Vô Thượng Thần Đế

Chương 1713: Vậy phải làm sao bây giờ?

- Ám Huyền thạch tràng, năm đó khai thác thế nhưng tốn hao trăm năm thời gian mới đả thông thông đạo, mà nơi đó cũng là nơi võ giả hạ giới phi thăng, có thể nói là nguồn suối để chúng ta chiêu thu đệ tử, thành lập một truyền tống trận, hao phí món tiền khổng lồ, hiện tại, mở không ra, chúng ta căn bản không biết tin tức bên trong.
- Những thứ này, ta đều biết.
Thông Chung tức giận thao thiên nói:
- Ta hỏi là, các ngươi có dò tìm được tin tức, không tìm được, liền lăn ra ngoài.
Mấy tên trưởng lão ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, lắc đầu, rời khỏi đại điện.
- Chạy trở về.
Nhìn thấy mấy người muốn rời đi, Thông Chung lại lần nữa quát:
- Ai bảo các ngươi đi.
Nghe đến lời này, từng người từng người trưởng lão lần nữa đắng chát không thôi.
- Hiện tại, tiếp tục đi thăm dò, vào không được Ám Huyền thạch tràng, không đi những tông môn khác điều tra thêm à? Còn có Nhất Diệp kiếm phái, bắt hai đệ tử Nhất Diệp kiếm phái, hỏi thăm một phen chẳng phải sẽ biết sao?
- Tông chủ.
Nghe được Thông Chung ra lệnh, một tên trưởng lão nhíu mi, bất đắc dĩ nói:
- Tra không được Nhất Diệp kiếm phái, gần đây đệ tử Nhất Diệp kiếm phái rất ít đi ra lịch luyện, chúng ta căn bản... Bắt không được người.
- Hỗn trướng!
Thông Chung nhất thời nổi giận.
Bắt không được người.
Thông Chung giận dữ hét:
- Hiện tại, ta cho các ngươi ba ngày thời gian cuối cùng, nội trong ba ngày, ta mặc kệ các ngươi là bắt người từ bên trong Nhất Diệp kiếm phái, hay bắt người từ bên ngoài, nhất định phải tìm hiểu ra tin tức, nếu không...
Phanh...
Một tiếng phanh vang lên, một cột đá bên trong đại điện bị đánh nát thành mảnh nhỏ, hóa thành sương khói.
Thông Chung thật sự giận.
Diêm Vô Song, Lạc Kiếm Tuyết, còn có mấy tên đệ tử cảnh giới Địa Tiên khác, đều là hắn cường điệu tài bồi.
Nếu như xuất hiện cái gì ngoài ý muốn, tương lai, ai kế thừa vị trí tông chủ của hắn.
Chỉ là, thời gian một tháng trôi qua không có chút nào tin tức, trong lòng Thông Chung cũng dần dần xuất hiện dự cảm bất thường.
Nếu mấy người bọn họ chết rồi, Nhất Diệp kiếm phái nhất định phải trả giá đắt.
Cùng nhất thời, bên trong Tẩy Kiếm các, gương mặt xinh đẹp của Tẩy Thanh Y cũng đầy băng hàn.
- Tìm không thấy người là có ý gì?
Vũ mị trong tiếng nói của Tẩy Thanh Y đã hoàn toàn biến mất, thay vào là băng lãnh.
- Thanh Trĩ không có tin tức truyền trở về? Hoán Thanh Sa cùng Ngọc Thanh Lan hai người đâu? Bọn hắn cũng không có tin tức gì à?
Tiếng nói Tẩy Thanh Y run rẩy, có vẻ hơi kích động.
- Ta nói cho các ngươi biết.
Tẩy Thanh Y lại lần nữa nói:
- Thiếu một cọng lông tơ, các ngươi chuẩn bị trả giá đắt đi.
- Các chủ, không phải chúng ta không tận lực, truyền tống trận bị hủy, chúng ta căn bản không có cách tiến vào trong lòng đất Ám Huyền thạch tràng, không có cách nào thẩm tra tin tức.
- Không có cách nào thì không cố nghĩ ra biện pháp à? Thời gian một tháng, chẳng lẽ, Thanh Trĩ bọn hắn thành công sẽ tự mình hủy bỏ truyền tống đại trận?
Giọng nói Tẩy Thanh Y mang theo tia bén nhọn:
- Ta mặc kệ các ngươi sử dụng biện pháp gì, làm không được, liền đi chết!
- Các chủ...
Nghe đến lời này, mấy người còn muốn nói điều gì, thế nhưng Tẩy Thanh Y lại không cho bọn hắn cơ hội.
Lần này, chuyện phiền phức lớn rồi.
Mấy tên trưởng lão ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, không biết nên nói cái gì.
- Lần này tông chủ triệt để giận.
- Có thể không giận à? Ngọc Thanh Lan và Hoán Thanh Sa hai người khoảng thời gian này tiến bộ thần tốc, các chủ xem như tâm phúc bồi dưỡng, hiện tại không có tin tức, sống hay chết còn không biết.
- Còn sống thì tốt, chết rồi, chúng ta sẽ cõng nồi.
Mấy vị trưởng lão ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, trong mắt đầy vẻ u sầu.
Vậy phải làm sao bây giờ?
So sánh, bên trong Tinh Nguyệt kiếm phủ, Cửu Trọng môn càng lo lắng hơn.
Bốn đại tông môn, không có một ai không toàn lực tìm kiếm.
Nhưng người nhất nóng nảy lại là ở bên trong Thiên Kiếm lâu.
Giờ phút này, Thiên Kiếm Tông, Phong Nhược Tình đứng trước một tòa đại điện, đi qua đi lại, trong mắt lộ ra một tia nôn nóng bất an.
- Thời gian một tháng, thời gian một tháng, Sở Thần sớm đã làm tốt mọi chuyện rồi chứ, Mục Vân hẳn là chết rồi, thế nhưng gia hỏa này, vì cái gì còn chưa có trở lại?
Trong mắt Phong Nhược Tình lộ ra vẻ không kiên nhẫn.
- Nhược Tình, ngươi cũng không cần gấp gáp, có thể là bốn đại tông môn lưu hắn một ít thời gian, sẽ không xuất hiện vấn đề gì đâu.
Ngũ trưởng lão Ứng Thiên Hùng an ủi.
Vù vù...
Ngũ trưởng lão vừa dứt lời, từng tiếng xé gió vang lên.
Mấy thân ảnh xuất hiện trước đại điện.
- Thế nào?
Phong Nhược Tình dò hỏi.
- Khởi bẩm Phong sư huynh, tình huống không đúng, thời gian một tháng qua, đệ tử bốn đại tông môn cũng không có trở về, mà quyền khống chế của bốn đại tông môn bên trong Ám Huyền thạch tràng đã bị tước đoạt, truyền tống trận bị người phá huỷ.
- Cái gì!
Nghe đến lời này, Phong Nhược Tình nhất thời ngẩn ngơ.
Làm sao có thể!
- Người đâu?
- Không biết người ở nơi đó, cũng không liên lạc được Sở Thần sư huynh, Mạnh Hạo cũng không có tung tích, mà đệ tử bốn đại tông môn, toàn bộ biến mất không thấy gì nữa, chỉ có truyền tống trận bị hủy.
- Quan trọng nhất là, đệ tử Nhất Diệp kiếm phái gần đây cũng không có xuất sơn, chúng ta bắt mấy người đệ tử ở bên ngoài, thế nhưng bọn hắn căn bản không biết đến cùng xảy ra chuyện gì.
Nghe đến lời này, Phong Nhược Tình biến sắc.
- Làm sao có thể!
Sắc mặt Phong Nhược Tình tái xanh, quát:
- Vì lần hành động này, ta cố ý để Sở Thần đi, Sở Thần là cảnh giới thất phẩm Địa Tiên, lại đối phó không được Mục Vân? Tuyệt không có khả năng.
Nghe đến lời này, mấy tên đệ tử ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, không dám những gì đã nói.
- Nhược Tình, tỉnh táo một chút.
Ứng Thiên Hùng an ủi:
- Có thể là xảy ra một chút đường rẽ, tình huống không có bết bát như vậy.
- Làm sao không có bết bát.
Phong Nhược Tình không cách nào kiềm chế nói:
- Ta cố ý lần này an bài Sở Thần, đến bây giờ không có kết quả, vậy cũng chỉ có một kết quả, Sở Thần chết rồi, nhiệm vụ không hoàn thành, Mục Vân này, ta ngược lại xem thường hắn.
- Vậy làm sao bây giờ?
- Có thể làm sao.
Phong Nhược Tình bất đắc dĩ thở ra một hơi, nói:
- Chỉ có thể an ổn chờ đợi, nhìn đến cùng là kết quả gì.
- Nếu như Sở Thần chết, Mục Vân cũng bắt không được chuyện gì liên quan đến chúng ta, nếu như không chết, chỉ có thể mưu đồ lần sau.
- Không nghĩ tới, bốn đại tông môn chỉ bồi dưỡng được được một ít phế vật, một tên Mục Vân mới quật khởi bao lâu, đều chế phục không được.
Nghe đến lời này, Ứng Thiên Hùng âm trầm nói:
- Nếu không, ta xuất thủ tập sát hắn?
- Ngũ trưởng lão.
Phong Nhược Tình lắc đầu cười khổ không thôi.
- Cũng không phải ta xem thường ngũ trưởng lão, chỉ là, Tam trưởng lão Kiều Đỉnh Thiên mang theo mười mấy tên thuộc hạ của Tần Thiên Vũ, tiến đến cướp giết Mục Vân, mặc dù chúng ta không biết quá trình xảy ra chuyện gì, thế nhưng kết quả, Kiều Đỉnh Thiên bị đoạn mất một tay, Liễu Đang cùng Trầm Luân hai người không rõ tung tích, Mục Vân an toàn trở về Nhất Diệp kiếm phái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận