Vô Thượng Thần Đế

Chương 1644: Lại vào Hoàng Tuyền thành (1)

Mà giờ phút này, trừ Thiên Kiếm lâu cùng với ngũ đại Phàm Thiết cấp thế lực tụ tập mấy vạn võ giả, bên trong Nam Cực chi địa, các thành trì lớn bé, sơn mạch, võ giả của một ít tông môn, gia tộc cũng ngấp nghé ở xung quanh.
Nhưng Thiên Kiếm lâu chính là bá chủ Nam Cực chi địa, ngũ đại Phàm Thiết cấp thế lực cũng là thanh danh hiển hách.
Cho nên những người này cũng đang chờ đợi, chờ lấy toàn bộ võ giả lục đại thế lực tiến vào bên trong, bọn hắn lại tiến vào.
Pháp tắc thiên nhiên là quan hệ thích hợp nhất mô tả các võ giả trong Tiên giới.
Thiên Kiếm lâu là một đầu hùng sư hung hãn, mà ngũ đại Phàm Thiết cấp thế lực thì là sài lang.
Từng thế lực khác nhiều nhất là linh cẩu.
Phát hiện con mồi, hùng sư dù sao cũng có được đặc quyền độc lập hưởng dụng, về sau mới là mấy đàn sói hưởng thụ, mà linh cẩu, chỉ có thể ăn chút ăn cơm thừa rượu cặn.
Nếu như số lượng linh cẩu đông đảo, cũng có thể bức lui hùng sư.
Nhưng hùng sư Thiên Kiếm lâu thực sự quá mạnh mẽ, cho dù toàn bộ linh cẩu liên hợp lại cũng căn bản không phải đối thủ.
Cho nên bọn hắn chỉ có thể ở một bên quan sát.
Mục Vân hiện tại đi ở bên trong đội ngũ, nhìn xung quanh những võ giả đến từ từng thành trì lớn cùng với tông môn trong các sơn mạch, bỗng cảm giác không hiểu.
- Nhâm huynh, những thế lực này chỉ cần Thiên Kiếm lâu nguyện ý, lưu lại một ít trưởng lão trông coi nơi đây, chỉ sợ bọn hắn căn bản không dám theo vào?
Mục Vân mở lời.
- Nói là như vậy.
Nhậm Cương Cương cười nhạt nói:
- Chỉ là, Thiên Kiếm lâu giống như hùng sư, ngũ đại Phàm Thiết cấp thế lực chính là sài lang, mà bên trong những tiểu gia tộc tiểu thế lực này cũng không thiếu lão tổ tông cảnh giới Địa Tiên tồn tại, bọn hắn cũng muốn kiếm một chén canh.
- Đã như vậy, Thiên Kiếm lâu làm gì ngăn cản? Để cho những sư tử con chúng ta một ít cơ hội rèn luyện, chẳng phải tốt hơn?
Nghe đến lời này, Mục Vân hiểu rõ.
- Chỉ bất quá, chỉ sợ đám linh cẩu này thừa dịp hùng sư không chú ý, có khả năng liên hợp lại, ăn cả đám sư tử con cũng khó nói.
- Thiếu chủ thế nào hồ đồ.
Nhậm Cương Cương cười nói:
- Tu tiên tu tiên, vốn là tràn ngập hiểm cảnh, chết sống có số, các sư tử con không lấy đám linh cẩu tôi luyện, thế nào trưởng thành làm hùng sư?
- Thật ra đây cũng là một trận tranh đấu giữa các đại thế lực, minh tranh ám đấu, ở nơi nào đều có, Tiên giới chính là như thế.
Mục Vân nhẹ gật đầu.
Bên trong Kiếm Vực áp dụng chế độ phân đất phong hầu như triều đình nhân gian, chỗ tốt vô tận.
Mà Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn cơ hồ tập kết toàn bộ thiên tài xuất sắc nhất bên trong Kiếm Vực, cho nên cũng căn bản không lo lắng sẽ bị người cướp đoạt địa vị bá chủ.
Một khi có thế lực nào xuất hiện, hắn chỉ cần vung cánh tay hô lên, mệnh lệnh thế lực khác cùng công, hết thảy đều tan thành mây khói.
Đế vương cao cao tại thượng Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn có được phần thực lực này.
Mà theo đám người xuyên qua tầng tầng trận pháp đã sớm bị mở ra, rất nhanh, dưới lòng đất vạn mét, một tòa thành trì màu máu to lớn xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Hoàng Tuyền thành.
Lần thứ hai đến rồi.
Mục Vân nhìn quy mô Hoàng Tuyền thành, vẫn cảm giác được rung động.
Thành thị mênh mông như vậy, hắn cũng không phải chưa từng nhìn thấy.
Làm hắn chấn kinh là có người có thể man thiên quá hải, dưới tình huống thần không biết quỷ không hay, dưới mí mắt Thiên Kiếm lâu và ngũ đại Phàm Thiết cấp thế lực kiến tạo ra một tòa thành thị để người rung động.
Thủ bút như thế từ tay Bích Lạc hoàng tuyền tông ngày xưa, quả nhiên để người chấn kinh.
Đáng tiếc, Bích Lạc Hoàng Tuyền thành xuất hiện tại vạn năm trước, mà lúc kia, vừa lúc là thời gian hắn vẫn lạc trọng sinh.
Nếu không, hắn thật sự rất muốn mở mang kiến thức một chút, Tông chủ Bích Lạc hoàng tuyền tông đến cùng là thần thánh phương nào.
Đại bộ đội tiếp tục đi tới.
Giờ phút này, tất cả mọi người xếp thành một đường, đều nhìn thấy thành thị màu máu hùng tráng uy vũ.
Đám trưởng lão các đại tông môn chỉ cảm thấy cảm xúc bành trướng.
Trong này có báu vật bọn hắn muốn.
Mà các đệ tử, một ít cảm giác được kích động, một ít lại cảm giác được khủng bố.
Một chỗ như vậy, đổi lại bọn hắn một mình đến đây, tuyệt đối không có can đảm.
Một thành trì có thể dung nạp hơn ngàn vạn người, đầy rẫy màu máu, huyết vụ tràn ngập, giống như Địa Ngục, há có thể không khiến người ta e ngại?
Mục Vân hiện tại đứng ở bên trong đội ngũ, tâm tình cũng khó tránh khỏi kích động.
Từ khi hắn nói với Diệp Cô Tuyết về Bích Lạc Hoàng Tuyền Đồ, cùng với Diệp Cô Tuyết không phủ nhận, Mục Vân biết, Diệp Cô Tuyết xem như biến tướng thừa nhận, Bích Lạc Hoàng Tuyền Đồ bị nàng lấy đi.
Nhưng trong này, hắn lần trước đến, chỉ dọc theo đường phố chính một đường tiến lên, chỗ sâu đến cùng còn có cái gì, hắn cũng không biết.
Giờ khắc này, hắn ngược lại có thể tìm tòi hư thực.
- Thiếu chủ, lần trước ngươi một thân một mình đến chỗ này?
Nhìn kia tường thành đầy máu, Nhậm Cương Cương kinh ngạc hỏi.
- Đúng.
- Bội phục!
Nhậm Cương Cương thở ra một hơi, chậm rãi nói:
- Một thành trì như thế này, đổi lại là ta, ta tuyệt đối không dám đi vào trong đó.
Nghe đến lời này, Mục Vân cười khổ.
Hắn lúc ấy cũng không biết trong này đầy những vật liệu quỷ quái.
- Các vị, chí bảo bên trong Bích Lạc Hoàng Tuyền thành, tồn tại vô số, bất quá không thể tự tiện cầm lấy, nếu không, sẽ nhận 'Nguyền rủa' không hiểu của nơi này, đạo tiêu bỏ mình.
Nghe được Thiên Quân Vũ cảnh báo mọi người tại đây ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, từng người trầm mặc không nói.
Bọn hắn cũng không biết Thiên Quân Vũ nói thật hay giả.
Bất quá thật giả, tiến vào bên trong có thể biết.
Đại bộ đội trùng trùng điệp điệp tiến vào chỗ sâu trong Hoàng Tuyền thành, nhìn cửa thành bỗng nhiên mở ra miệng lớn, đám người mặc dù âm thầm chảy mồ hồi, nhưng nhân số đông đảo, ai ai cũng không sợ.
Lần lượt từng thân ảnh tiến vào bên trong Hoàng Tuyền thành.
Mà cùng lúc đó, những từng người tiểu gia tộc, tiểu thế lực theo vào phía sau, giữa lẫn nhau ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đều nhìn ra biểu tình khiếp sợ từ trong mắt đối phương.
- Một tòa thành trì xảo đoạt thiên công.
Một lão tổ tông của gia tộc nào đó lộ ra ánh mắt đầy chờ đợi.
- Không sai, Thiên Kiếm lâu cùng ngũ đại Phàm Thiết cấp thế lực tiến vào bên trong, chưa hẳn có thể nuốt vào hết thảy trong thành, chúng ta ở chỗ này nói không chừng cũng có thể thu hoạch được cơ duyên nhất định.
Từng võ giả các gia tộc và tiểu thế lực cũng âm thầm kinh hãi.
Đám người, dần dần tiến vào bên trong Hoàng Tuyền thành.
Nhưng sau khi tiến vào trong thành trì, tất cả mọi người mới phát hiện, bọn hắn kinh ngạc hơi sớm.
Khắp nơi toàn bộ thành trì đều là kiến trúc khổng lồ, sự hùng vĩ và bao la để người ta kinh hãi.
- Đan các, Khí các, tửu lâu.
Nhìn tất cả cảnh vật cái gì cần có đều có, hoàn toàn như thành trì mà bọn hắn sinh hoạt, tất cả mọi người thất kinh.
- Thật nhiều đan dược!
Một ít đệ tử nhịn không được dụ hoặc, xông lên, cầm lên bó lớn bó lớn.
Có một người cầm thì có rất nhiều người nhịn không được tham lam của mình, bắt đầu lấy bảo vật đưa vào không gian tiên giới của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận