lên.
- Lâm trưởng lão!
Nhìn thấy thân ảnh Lâm Nhất Thâm, ba người chắp tay.
Bọn hắn chính là tọa hạ đệ tử, cho dù Lâm Nhất Thâm là hạch tâm trưởng lão, bọn hắn cũng căn bản không có để ở trong mắt.
- Ba vị, có đột phá đến cảnh giới Địa Tiên?
Lâm Nhất Thâm vừa xuất hiện, nhìn ba người, chậm rãi cười hỏi.
- Lâm trưởng lão làm gì nói nhảm như thế, nhìn cảnh giới ba người chúng ta, chẳng phải sẽ biết, ba người chúng ta tuyệt không đột phá sao?
Triêu Thiên Ca bình thản nói:
- Địa Tiên nếu dễ đột phá như vậy, Lâm trưởng lão cớ gì bị kẹt ở cảnh giới này ngàn năm.
Nghe được Triêu Thiên Ca châm chọc khiêu khích, Lâm Nhất Thâm cũng không tức giận, chỉ cười nói:
- Phái chủ có lệnh, ba vị nhất định phải đột phá đến cảnh giới Địa Tiên mới có thể rời khỏi Nhất Diệp sơn cốc, nếu không... Tiếp tục.
- Cái gì!
Nghe đến lời này, ba người tức giận.
- Lâm Nhất Thâm, ngươi bớt ở chỗ này hồ ngôn loạn ngữ, ở chỗ này đột phá đến cảnh giới Địa Tiên, ngươi gọi Phái chủ đến, chúng ta hỏi nàng.
- Không sai, nơi này là địa phương nào, ở nơi này đột phá đến cảnh giới Địa Tiên, chẳng phải muốn chết?
- Đúng đấy, nhanh chóng thả chúng ta rời đi, thời gian một tháng đã đến.
Ngữ khí ba tên đệ tử bất thiện.
Địa vị Lâm Nhất Thâm nhiều lắm giống nhau bọn hắn.
Mặc dù bây giờ Lâm Nhất Thâm đột phá đến cảnh giới Địa Tiên, thế nhưng ba người bọn họ, thiên tư tiềm lực đều vượt qua Lâm Nhất Thâm, tương lai cũng nhất định là cường giả cảnh giới Địa Tiên.
Nhìn ba người, Lâm Nhất Thâm cũng không gấp gáp.
- Đây là mệnh lệnh của Phái chủ, nếu các ngươi không phục, tự mình đi tìm Phái chủ lý luận, ta chỉ phụng mệnh làm việc, ba người các ngươi, tiến vào bên trong, không đến Địa Tiên, không thể ra.
Lâm Nhất Thâm quát.
Hắn hiện tại đã là cảnh giới nhất phẩm Địa Tiên, địa vị trong tông môn cao hơn trước đó không chỉ một lần.
Ba tọa hạ đệ tử còn muốn hô to gọi nhỏ hắn, nằm mơ.
Nhìn thấy Lâm Nhất Thâm không giống như nói đùa, sắc mặt ba người buồn khổ.
Phái chủ thật nổi giận.
Bon hắn thảm rồi.
Tại nơi này đột phá đến cảnh giới Địa Tiên, sơ sẩy một cái, rất có thể sẽ chết ở chỗ này.
Sắc mặt ba người âm u, không lên tiếng nữa.
- Thế nào chỉ có ba người các ngươi?
Lâm Nhất Thâm nhìn ba người, hờ hững nói:
- Mục Vân đâu? Hắn không phải cùng các ngươi tiến vào bên trong à?
- Ai biết xú tiểu tử kia đi nơi nào.
Phượng Như Ý không nhịn được nói:
- Lâm Nhất Thâm, nếu như ta biết ngươi âm chúng ta, nhất định không buông tha ngươi.
Phượng Như Ý vừa dứt lời, quay người rời đi.
Xem ra lần này, Phái chủ thật sự quyết định.
Thế nhưng là khổ ba người bọn họ.
Mà về phần Mục Vân...
Bọn sao hắn lại biết Mục Vân đi nơi nào.
Thời gian một tháng, Mục Vân ban đầu còn ở bên trong, về sau, bọn hắn không nhìn thấy bóng dáng Mục Vân.
Mà bên trong một tháng thời gian, bọn hắn có khả năng xâm nhập nhất cũng chính là vị trí luồng sóng không gian bên trong sơn cốc, mà vị trí tiếp theo thì bọn hắn lại không vượt qua nổi.
Mà ở nơi đó, bọn hắn cũng không thấy Mục Vân.
Chết hay không còn không biết.
- Không biết...
Nhìn thấy ba người tựa hồ thật không biết vị trí của Mục Vân, Lâm Nhất Thâm cũng nhíu nhíu mày.
Tiểu tử này...
Chẳng lẽ đã chết ở bên trong rồi?
Lâm Nhất Thâm nhịn không được mong đợi.
Nếu Mục Vân thật chết ở bên trong, vậy là tin tức vô cùng tốt.
Tránh khỏi hắn động thủ, tập sát Mục Vân, bị Phái chủ phát hiện, gây nên phiền toái không cần thiết.
- Lâm trưởng lão!
Triêu Thiên Ca giờ phút này cười nói:
- Lâm trưởng lão cũng không hi vọng xa vời Mục Vân chết ở bên trong đó chứ, ta nhìn Mục Vân ở trong này như cá gặp nước, đoán chừng tiến cảnh thần tốc, ngươi bây giờ bảo hắn đi, hắn đều không nhất định sẽ đi đât.
Hả? Làm sao có thể.
Nơi này, cho dù hắn tiến vào chỗ sâu, cũng không dám nói như cá gặp nước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận