Vô Thượng Thần Đế

Chương 1728: Ngũ tông hội luyện (2)

- Sư tôn quá khen, ta chỉ đạt được một chút nhỏ cơ duyên thôi.
- Ồ? Tiểu cơ duyên?
Diệp Cô Tuyết nhìn Mục Vân cười nói:
- Nói như vậy, tiểu cơ duyên của ngươi thật sự để người ao ước.
- Không dám.
- Hiện tại chỉ sợ đông đảo đệ tử Nhất Diệp kiếm phái chỉ biết Đại Phái chủ ngươi, không biết Phái chủ ta đâu.
- Đệ tử sợ hãi!
- Được rồi!
Diệp Cô Tuyết nhìn Mục Vân nói:
- Ngươi sợ hãi cái gì? Bớt ở chỗ này giả ngu.
Mục Vân chỉ gượng cười, không có trả lời.
- Thời gian mười năm, ngươi có thể dẫn đầu Nhất Diệp kiếm phái đi đến một bước này, quả thực khiến ta kinh thán không thôi...
Ánh mắt rơi trên người Mục Vân, Diệp Cô Tuyết cười nói:
- Mục Vân, ngươi, thật sự là càng thêm để ta nhìn không thấu.
- Sư tôn quá khen, muốn nói nhìn không thấu, đệ tử mới nhìn không thấu sư tôn, bế quan mười năm, không biết sư tôn lại đến loại hoàn cảnh nào rồi?
- Muốn lôi kéo ta?
Diệp Cô Tuyết cũng không trả lời, ngược lại nhìn dãy núi trùng điệp, cười nói:
- Mục Vân, ta nhớ được, ta hỏi qua sư tôn ngươi là ai, thế nhưng ngươi cho tới bây giờ chưa nói qua.
- Hẳn là nói, sư tôn của ngươi không chỉ một người, luyện đan, luyện khí, luyện trận, luyện kiếm, ngươi cơ hồ mọi thứ đều tinh thông, có thể nói là toàn tài, này không chỉ là thiên phú cường hoành, càng là cơ duyên của ngươi cường đại.
- Nhưng để ta từ đầu đến cuối không rõ là, cơ duyên của ngươi hẳn không phải là đạt được ở Tiên giới, còn về hạ giới... Tiên nhân muốn đi vào hạ giới, cửu tử nhất sinh, nói như vậy, ngươi đoạt được những thứ này để người ta hoài nghi.
Trong lòng Mục Vân lộp bộp một tiếng.
Diệp Cô Tuyết cuối cùng vẫn hoài nghi hắn.
- Sư tôn lo ngại!
Mục Vân chắp tay nói:
- Đệ tử có thể thề, đời này, tuyệt đối sẽ không đối đầu sư tôn, nếu làm trái lời thề, trời tru đất diệt.
- Lời thề cũng không phải nói loạn.
Diệp Cô Tuyết đột nhiên nói:
- Năm đó, hắn chính là phát thề, không có thể hiện, cuối cùng... Đúng là trời tru đất diệt.
Nghe đến lời này, Mục Vân càng xấu hổ.
Từ khi trọng sinh đến nay, cơ hồ rất nhiều người đề cập tên của hắn.
Mục Vân, Vân tôn giả bên trong Tam Thiên tiểu thế giới.
Minh chủ Vân Minh trong tiên giới.
Loại cảm giác bị người ở trước mặt đề cập thảo luận này... Thực sự rất tồi tệ.
- Hảo, lần này, ngũ đại tông môn sắp đến Thiên Kiếm lâu, lần này cần bày đồ cúng cống phẩm, ta đã chuẩn bị thỏa đáng, bất quá, Thiên Quân Vũ đoán chừng sẽ để cho ngươi tham gia ngũ tông hội luyện, ngươi chuẩn bị sẵn sàng đi.
- Ngũ tông hội luyện?
- Ngươi cho rằng Thiên Quân Vũ thu ngươi làm quan môn đệ tử làm cái gì? Không phải là vì ngũ tông hội luyện giữa ngũ đại Thanh Đồng cấp thế lực thì vì cái gì?
Diệp Cô Tuyết hờ hững nói:
- Lần này, bởi vì Bích Lạc hoàng tuyền tông xuất hiện, thời gian ngũ tông hội luyện bị trì hoãn, thế nhưng cũng cho ngươi thời gian trưởng thành, bất quá, ta nói cho ngươi, ngũ tông hội luyện, cũng không có đơn giản như vậy, đây chính là Tam Cực Thiên Minh tiến hành so tài.
- Ách...
- Ngươi cũng không cần ôm tâm lý may mắn, lần này tham gia ngũ tông hội luyện, có thể còn sống ra cũng không tệ!
Diệp Cô Tuyết lần nữa nói:
- Thôi, ta nói với ngươi chuyện này để làm gì, ngươi tự giải quyết cho tốt đi, đến Thiên Kiếm lâu, Thiên Quân Vũ sẽ báo cho ngươi những chuyện này.
- Vâng.
Diệp Cô Tuyết dứt lời, đứng trên đỉnh núi.
Mục Vân đứng ở một bên, nhìn vị Lâm tỷ tỷ trước kia thân thiết gọi hắn là Vân đệ, trong lòng Mục Vân đầy đắng chát.
Hiện tại Diệp Tuyết Kỳ đổi tên thành Diệp Cô Tuyết, cẩn thận từng li từng tí che giấu, ẩn núp bên trong Kiếm Vực.
Mà hắn sao lại không phải thay hình đổi dạng?
Nhưng lúng túng là, nếu hiện tại nói cho Diệp Cô Tuyết, hắn chính là Mục Vân, Minh chủ Vân Minh trước kia, chỉ sợ Diệp Cô Tuyết sẽ ra tay giết hắn.
Năm đó sư tôn chết, vị Lâm tỷ tỷ này đẩy toàn bộ trách tội đến trên người hắn.
Mà nơi đây là Tiên giới, Mục Vân lấy cái gì chứng minh của mình là Mục Vân?
Công pháp đặc hữu? Từng li từng tí việc nhỏ kiếp trước?
Hết thảy đối với Tiên giới mà nói, sưu hồn cũng có thể biết, đây cũng không phải đơn giản như hạ giới.
Chỉ có đi một bước nhìn một bước.
Ba ngày sau bên trong Nhất Diệp kiếm phái, Diệp Cô Tuyết mang theo Mục Vân mấy người đi tới Thiên Kiếm lâu.
Thời gian qua đi mười năm, Mục Vân lần nữa trở lại Thiên Kiếm lâu.
Lần này, chú định rất nhiều lão nhân sẽ lần nữa gặp mặt.
Thiên Kiếm lâu, thời gian qua đi mười năm, vẫn uy vũ bất phàm y như năm đó lần đầu nhìn thấy.
Đi vào cửa lớn Thiên Kiếm lâu, lần lượt từng thân ảnh lần nữa gặp lại.
- Diệp Phái chủ!
Một tiếng sấm rền vang lên, mấy thân ảnh đâm đầu đi tới, một người cầm đầu chính là Tông chủ Thông Thiên kiếm tông Thông Chung.
- Diệp Phái chủ thế nhưng dạy bảo một vị đồ nhi ngoan, rất biết làm ăn nha!
Thông Chung không âm không dương nói.
- Thông tông chủ!
Diệp Cô Tuyết không tự ti không siểm nịnh lên tiếng nói:
- Ta còn không có hỏi ngươi, cớ gì liên hợp lại muốn cướp đoạt quyền khống chế Ám Huyền thạch tràng của Nhất Diệp kiếm phái ta? Không biết cảm giác ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo như thế nào?
- Ngươi...
Nghe đến lời này, Thông Chung đỏ mặt.
- Thông Chung, ngươi thật cho rằng Nhất Diệp kiếm phái ta là quả hồng mềm mặc người nhào nặn? Đừng ở chỗ này líu ríu nói những lời này, bốn đại tông môn liên hợp lại, đối phó không được đệ tử Nhất Diệp kiếm phái ta, còn không biết xấu hổ nói lời này?
Thông Chung một câu cũng nói không nên lời.
- Ha ha... Thông Chung, ngươi êm đẹp lại đi trêu chọc Diệp đại mỹ nữ làm cái gì? Người ta một tay sáng tạo Nhất Diệp kiếm phái, nhân tài mới nổi, làm gì đi trêu chọc.
Ngay lúc này, một tiếng cười vang lên.
Môn chủ Cửu Trọng môn Lâu Bái Thiên đi lên phía trước.
Giờ khắc này nhìn qua Lâu Bái Thiên, nhiều hơn mấy phần kiêu ngạo tự hào, trong mắt đầy mừng rỡ.
- Lâu Bái Thiên, nhìn ngươi rất hưng phấn?
Tẩy Kiếm các Tẩy Thanh Y đi lên phía trước, cười lạnh nói:
- Cũng bởi vì môn sinh đắc ý Thạch Bằng của ngươi tấn thăng đến cảnh giới thất phẩm Địa Tiên?
- Phải thì như thế nào?
Lâu Bái Thiên ngạo nghễ nói:
- Bằng nhi không chịu thua kém, thời gian mười năm, đột phá đến cảnh giới thất phẩm, bên trong ngũ đại Phàm Thiết cấp thế lực chúng ta, còn có ai đến cảnh giới thất phẩm Địa Tiên?
- Bằng nhi có thiên phú như thế, cho dù ở bên trong Thiên Kiếm lâu cũng là Kiếm Trủng đệ tử, toàn bộ Nam Cực chi địa, ưu tú hơn hắn, không cao hơn trăm người.
- Ngươi ngược lại rất tự tin.
Tẩy Thanh Y lạnh lùng nói:
- Cũng đừng quên ái đồ Mục Vân của Diệp Cô Tuyết, lúc ở cảnh giới tứ phẩm Địa Tiên đã chém giết thất phẩm Địa Tiên Sở Thần, mười năm qua, ngươi cho rằng vị Thánh Nhân trời sinh này chỉ vẻn vẹn... Gia tăng hai phẩm đơn giản như vậy?
- Ngươi...
Nghe đến lời này, ngữ khí Lâu Bái Thiên ngưng lại, nhịn không được hừ một tiếng, không lên tiếng nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận