Vô Thượng Thần Đế

Chương 1734: Kim Tiên di chỉ

Truyền thừa.
Nhân vật có thể lưu lại truyền thừa từ xưa đến nay, người nào cũng đều là tiếng hạng người tăm lừng lẫy.
Ít nhất, cũng là tồn tại đỉnh tiêm đến cảnh giới Tiên Vương, mới có thể lưu lại truyền thừa sau khi bỏ mình.
Mà người thừa kế thu được, bản thân có thể là một đồ đần, một đứa ngốc, thế nhưng bởi vì truyền thừa, có thể cải biến hết thảy bản thân.
Mục Vân, đạt được truyền thừa?
- Thiếu chủ có ý là....
- Ta cũng chỉ suy đoán!
Thân ảnh váy đen lắc đầu nói:
- Thôi, lần này ngũ tông hội luyện, lại nhìn Mục Vân này có thể mang cho chúng ta kinh hỉ ra sao...
Ngũ tông hội luyện, nói tương đối thì khá hung hiểm.
Lần này, Mục Vân có thể sống đi ra từ bên trong nơi thí luyện của năm tông, chính là có thể được nàng công nhận, cố gắng tài bồi Mục Vân, để bản thân sử dụng, chưa chắc không thể.
Mà đổi thành một bên, Mục Vân rời khỏi đại điện, đi tới phía trên sơn phong của Nhậm Cương Cương.
- Thiên kiếm sứ đại nhân trở về, tông môn bí mật lưu lại ngươi căn dặn vài câu, xem ra lần này ngũ tông hội luyện muốn ngươi xung phong.
- Nhậm Cương Cương, ngươi bây giờ cũng biết nói chuyện cười.
Mục Vân cười mắng:
- Bất quá ngươi đùa thực sự không buồn cười.
- Hai người các ngươi ở nơi đó tán dốc đi.
Thiên Hân Nhi đi lên phía trước, nhìn Mục Vân nói:
- Bất quá, phụ thân ta quả thật lau mắt mà nhìn ngươi, ta nghĩ, lần này ngũ tông hội luyện nhất định sẽ cực lực tôi luyện ngươi.
- Sinh tử tôi luyện...
- Thế nào? Không có lòng tin?
- Đó cũng không phải.
Mục Vân khoanh hai tay, giơ ngón tay, vặn eo bẻ cổ nói:
- Tương phản, ta rất chờ mong so tài lần này, dù sao hiện tại chỉ là thiên tài bên trong Thanh Đồng cấp thế lực đã không thể để cho ta thỏa mãn.
Nghe đến lời này, Thiên Hân Nhi cùng Nhậm Cương Cương sững sờ.
Nhậm Cương Cương lần nữa nhìn Mục Vân một chút, chỉ lắc đầu cười khổ.
Chí ít, từ khi hắn nhận biết Mục Vân, cho tới bây giờ chưa từng thấy Mục Vân lúc nào sợ qua.
Đây mới là khiến người khâm phục nhất.
Người ngoài đều nói, Mục Vân đi đến một bước này, dựa vào là Thiên Thánh tư chất của mình, thế nhưng hắn hiểu, trước kia Mục Vân bất quá là một đệ tử nghèo túng của một gia tộc nho nhỏ trong thành thị mà thôi.
Một bước đi tới, Mục Vân trưởng thành, khiến cho mọi người cảm thấy kinh ngạc.
Đến bây giờ, Mục Vân vẫn như thế.
- Hiện tại ngươi không cần đi, ngay ở chỗ này cùng Nhâm huynh của ngươi hảo hảo tâm sự đi, ta đi chuẩn bị cho các ngươi chút rượu và đồ ăn.
Thiên Hân Nhi cười nói rời đi.
Mục Vân đi tới gần Nhậm Cương Cương, lặng lẽ nói:
- xú tiểu tử, không phải nói không hứng thú à? Hiện tại thế nào có hứng thú rồi?
- Ngươi...
- Ta cái gì ta?
- Trước đó bởi vì trong lòng có áp lực quá lớn, một mực lo lắng điện chủ quay lại tìm tìm ta, hiện tại...
- Hiện tại không lo lắng rồi?
Nhậm Cương Cương cười ha ha một tiếng nói:
- Bây giờ không phải có thiếu chủ ngươi ở đây à? Ta đương nhiên không lo lắng.
Nghe đến lời này, Mục Vân cười ha ha một tiếng, vỗ vỗ bả vai Nhậm Cương Cương, cười to nói:
- Yên tâm đi, phụ thân ta cũng không có quyền can thiệp hạnh phúc tư nhân của ngươi. Ngươi hảo hảo trông coi mỹ kiều thê của ngươi đi.
