Vô Thượng Thần Đế

Chương 1693: Thái thượng trưởng lão (2)

- Đa tạ ba vị thái thượng trưởng lão.
Nhìn thấy ba người, Dương Phong Thương cảm giác cứu tinh đến rồi.
Mục Vân, chết chắc.
Ba vị thái thượng trưởng lão là tồn tại Thiên Tiên cảnh giới.
Mục Vân, hẳn phải chết không nghi ngờ.
- Gặp qua ba vị thái thượng trưởng lão.
Nhìn ba người, Mục Vân chắp tay cười nói.
- Ngươi còn biết ba lão bất tử chúng ta?
Một người cầm đầu ở trung ương, râu tóc bạc trắng, thân mang bạch bào, hừ một tiếng nói:
- Mục Vân, ngươi vào môn bất quá mấy năm, muốn điều khiển Nhất Diệp kiếm phái, quá gấp đi? Mà ngươi bây giờ còn là quan môn đệ tử của Thiên Quân Vũ, làm Phái chủ tương lai của Nhất Diệp kiếm phái ta, sao lại có thể?
- Nhất Diệp kiếm phái ta mặc dù là Phàm Thiết cấp thế lực, thuộc sở hữu Thiên Kiếm lâu quản hạt, thế nhưng ngươi thành Phái chủ, còn là đệ tử của Thiên Kiếm lâu, đây chẳng phải nói Nhất Diệp kiếm phái ta thành phụ thuộc Thiên Kiếm lâu? Đây chính là hai hàm nghĩa.
- Mà chuyện hôm nay, Dương Phong Thương xử lý cũng không có vấn đề, hắn là đại sư huynh, Phái chủ không có mặt, hắn cần có quyền lợi của mình.
Lão giả tóc trắng xoá chất vấn Mục Vân, không chút cho Mục Vân cơ hội mở miệng.
- Mục Vân, ngươi áp dụng cải cách, là vì tốt cho tông môn, ta có thể hiểu được, chỉ là những thứ này, không nên xuất phát từ mỗi đệ tử, các trưởng lão trong tông môn cũng hẳn là nên ra một phần lực, ta thấy tài nguyên mà cá nhân ngươi đoạt được, vẫn nên nộp lên cho tông môn, tông môn thống nhất tiến hành mới tốt.
- Ngươi yên tâm, Lục Thanh Tùng ta cam đoan, việc này ta sẽ cẩn thận khảo giáo, tuyệt đối sẽ không để bất cứ người nào làm gì mờ ám.
- Lục trưởng lão sai rồi.
Lục Thanh Tùng vừa dứt lời, Mục Vân lại từ chối nói.
Lúc đầu nhìn mấy lão đầu tóc trắng xoá, một bộ tiên gia đạo cốt là người tốt, không nghĩ tới, thế mà là mặt hàng này.
Nói cho cùng, cũng là tham đồ vật mà Mục Vân xuất ra ban thưởng thôi.
- Dương Phong Thương, trở lại trong tông môn, phủ định đệ tử làm hết thảy, càng tự mình hạ thủ với tọa hạ đệ tử, cái này đã là làm trái môn quy.
- Mà trong tông môn chuyện, Phái chủ nói, giao cho ta xử lý, cho nên... Những chuyện này, ta tin tưởng ta có thể làm tốt, không cần Dương Phong Thương nhúng tay, mà hắn... Cũng không có tư cách nhúng tay.
- Ngươi...
Nhìn thấy Mục Vân còn lớn lối trước mặt trưởng lão, Dương Phong Thương triệt để giận.
Gia hỏa này quả thực vô sỉ đến cực hạn.
- Mục Vân, ngươi đừng quá làm càn, hiện tại đang trả lời thái thượng trưởng lão, ngươi đây là thái độ gì?
Dương Phong Thương chợt quát.
- Ngươi đây là miệt thị thái thượng trưởng lão, ngươi biết tội không?
- Ngươi bớt ở chỗ này chụp mũ cho ta.
Mục Vân lại phản bác:
- Dương Phong Thương, ta biết ngươi bây giờ có tâm tư gì.
- Miệt thị thái thượng trưởng lão, ta đương nhiên sẽ không, ta chỉ dựa vào lí lẽ biện luận mà thôi.
- Dựa vào lí lẽ biện luận?
Thấy thế, một tên thái thượng trưởng lão bên cạnh Lục Thanh Tùng lại quát:
- Ta nhìn ngươi đang không coi ai ra gì.
- Ai, Tần Văn bân, cũng không thể nói như vậy, người ta thế nhưng là người thừa kế Phái chủ tự mình điểm định, mấy lão già chúng ta đương nhiên sẽ không được xem để ở trong mắt.
- Nghiêm Tử Thu, ngươi ngược lại nhìn thấu triệt, bị người xem nhẹ như vậy còn rất dễ chịu rồi?
Hai người một trái một phải mở miệng trêu chọc nhau.
Mục Vân đứng ở phía dưới, lại ngậm miệng không nói.
Hắn biết hai lão già này nói cho mình nghe, chỉ tùy tiện bọn hắn nói, Mục Vân cũng không để ý.
- Hai vị!
Nhìn hai người, Mục Vân mở lời:
- Đệ tử cho rằng, đệ tử hiện nay làm hết thảy đều có quyền lợi do Phái chủ bày mưu đặt kế, mà hiện tại Nhất Diệp kiếm phái đúng là đang phát triển theo phương hướng tốt, đệ tử cũng không có làm gì sai.
- Nhưng ở nơi này.
Mục Vân xoay chuyển lời nói, nhìn Dương Phong Thương, mở lời:
- Dương Phong Thương cùng với Nguyễn Kinh Ngọc cùng Lăng Ngạn, lại ngăn cản phương thức đệ tử dùng để Nhất Diệp kiếm phái trở nên càng mạnh hơn, thậm chí chửi đệ tử là chó săn, ta nghĩ ba vị thái thượng trưởng lão nên vì theo lẽ công bằng mà trừng trị ba người này chứ.
Vừa nghe Mục Vân nói lời này, đã toàn bộ quả bóng cho ba người Dương Phong Thương.
Nghe đến lời này, Lục Thanh Tùng cười lạnh nói:
- Mục Vân, ngươi ngược lại rất có tâm cơ.
- Vứt quả bóng cho ba người bọn hắn, ngươi có thể chỉ lo thân mình à?
- Không sai, Mục Vân kẻ này đáng chết, hay ba vị thái thượng trưởng lão khống chế hắn lại, để tránh đệ tử Nhất Diệp kiếm phái chúng ta đều theo họ của Thiên Kiếm lâu.
Dương Phong Thương mở miệng quát.
Nhìn Dương Phong Thương líu ríu, Mục Vân xuyets không nhịn được muốn đánh tới một bàn tay.
Gia hỏa này, thực sự quá phiền.
Mục Vân rất muốn đi lên đâm một kiếm cho tên này ngậm miệng lại.
Nhưng có ba thái thượng trưởng lão ở đây, Mục Vân vẫn chờ đợi xem ba lão già này nói thế nào.
- Mục Vân, hiện tại, đình chỉ ngươi phương thức của hết thảy.
Lục Thanh Tùng lần nữa ra lệnh:
- Đưa hết thảy bảo vật ngươi trên người ra, giao nộp lên cho tông môn, tông môn sẽ thống nhất an bài, ban thưởng trừng phạt cho đệ tử, tông môn cũng có quy củ của tông môn, mặc dù bảo vật là chính ngươi đoạt được, thế nhưng nếu ngươi còn thừa nhận ngươi là đệ tử của tông môn, vậy thì nộp lên cho tông môn đi.
Thừa nhận là đệ tử tông môn?
Liền lên giao nộp?
Đây là chó má đạo lý gì.
Mục Vân hiện tại làm hết thảy không chỉ lấy chí bảo mình ngày xưa lấy được bên trong Hoàng Tuyền thành, thậm chí cả Tiên khí, tiên đan bên trong Thần Không bảo động Tru Tiên Đồ mà hắn khiêu chiến đạt được, đều lấy ra cho tông môn đệ tử.
- Mời trưởng lão thứ tội, đệ tử không thể.
Nghe đến lời này, thái độ Mục Vân cường ngạnh từ chối.
Nói đùa cái gì.
Hắn sở dĩ xuất ra đồ vật của mình tăng cường Nhất Diệp kiếm phái, chính là vì có thể dựa theo kiếp trước hắn quản lý, đề cao Nhất Diệp kiếm phái.
Giao đến cho tông môn, đến thời điểm đó, rơi vào đến trong tay ai, còn không biết đâu.
Chuyện này, hắn đương nhiên không có khả năng đáp ứng.
- Nói như vậy, ngươi muốn tạo phản rồi? Ngay lời lời của Lục trưởng lão, ngươi cũng dám chống lại?
Nghiêm Tử Thu một thân trường bào màu đen quát.
- Đệ tử không dám!
- Không dám? Ta thấy là ngươi dám.
Tần Văn bân cũng mở miệng quát:
- Mục Vân, cho ngươi thêm một cơ hội cuối cùng, có giao hay là không giao?-
- Đệ tử tuyệt đối sẽ không giao ra.
Mục Vân chắp tay nói:
- Những vật này, đều là đệ tử lấy ra để các sư đệ trưởng thành, tông môn nếu lấy đi, ra ý nghĩa vậy ta lấy là cái gì?
- Còn nói ngươi là đệ tử Nhất Diệp kiếm phái? Ngay cả lời của thái thượng trưởng lão mà ngươi cũng dám không nghe.
Dương Phong Thương quát:
- Ba vị thái thượng trưởng lão, ta đề nghị bắt lại Mục Vân, trừng phạt hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận