Vô Thượng Thần Đế

Chương 1695: Làm cái so sánh (1)

- Nhất Diệp kiếm phái, đệ tử Diệp hệ, hạch tâm đệ tử, tọa hạ đệ tử! Diệp hệ trưởng lão, hạch tâm trưởng lão, thái thượng trưởng lão, phân rõ rõ ràng ràng, hiện nay, Thiên Tiên ở trước mặt mọi người, chính là tồn tại cường đại đỉnh thiên lập địa, không gì làm không được.
- Thế nhưng các ngươi có biết, phía trên Thiên Tiên, càng thêm cường đại là những tiên nhân cảnh giới Huyền Tiên ở bên trong Bạch Ngân cấp thế lực, thậm chí, phía trên Huyền Tiên còn có tiên nhân càng thêm cường đại, bên trong vực giới của mười đại vực Tiên giới, một phương nào không phải có Tiên Vương tọa trấn, uy phong bát phương.
- Chẳng lẽ các ngươi cũng chỉ muốn giới hạn bản thân tại Nam Cực chi địa nho nhỏ này sao?
- Ta nguyện ý xuất ra tồn trữ của mình, trợ giúp mọi người đề thăng, cho nên ta hi vọng... Các ngươi có thể toàn tâm vùi đầu vào trong tu luyện.
- Vì cái gì? Vì tương lai, không để người ta mỗi lần nhắc đến Nhất Diệp kiếm phái chính là một mặt xem thường, không để khi người ta nhìn thấy ngươi, chính là xuất thủ ức hiếp thậm chí chém giết, không làm sâu kiến, làm Chí Tôn.
Mục Vân dứt lời, giống như cũng đang nói ra suy nghĩ của bản thân.
- Cho nên, ta nói rõ, Dương Phong Thương, Nguyễn Kinh Ngọc, Lăng Ngạn ba người, xem quy củ của ta không là gì, Mục Vân ta không cách nào tha thứ, hôm nay ba người này, hẳn phải chết không nghi ngờ.
Oanh...
Mục Vân vừa dứt lời, như cự thạch rơi vào hải dương, nhấc lên sóng to gió lớn.
Hẳn phải chết không nghi ngờ.
Mục Vân quả nhiên mang quyết tâm thật lớn.
- Hiện tại, ta nói cho rõ ràng, lưu lại bên trong Nhất Diệp kiếm phái thì hảo hảo đề thăng tu vi của mình, hỗ trợ lẫn nhau, có kia bản sự mạnh mẽ, ra oai với người ngoài oai tốt bao nhiêu?
- Không nguyện ý lưu lại, cảm giác ta thiết kế quy tắc không bình đẳng, hiện tại có thể nói, ta tuyệt đối không ngăn cản.
Mục Vân vừa dứt lời, nhìn đám người.
Nói cho rõ ràng là tâm ý của hắn.
Hắn cũng không muốn trôi qua một đoạn thời gian, lại nhảy ra tọa hạ đệ tử, hạch tâm đệ tử gì gây chuyện.
- Mục sư huynh, ngài chế định quy tắc mới, chúng ta tiếp nhận, chúng ta cũng rất thích.
- Đúng vậy, Nhất Diệp kiếm phái có đảng phái tồn tại, chúng ta mỗi ngày bị ức hiếp, mình căn bản không có tài nguyên tu luyện có thể dùng, đều bị cướp đi.
- Không sai, tông môn nên che chở cho chúng ta, thời khắc mấu chốt, chúng ta mới bỏ được phải xuất lực vì tông môn.
Lập tức, đệ tử Diệp hệ, hạch tâm đệ tử đầy khắp núi đồi nghị luận ầm ĩ.
Mục Vân huỷ bỏ đảng phái, để cho tất cả mọi người bọn hắn chỉ có nghĩ đến một đảng phái, đó chính là Nhất Diệp kiếm phái.
Cử động như thế, lại thêm Mục Vân quyết đoán trừng phạt nghiêm khắc khen thưởng, để cho Nhất Diệp kiếm phái càng ngày càng ổn định, tất cả mọi người đều tập trung tu luyện.
Ai cũng biết, thật muốn thi triển xuống, tuyệt đối là có lợi mà vô hại.
- Tốt, đã như vậy, vậy Mục Vân ta hứa hẹn, các ngươi một mực tu luyện, không có Mục Vân ta trả không nổi ban thưởng, chỉ có các ngươi theo không kịp tốc độ đề thăng.
- Ha ha...
Nghe đến lời này, đám người nghị luận ầm ĩ.
Nhưng có người vui vẻ có người sầu.
Giờ khắc này, ba người Dương Phong Thương đặt mông ngồi dưới đất, mặt không có chút máu.
Mục Vân hiện tại quả thực đã được tất cả mọi người ủng hộ, bọn hắn, còn có thể làm sao?
Thế nhưng cho dù như thế, bọn hắn cũng không muốn từ bỏ.
Đúng, không thể từ bỏ.
Còn có tam đại thái thượng trưởng lão.
Một Cốc Phong, làm sao có thể đối phó được tam đại trưởng lão.
Tuyệt đối không có khả năng.
Rầm rầm rầm...
Ngay lúc này, trên bầu trời vang lên ba tiếng nổ tung đinh tai nhức óc.
Đột nhiên, ba thân ảnh từng người rơi xuống, nện ở phía trên ba tòa sơn phong của hạch tâm đệ tử Nhất Diệp kiếm phái.
Cảnh tượng bầu trời bị mây đen che đậy cũng từ từ tiêu tán...
Thấy cảnh này, mọi người đều lộ ra sắc mặt hãi nhiên.
Ba tiếng oanh minh, chẳng lẽ là... Ba vị thái thượng trưởng lão bại rồi?
Thế nhưng cho dù bại, tốc độ cũng quá nhanh đi?
Dương Phong Thương giờ phút này nhìn Mục Vân, trong mắt đầy vẻ ngoan độc.
- Mục Vân, ngươi chớ đắc ý, ba vị thái thượng trưởng lão không có khả năng bại, ở trong đó, nhất định có Cốc Phong, ngươi chết chắc, cho dù một vị thái thượng trưởng lão vẫn còn, ngươi cũng chết chắc.
Dương Phong Thương cười lạnh.
Nhưng, nhìn Dương Phong Thương cười lạnh, Mục Vân lại chế nhạo không thôi.
- Dương Phong Thương.
Mục Vân chậm rãi mở lời:
- Nếu ta là ngươi, hiện tại, không thấy được kết quả, tuyệt đối sẽ không mở miệng nói chuyện.
Hả?
Trong lòng Dương Phong Thương quyết tâm, nhưng hắn đột nhiên hiểu rõ Mục Vân có ý gì.
Nhưng hắn không nguyện ý tin tưởng.
Ba thân ảnh rơi xuống, không có khả năng đều là ba thái thượng trưởng lão, khẳng định có một tên là Cốc Phong.
Cốc Phong là Thiên Tiên nhất phẩm cảnh giới, làm sao có thể, để ba thái thượng trưởng lão cũng không đối thủ, tuyệt đối không có khả năng.
Dương Phong Thương nhìn Mục Vân, trên mặt lộ ra vẻ âm tàn.
- Ngươi đừng nằm mơ, chỉ là một tên Cốc Phong, làm sao có thể là tam đại thái thượng trưởng lão...
- Còn không có để ngươi thất vọng chứ.
C Dương Phong Thương còn chưa nói xong, thân ảnh Cốc Phong lại từ trên trời giáng xuống.
Giống như một bàn tay mãnh liệt đánh lên trên mặt Dương Phong Thương, Dương Phong Thương nhất thời trợn tròn mắt.
Cốc Phong!
Là Cốc Phong, gia hỏa này thế mà đứng ở chỗ này.
Cái này sao có thể.
Kia...
Ba thân ảnh kia chính là ba vị thái thượng trưởng lão.
Cốc Phong cứng họng nhìn trân trối.
- Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng, làm sao có thể...
Cốc Phong kinh ngạc đến ngây người.
Hắn không tin sẽ là loại kết quả này, chỉ là một Cốc Phong, há có thể như thế?
- Hiện tại, ngươi thế tâm phục khẩu phục chưa?
Mục Vân hừ một tiếng, ngược lại nhìn về phía Cốc Phong, phân phó:
- Bắt ba người kia lại cho ta.
- Vâng!
Nhìn thấy Cốc Phong cung kính đối đãi Mục Vân, Dương Phong Thương biết, mình xong đời.
Nhưng Cốc Phong này là ai?
Bên trong Thiên Kiếm lâu, trừ Lâu chủ Thiên Kiếm lâu Thiên Quân Vũ, hai vị phó Lâu chủ Trần Tư Nhiên và Hướng Phần Thiên cùng với ngũ đại trưởng lão, võ giả cảnh giới Thiên Tiên, có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Thế nhưng căn bản không có nhân vật như Cốc Phong.
Chẳng lẽ, gia hỏa này căn bản không phải người Thiên Kiếm lâu, thế sẽ là ai?
Dương Phong Thương nhìn bóng lưng Mục Vân, thẹn quá hoá giận.
- Đi chết!
Vỗ ra một chưởng, Dương Phong Thương lao thẳng tới Mục Vân.
- Muốn chết!
Mục Vân còn chưa trở tay, Cốc Phong đứng trước mặt Mục Vân lại đánh ra một chưởng.
Phanh...
Lập tức, tiếng bành bành vang lên, Dương Phong Thương như một phát như đạn pháo bay ngược quay về, phịch một tiếng, đập vào bên trong vách đá của sơn mạch phía sau, toàn bộ thân thể tứ phân ngũ liệt.
Chết đến mức không thể chết thêm.
Cốc Phong chính là nhất phẩm Thiên Tiên, một chưởng này, toàn lực xuất kích, lấy mạng Dương Phong Thương.
- Trừng phạt đúng tội.
Nhìn thấy Dương Phong Thương bỏ mình, Chiến Thiên Linh, Triêu Thiên Ca, Phượng Như Ý thở ra một hơi thật dài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận