Vô Thượng Thần Đế

Chương 1683: Còn muốn giết ta? (2)

Mà đổi lại, coi như bọn hắn thật vạch mặt, Mục Vân cũng có thể rút đi, hiện tại Cốc Phong ở đây, bọn hắn muốn giữ lại hắn, cũng là muôn vàn khó khăn.
Mục Vân hôm nay quyết định sẽ không chịu thua.
- Thật là nhanh mồm nhanh miệng, ba vị trưởng lão chỉ muốn điều tra ngọn nguồn câu chuyện một chút, Mục Vân ngươi cũng quá xem trọng thân phận thiên kiếm sứ của mình rồi.
Ngay tại giờ phút này, một giọng nói truyền đến.
Hai thân ảnh xuất hiện.
Hai người này xuất hiện, khí tức trên toàn bộ võ tràng cải biến.
Cốc Phong cũng sững sờ, nhìn Mục Vân, truyền âm hỏi:
- Hai người này là ai?
Hắn cảm giác được khí tức nguy hiểm từ hai người trên người.
- Trần Tư Nhiên, Hướng Phần Thiên, hai vị phó lâu chủ Thiên Kiếm lâu.
Mục Vân hồi âm.
Nhìn thấy hai người xuất hiện, Mục Vân biết hiện tại chỉ sợ mình bị động.
Thân phận thiên kiếm sứ của hắn cao hơn các trưởng lão một chút, thế nhưng so với hai vị phó lâu chủ uy danh rất nặng, thiên kiếm sứ hắn cũng không có phân lượng có thể nói.
Dù nói thế nào, hắn hiện tại chỉ là tứ phẩm Địa Tiên, không tạo ra bọt nước gì.
- Đệ tử gặp qua hai vị phó lâu chủ.
Mục Vân chắp tay nói:
- Việc này, đệ tử không thẹn với lương tâm, cho nên Tần Thiên Vũ phát ra chỉ lệnh điều tra, là vũ nhục đệ tử, đệ tử tuyệt đối không tiếp nhận.
- Không tiếp nhận?
Trần Tư Nhiên lập tức nổi giận nói:
- Ta thấy ngươi nghĩ thân phận thiên kiếm sứ của mình nặng quá rồi đó.
Một tiếng quát lớn để Mục Vân cảm giác tâm thần đều muốn thất thủ.
Trần Tư Nhiên thân là phó lâu chủ, bản thân đương nhiên là cảnh giới Thiên Tiên, mạnh hơn Thiên Tiên là Cốc Phong.
Mục Vân lần nữa cười nói:
- Đệ tử tuyệt không nhìn quá nặng thân phận thiên kiếm sứ, chỉ là Lâu chủ phong đệ tử làm thiên kiếm sứ, đệ tử đương nhiên cần xứn với thân phận này, không thể vũ nhục thân phận thiên kiếm sứ mới đúng.
- Nếu như thân phận phó lâu chủ của Trần phó lâu chủ bị người vũ nhục, Trần phó lâu chủ có thể cảm thấy không việc gì?
- Làm càn!
Trần Tư Nhiên đương nhiên nghe ra trong lời nói của Mục Vân trào phúng, lập tức giận không kềm được.
- Mục Vân, ta thấy ngươi là vô pháp vô thiên.
Trần Tư Nhiên nói:
- Lâu chủ bế quan, ta nào cho phép ngươi - tọa hạ đệ tử Nhất Diệp kiếm phái phách lối bên trong Thiên Kiếm lâu, người đâu, bắt hắn lại.
- Ai dám!
Cốc Phong tiến lên một bước, quát to:
- Không nghĩ tới Thiên Kiếm lâu lớn như vậy thế mà nát bét thế này.
- Bản tôn rõ ràng nhìn thấy, là những đệ tử kia vây giết Mục Vân, kết quả bị Địa Bạo Cuồng Long tức giận xé rách, hiện tại các ngươi lại vu hãm Mục Vân, thế mà xưng mình là thanh đồng cấp thế lực?
Cốc Phong đứng ra, quát to.
- Ngươi thì tính là cái gì? Thiên Kiếm lâu ta xứng hay không xứng với thanh đồng cấp thế lực, quan hệ thế nào với ngươi?
Hướng Phần Thiên nghe Cốc Phong trào phúng cũng nổi giận .
Mục Vân quả thực xem nặng thân phận thiên kiếm sứ của mình rồi.
- Không cầm kẻ cầm đầu, ngược lại chất vấn người bị hại, Thiên Kiếm lâu các ngươi chỉ có chút tiền đồ như thế.
Cốc Phong lập tức quát:
- Mục Vân, ta thấy ngươi cũng không cần lưu lại nơi đây làm chi, đi theo ta thôi.
- Thiên Kiếm lâu, ta chỉ cảm niệm ơn tri ngộ của lâu chủ, những người này đối với ta như vậy, ta còn làm gì lưu ở nơi đây!
Mục Vân tiếp lời:
- Hôm nay là các ngươi bức ta, ngày khác, tốt nhất đừng cầu ta trở về.
Vừa dứt lời, Mục Vân dậm chân rời đi.
- Thiên Kiếm lâu há để ngươi nói đến là đến, nói đi là đi?
Ngay lúc này, Tần Thiên Vũ một ngựa đi đầu, ngăn hai người lại.
- Thế nào? Còn muốn giết ta?
Mục Vân nói:
- Không nói hôm nay các ngươi có thể giết được ta hay không, xem như giết được ta, các ngươi cũng phải nghĩ thử, một vị sư tôn khác của ta có thể tới hưng sư vấn tội hay không.
Một vị sư tôn khác trong miệng Mục Vân chính là Diệp Cô Tuyết.
Giờ này ngày này, hắn đã đạt thành hiệp nghị với Diệp Cô Tuyết.
Hiện tại bị đám người Thiên Kiếm lâu giết, Diệp Cô Tuyết quyết định sẽ không từ bỏ ý đồ, đến thời điểm đó, trách nhiệm sẽ càng lớn.
Mục Vân vừa nói lời này, Trần Tư Nhiên lập tức mở miệng nói:
- Để hắn đi!
- Gia hỏa chỉ biết sính uy phong, Thiên Kiếm lâu chúng ta không cần.
- Sính uy phong?
Mục Vân cười lạnh một tiếng, trực tiếp quay người rời đi.
Đến cùng là ai đang sính uy phong, thời gian sẽ chứng minh.
Mục Vân mang theo Cốc Phong trực tiếp rời khỏi sơn môn.
- Nhìn cái gì vậy, lập tức giải tán!
Tần Thiên Vũ nhìn thấy Mục Vân đi xa, đành phải tức giận nói.
Đám người tản ra, Tần Thiên Vũ theo Trần Tư Nhiên cùng với ba vị trưởng lão, rời khỏi quảng trường, mà Hướng Phần Thiên thì cáo từ rời đi.
Bên trong một gian lầu các, sau khi nghe xong toàn bộ câu chuyện, sắc mặt Trần Tư Nhiên tái xanh nhìn Tần Thiên Vũ.
- Hồ đồ!
Một tiếng chửi mắng vang lên.
Trần Tư Nhiên nhất thời nổi giận nói:
- Tần Thiên Vũ, ngươi quả nhiên hồ đồ.
- Hơn hai trăm nội kiếm các đệ tử, ngươi thật sự ngu xuẩn.
Trần Tư Nhiên quát:
- Không nói đến những người này đều chết, vạn nhất có người không chết, làm sao bây giờ? Bị Mục Vân bắt lấy, bắt đến trước mặt lâu chủ, ngươi liền chết chắc, còn tốt, còn tốt Mục Vân tâm ngoan thủ lạt, hại chết toàn bộ những đệ tử này.
- Phó lâu chủ, ta...
- Ngươi cái gì mà ngươi?
Trần Tư Nhiên lập nói:
- Ngươi thật đúng là tâm lớn, muốn giết hắn ở trước mặt các đệ tử? Thật muốn giết hắn, sau khi lâu chủ xuất quan sẽ không có cảm tình gì với ngươi, mà lại Diệp Cô Tuyết nữ nhân kia cũng không dễ chọc, nàng một thân một mình khai sáng Nhất Diệp kiếm phái, ngươi cho rằng dựa vào là cái gì?
- Vậy làm sao bây giờ?
Tần Thiên Vũ nói:
- Vạn một Mục Vân không chết, lâu chủ xuất quan, lại triệu hồi hắn về, chúng ta làm sao bây giờ? Hắn bị cắn ngược một cái, thấy lâu chủ tín nhiệm hắn, chúng ta cũng không dễ xử lí.
- Đến thời điểm lại thêm Diệp Cô Tuyết, chúng ta thế nào đối phó hắn?
Tần Thiên Vũ càng nói càng vội vàng xao động.
Hắn không nghĩ tới, Mục Vân còn là tọa hạ đệ tử của Nhất Diệp kiếm phái, hiện tại thế mà trở nên khó quấn hơn cả Nhậm Cương Cương.
- Tiểu tử này tiến cảnh thần tốc, vừa rồi các ngươi không có chú ý tới, hắn đã đến cảnh giới tứ phẩm Địa Tiên à?
Trần Tư Nhiên bình tĩnh nói:
- Không được, không thể để cho hắn rời đi dễ dàng, Tam trưởng lão, ngươi đi lập tức chặn giết hắn.
- Đúng, Tam trưởng lão, ngài là cảnh giới nhị phẩm Thiên Tiên, Mục Vân kia không phải đối thủ của ngươi, Cốc Phong kia thấy không bảo vệ được Mục Vân, khẳng định sẽ chạy, làm sao chân tâm thật ý trợ giúp Mục Vân.
Tần Thiên Vũ lập tức phụ họa.
- Ngươi ngậm miệng!
Tần Thiên Vũ vừa dứt lời, Trần Tư Nhiên lại quát to một tiếng.
Một tiếng quét này để Tần Thiên Vũ ngây cả người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận