Vô Thượng Thần Đế

Chương 1675: Địa Bạo Cuồng Long

- Được rồi, đừng dài dòng.
Một người khác không nhịn được nói:
- Cố gắng tìm đi, tìm thấy Mục Vân, nhất định phải làm thịt tiểu tử này cho hả giận, lần này Tần sư huynh đã nói, chính tay đâm Mục Vân, ban thưởng một vạn khỏa Địa Dương Đan.
- Một vạn khỏa, thật hay giả?
Một vạn khỏa Địa Dương Đan, đầy đủ mua được một kiện Tiên khí địa cấp trung phẩm.
Đây chính là phần thưởng phong phú.
- Tranh thủ thời gian tìm đi, tranh thủ thời gian tìm thôi.
Hai người bắt đầu hưng phấn.
- Một vạn khỏa Địa Dương Đan, Mục Vân kia được Lâu chủ chúng ta thu làm quan môn đệ tử, trên người nhất định có đồ tốt Lâu chủ ban thưởng, đúng rồi, lần trước Lâu chủ cho hắn bốn mươi chín chuôi địa cấp tiên kiếm mở ra trận pháp, không phải đều cho hắn à? Còn có mấy chục vạn khỏa Địa Dương Đan đây.
Đột nhiên, hai người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, mừng rỡ như điên.
Bọn hắn ngược lại kém chút quên đi chuyện này.
- Ha ha... Xem ra lần này muốn phát tài.
Hai người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, cuồng tiếu không thôi.
- Vui vẻ như vậy? Bắt đến ta sao?
Trong lúc hai người thoải mái cười to một tiếng nói lại đột nhiên vang lên ở sau lưng.
- Không có đâu, bắt đến ngươi, còn không...
Một người trong đó mới vừa mở miệng, khẽ giật mình.
Ta?
Ta là ai?
Hai người đồng thời xoay người, lại nhìn thấy một thân ảnh xuất hiện ở phía sau, giống như u linh.
- Mục Vân.
- Mục Vân!
Nhìn thấy Mục Vân, hai người phấn khởi, xuất kiếm.
Tiếng bá bá bá xé gió vang lên, hai thân ảnh còn chưa kịp xuất kiếm, quanh người xuất hiện từng chuôi phi kiếm, vây quanh bốn phương tám hướng hai người.
Tiếng xé gió tạch tạch tạch vang lên, toàn thân cao thấp hai thân ảnh bị phi kiếm cố định, căn bản động một cái cũng không thể.
Nhìn hai người, Mục Vân chậm rãi nói:
- Hảo, hiện tại, ta hỏi cái gì, các ngươi đáp cái gì, hiểu chưa?
- Thật...
Một người trong đó chảy mồ hôi đầy mặt, nhịn không được run giọng nói.
- Thứ nhất, ai bảo các ngươi tới giết ta?
- Tần Thiên Vũ.
Một người đệ tử khác mở miệng trả lời.
- Tốt, thứ hai, lần này, các ngươi đến bao nhiêu người, ai dẫn đội?
- Lúc đầu đến hơn một trăm người, tìm hơn hai tháng không thấy thân ảnh của ngươi, thế là Tần sư huynh lại phân phối một trăm người, tạo thành tiểu đội, điều tra tung tích của ngươi trong dãy núi.
- Hai trăm người?
Nghe đến lời này, Mục Vân cười một tiếng, xem ra Tần Thiên Vũ đã quyết tâm giết hắn.
Toàn bộ Thiên Kiếm lâu, nội kiếm các đệ tử bất quá mấy ngàn người, mấy ngàn nội kiếm các đệ tử cảnh giới từ nhất phẩm đến ngũ phẩm Địa Tiên, trong đó cảnh giới nhất phẩm Địa Tiên đến tam phẩm Địa Tiên chiếm một bộ phận lớn.
Bên trong nội kiếm các đệ tử, có thể phục vụ cho Tần Thiên Vũ hẳn là không cao hơn hai ngàn người.
Ở trong đó, phía trên cảnh giới tam phẩm Địa Tiên chỉ sợ chỉ có mấy trăm người.
Mà bây giờ phái hai trăm người đến vây giết hắn.
Không thể không nói, Tần Thiên Vũ bỏ được bỏ tiền vốn.
- Vấn đề thứ ba, đầu lĩnh là ai?
- Là Trác Hải Dương, Tử Phàm, Quản Bình, Khang Văn Dũng bốn vị sư huynh.
- Bọn hắn đều là tồn tại ngũ phẩm Địa Tiên đỉnh tiêm, vô cùng có khả năng trong tương lai vài năm bước vào Kiếm Trủng, trở thành Kiếm Trủng đệ tử.
Hai tên đệ tử ngươi một câu, ta một câu, tranh trước sợ sau.
Nhìn hai người, Mục Vân hơi hơi cười một tiếng.
- Xem ra hai người các ngươi còn lưu lại rất nhiều tâm nhãn.
Hả?
Nghe thấy Mục Vân nói vậy, hai người giật mình.
- Ta chỉ hỏi các ngươi, đầu lĩnh là ai, không hỏi các ngươi, cảnh giới tu vi bọn hắn như thế nào! Ngũ phẩm Địa Tiên có thể tới dọa ta?
Mục Vân cười lạnh một tiếng, rút kiếm.
Xuy xuy...
Từng tiếng trường kiếm vạch phá thân thể vang lên, hai người nằm trên mặt đất, toàn thân phủ đầy lỗ kiếm, máu tươi tích táp chảy ra...
Mục Vân nhìn hai cỗ thi thể, cười lạnh một tiếng, bàn tay giương lên, Nạp Thiên Tiên Kỷ Quyết vận chuyển, lực lượng đan hoàn không ngừng tụ tập, đưa vào bên trong cơ thể.
- Tần Thiên Vũ, ngươi muốn chơi với ta, vậy ta hảo hảo đùa với ngươi.
Mục Vân cười lạnh một tiếng, thân ảnh lóe lên, tiến vào chỗ sâu trong Bích Lạc tiên sơn.
Lần này, Mục Vân cũng không có che giấu bóng dáng mình, ngược lại cao điệu đi qua từng dãy núi, tốc độ không chậm không nhanh, chạy như bay về phía trước, tiến vào bên trong núi sâu.
Mà cùng lúc đó một bên khác, lần lượt từng thân ảnh lại phi thân tới.
- Là Mục Vân, đuổi theo.
Một người nhận ra Mục Vân, không nói hai lời, đuổi theo.
Sớm đã có người phát ra tin tức, tin tức cấp tốc khuếch tán ra, bóng dáng tụ tập truy đuổi Mục Vân cũng càng ngày càng nhiều.
- Điều tra ra tin tức của Mục Vân.
Chỗ sâu trong sơn mạch, một đội nhân mã nhìn thấy tin tức, tiến đến phía bên kia.
Trên mặt Trác Hải Dương lộ ra nét mừng, chậm rãi cười nói:
- Tốt tốt, rốt cục bắt được Mục Vân này.
- Mọi người toàn lực ứng phó, lần này Mục Vân thò đầu ra, phải quanh chết hắn.
Tiếng bá bá bá xé gió không ngừng vang lên, từng tiểu đội nhận được tin tức, đều bắt đầu hình thành vòng vây, muốn bắt giữ chém giết Mục Vân.
Mà lúc này, Mục Vân cảm giác được sau lưng tụ tập càng ngày càng nhiều thân ảnh, cũng hơi hơi cười một tiếng.
Bọn gia hỏa này hơi quá tự tin một chút.
Nếu như hắn nhớ không lầm, càng đi chỗ sâu, số lượng tiên thú huyết mạch địa cấp càng ít.
Nhưng số lượng càng ít, càng chứng minh những tiên thú huyết mạch địa cấp kia cường đại.
Từng tiên thú huyết mạch địa cấp đều có lãnh thổ của mỗi người.
Mục Vân nhớ không lầm, trước đường ranh giới hắn đến, có lãnh địa của ba con tiên thú huyết mạch địa cấp, còn ở gần nhau.
Địa Bạo Cuồng Long.
Cự Xỉ Tử Văn Hổ.
Khiếu Thiên Hắc Lang.
Ba con tiên thú huyết mạch địa cấp, có thể nói là tồn tại mạnh nhất tới gần tiên thú huyết mạch thiên cấp.
- Các ngươi muốn đuổi theo ta, vậy cứ đuổi theo, bên trong Bích Lạc tiên sơn muốn giết ta, vậy thì chuẩn bị...
Mục Vân hắc hắc cười lạnh, chạy như bay, tiến vào lãnh địa của ba con tiên thú huyết mạch địa cấp.
Chỉ trong chốc lát, toàn bộ linh hồn lực Mục Vân ba động hoàn toàn biến mất, ẩn nấp bên trong Tru Tiên Đồ.
Từng bước đi tới, lao nhanh tới trong sào huyệt của Địa Bạo Cuồng Long.
Sở dĩ lựa chọn Địa Bạo Cuồng Long, là bởi vì bản thân tính cách của cái đồ chơi này rất nóng nảy, lại thêm Địa Bạo Cuồng Long một đực một cái tựa hồ vừa mới sinh ra một ấu long.
Địa Bạo Cuồng Long, cũng không phải thật sự là rồng, nhiều nhất chính là tiên thú không biết bao nhiêu đời luân chuyển của Thần Long mà sinh ra, vừa sinh ra mang theo một tí tẹo long huyết thôi.
Nhưng dù như vậy, cũng là bá chủ bên trong tiên thú huyết mạch địa cấp, không thể trêu chọc.
Mục Vân lại hoàn toàn không thèm để ý.
Ẩn nấp thân hình, Mục Vân tới gần sào huyệt của Địa Bạo Cuồng Long.
Bạn cần đăng nhập để bình luận