Vô Thượng Thần Đế

Chương 1700: Đại Phái chủ (1)

Điểm ra một chỉ, Mục Vân hướng thẳng lên bầu trời điểm tới một chỉ.
Chỉ là uy lực một chỉ này lại tăng lên gấp đôi.
Oanh...
Trong thiên địa vang lên một tiếng oanh minh.
Tiếng lốp bốp điếc màng nhĩ người ta.
Tiếng đông đông đông ngột ngạt khiến cho Mục Vân cảm giác, không gian phía trên bầu trời tựa hồ muốn bị xé rách.
Uy lực một chỉ này đề thăng không chỉ ba lần.
Vẻn vẹn dựa vào lực lượng một đan hoàn, thế mà sinh ra lực bộc phát mạnh mẽ như thế, Mục Vân cũng kinh ngạc không thôi.
Nạp Thiên Tiên Kỷ Quyết căn bản không có ghi chép, thu lấy lực lượng đan hoàn của người khác thế mà còn có thể sử dụng như vậy.
Mục Vân giống như phát hiện đại lục mới.
Mà Cốc Phong ngồi bên trên đại điện thấy cảnh này, mắng một tiếng.
- Hỗn đản, bộc phát cũng không rên lên một tiếng... Tiểu tử này, thi triển không phải cùng một môn võ kỹ sao?
Cốc Phong nhìn Mục Vân, nhíu mày, khó hiểu nói.
Nhưng Mục Vân hiện tại đang cảm thấy kinh ngạc.
- Còn có thể như thế, còn có thể như thế.
Mục Vân ngạc nhiên lẩm bẩm, reo hò.
Nhất Diệp sơn cốc.
Mục Vân cơ hồ không nghĩ nhiều, đi tới bên trong Nhất Diệp sơn cốc.
Vừa rồi nổ vang một tiếng như là chân trời truyền đến một tiếng sấm rền, toàn bộ Nhất Diệp kiếm phái đều bị chấn kinh.
Bên trong Nhất Diệp sơn cốc lại là chuyên môn cho hạch tâm đệ tử đến tôi luyện chính mình, hắn ngược lại có thể hảo hảo lợi dụng.
Đi tới Nhất Diệp sơn cốc, Mục Vân bắt đầu thí luyện.
Hắn là cảnh giới tứ phẩm Địa Tiên, bên trong cơ thể chỉ thu thập sáu đan hoàn, vừa rồi đã tiêu hao một đan hoàn.
Hiện tại hắn muốn thí nghiệm một lần, đến cùng đây chỉ là đặc thù của Phá Hư Linh Chỉ, hay đều tăng phúc đối với hết thảy tiên pháp võ kỹ.
Thiên Long Hoàng Kiếm Quyết!
- Đệ nhất thức - Nhất Long Chi Khiếu.
Chém ra một kiếm, trước mặt Mục Vân giống như xuất hiện một long ảnh, trong lúc Tiên khí hội tụ, tiếng long ngâm truyền khắp bên trong sơn cốc.
Ngao...
Tiếng rồng ngâm mãnh liệt làm cả sơn cốc đều run rẩy lên.
Mục Vân xuất kiếm, tốc độ không giảm.
Oanh...
Khí tức bên trong toàn bộ sơn cốc ba động, làm cho sắc mặt rất nhiều hạch tâm đệ tử tu hành bên trong sơn cốc đại biến.
- Xảy ra chuyện gì?
- Không biết, ai lợi hại như vậy, trong sơn cốc này chỉ sợ chỉ có Địa Tiên mới có thể tạo thành lực oanh kích lớn như thế?
- Không biết.
Rầm rầm rầm...
Trong lúc đông đảo đệ tử nghị luận ầm ĩ, một loạt tiếng nổ đùng đoàng càng thêm mãnh liệt lại lần nữa vang lên.
Tiếng nổ đùng đoàng vừa truyền ra, các đệ tử vừa rồi khiếp sợ mới phát hiện, bọn hắn khiếp sợ hơi sớm...
Tiếng oanh minh đinh tai nhức óc, xen lẫn tiếng long ngâm quỷ dị để mọi người cảm giác lỗ tai ong ong ong.
- Đến cùng là ai đang giở trò quỷ?
- Cái gì? Ngươi nói cái gì?
- Có lầm hay không, chẳng lẽ ngoại địch xâm lấn?
Một ít hạch tâm đệ tử bên trong sơn cốc, ngươi một câu ta một câu, từng người chạy nhanh về phía lối ra.
Lúc đầu Nhất Diệp sơn cốc cũng không phải ai muốn vào liền có thể.
Thế nhưng Mục Vân áp dụng quy tắc mới, hạch tâm đệ tử bọn hắn tiến vào bên trong Nhất Diệp sơn cốc tôi luyện, cơ hội rất nhiều.
Lúc đầu cứ nghĩ nơi này có chỗ nào tốt, nhưng bây giờ không có nhìn thấy chỗ tốt gì, hai tiếng sấm rền lại để bọn hắn không thể không rời khỏi.
Một đám hạch tâm đệ tử đứng chỗ lối ra Nhất Diệp sơn cốc, nhìn đây hết thảy, cũng không dám tiến vào trong đó.
Hưu...
Một tiếng xé gió đột nhiên từ trong sơn cốc vang lên.
Trong chốc lát, một thân ảnh xuất hiện ở trước mắt mọi người.
- Mục sư huynh!
- Mục sư huynh!
Nhìn thấy Mục Vân, một đám đệ tử xông tới.
- A? Các ngươi đều tụ tập nơi này làm cái gì?
Nhìn đám người đứng bên ngoài sơn cốc, Mục Vân kinh ngạc hỏi.
- Mục sư huynh, bên trong sơn cốc có gì đó quái lạ, tiếng sấm không ngừng vang lên, còn có tiếng long ngâm!
Một tên đệ tử trả lời.
- Ách...
Nghe đến lời này, Mục Vân lại ho khan một cái, nói:
- Không sao đâu, chỉ là trận pháp bên trong sơn cốc xuất hiện một chút vấn đề, ta vừa rồi đã chữa trị, hiện tại sẽ không xảy ra chuyện.
- Vâng!
Mục Vân dứt lời, thản nhiên rời đi.
Nhưng trong lòng thì khá xấu hổ.
Hắn cũng không nghĩ tới, công kích của mình thế mà phát sinh loại tình huống này, thật để hắn cảm thấy ngoài ý muốn.
Hạch tâm đệ tử phía sau trò chuyện lại để Mục Vân kém chút một cái lảo đảo, ngã nhào trên đất.
- Mục sư huynh thật sự lợi hại, luyện đan luyện khí trận pháp, ba loại đều tinh thông.
- Đúng vậy, mọi người lần này yên tâm, tranh thủ thời gian đi vào, đề cao thực lực bản thân đi.
- Đúng đó, đến cảnh giới Địa Tiên, thế nhưng có ban thưởng địa cấp Tiên khí, ta rất muốn một thanh tiên kiếm, hi vọng Mục sư huynh có thể tự tay giúp ta luyện chế.
Trong lúc bất tri bất giác bên trong Nhất Diệp kiếm phái, tiếng hô của Mục Vân đã tăng lên rất nhiều.
Rời khỏi Nhất Diệp sơn cốc, Mục Vân không khỏi cười khổ.
Xem ra Nhất Diệp sơn cốc mở ra, ngày sau nơi này, hắn cũng không thể không chút kiêng kỵ đi tu luyện.
Lần này được nghiệm chứng, hắn càng thêm kiên định, Nạp Thiên Tiên Kỷ Quyết thu nạp đan hoàn, hắn có thể dùng để đề thăng tu vi bản thân và lực lượng.
Điểm này, Mục Vân hiểu rõ, cũng tự tin cực lớn đề thăng.
Lực lượng đan hoàn bộc phát, có thể đề cao lực công kích của hắn mấy lần, đề thăng bực này, khiến cho hắn tại thời điểm đối mặt địch nhân có cảnh giới cường đại hơn mình, xuất kỳ bất ý, có thể bộc phát ra lực lượng càng thêm mạnh mẽ đến.
Mục Vân càng có lòng tin.
Hắn hiện tại đối mặt cảnh giới lục phẩm Địa Tiên, không cần lại sử dụng Không Nhận cùng Không Toàn, dựa vào kiếm giới kiếm đạo ý cảnh, khống chế đối thủ, phối hợp kiếm thuật tinh xảo, lại thêm Nạp Thiên Tiên Kỷ Quyết hấp thu đan hoàn, đặt ở bên trong cơ thể, lực lượng tụ tập.
Nghĩ đến lực lượng đan hoàn bên trong cơ thể, Mục Vân đột nhiên nghĩ đến mình còn có một chiêu vẫn luôn không có sử dụng.
Tinh huyết huyết châu.
Ngưng tụ tinh huyết huyết châu, bao hàm là ngưng kết lực lượng dư thừa bên trong cơ thể hắn, đang từng bước đề thăng lực lượng bên trong cơ thể, huyết châu hiện tại tụ tập lực lượng đã đến cảnh giới cỡ nào, Mục Vân hiện tại cũng không biết.
Về phần tinh huyết huyết châu trong người vào giờ phút này, cơ hồ đã biến thành màu đỏ thẫm.
Màu máu ngưng tụ đến cực hạn, biến thành màu đen.
Mục Vân hiện tại cũng rất tò mò, tinh huyết huyết châu, một lần nổ tung có thể sinh ra lực bộc phát mãnh liệt bực nào.
Bất quá Mục Vân cũng rõ ràng, tinh huyết huyết châu không ngừng ngưng tụ bên trong cơ thể, lực lượng không có hạn mức cao nhất, tất nhiên sẽ không ngừng đề thăng, lực lượng cuồng bạo sẽ càng ngày càng cường đại, hắn ngược lại không lo lắng.
Rời đi Nhất Diệp sơn cốc, Mục Vân trở về tới phía trên sơn phong.
Gần đây ngược lại không có chuyện gì cần hắn vất vả, ngược lại có thể an tâm tu luyện một đoạn thời gian.
Trở lại phía trên sơn phong, mấy thân ảnh, đã đứng phía trên, tựa hồ đang đợi hắn.
- A? Lâm Chi Tu, thế nào rồi?
Bạn cần đăng nhập để bình luận