Nghe đến lời này, Nhậm Cương Cương hơi đỏ mặt.
Bây giờ có Thiên Hân Nhi, hắn thật cảm giác không giống.
Lần nữa nhìn Mục Vân, hắn rốt cục biết, vì cái gì lúc trước Mục Vân sẽ cam nguyện vì Tần Mộng Dao, Tiêu Doãn Nhi, Vương Tâm Nhã ba người, làm ra chuyện điên cuồng.
- Hiện tại nên nếm thử tài nấu nướng của thê tử ngươi rồi.
- Tốt!
Đêm đó bên trong Thiên Kiếm lâu, mấy nhà vui vẻ mấy nhà sầu.
Tông chủ các đại tông môn lưu lại bên trong Thiên Kiếm lâu ba ngày, sau đó mỗi người tự trở về.
Mục Vân theo Diệp Cô Tuyết trở về Nhất Diệp kiếm phái.
Mà bên trong thời gian một tháng, ngũ đại Phàm Thiết cấp thế lực càng khẩn trương.
Mà khẩn trương cũng chỉ đối với những hạch tâm đệ tử.
Bên trong Nhất Diệp kiếm phái, trên trăm đệ tử cảnh giới Địa Tiên, đệ tử có cảnh giới đến ngũ phẩm Địa Tiên cũng chỉ có hơn mười người.
Điểm này mạnh hơn đệ tử tứ đại Phàm Thiết cấp thế lực khác quá nhiều.
Nhất Diệp kiếm phái giờ phút này, bên trên chủ phong, Diệp Cô Tuyết nhìn mười mấy người phía dưới, nhẹ gật đầu.
- Mục Vân, bản Phái chủ giao phó ngươi chức vụ Đại Phái chủ, làm rất tốt, Nhất Diệp kiếm phái trong tay ngươi đạt được đề thăng.
- Đa tạ sư tôn.
- Lần này, đều xem ngươi chuẩn bị.
Diệp Cô Tuyết gật đầu nói:
- Mười mấy người này đều là cảnh giới ngũ phẩm Địa Tiên mà thôi, bên trong Thanh Đồng cấp thế lực, không đáng giá nhắc tới, bên trong Bạch Ngân cấp thế lực, càng như vậy, cho nên ta hi vọng các ngươi lần này hội luyện cam đoan mạng mình mới là quan trọng nhất.
- Còn về Thiên Kiếm lâu thắng lợi, đó chính là muốn nhìn đệ tử bên trong Thiên Kiếm lâu lợi hại đến mức nào.
- Vâng!
Diệp Cô Tuyết lần nữa nói:
- Thời gian một tháng, các ngươi gần đây chuẩn bị cẩn thận, các ngươi đều có đặc quyền hết thảy trong môn phái, có thể tận lực sử dụng.
- Đa tạ Phái chủ.
- Đa tạ Phái chủ.
Nhẹ gật đầu, Diệp Cô Tuyết nhìn đám người, lưu Mục Vân lại.
- Lần này, ngươi có nắm chắc không?
- Làm sao có thể... Có nắm chắc.
Mục Vân cười nói:
- Kia thế nhưng là đệ tử Tam Cực Thiên Minh, mặc dù thành viên ngoại minh, thế nhưng nghe nói có người còn mạnh hơn cả Thiên Quân Vũ, ta chỗ nào là đối thủ.
- Ta mới mặc kệ ngươi, lần này hội luyện, mang tất cả đám đệ tử này không thiếu một người trở về cho ta.
Diệp Cô Tuyết nói:
- Bích Lạc Hoàng Tuyền Đồ, ở trên thân thể ngươi mười năm, có phát hiện gì không?
- Sư tôn... Ta cũng không kịp nhìn.
Mục Vân cười khổ nói:
- Người Bích Lạc hoàng tuyền tông không đơn giản, một khi lộ Đồ ra, chỉ sợ bọn họ có thể cảm giác được.
- Ừm, bất quá lần này, ngươi tiến đến thí luyện, ngược lại có thể lấy ra quan sát một phen bên trong thí luyện, Đồ này là Bích Lạc hoàng tuyền tông tích lũy vài vạn năm, nhất định có chỗ bất phàm.
- Vâng!
Mục Vân nhìn Diệp Cô Tuyết nói:
- Sư tôn biết nơi thí luyện lần này ở đâu không?
- Tính ngươi láu cá.
Nhìn thấy Mục Vân bày ra bộ dáng lấy lòng, Diệp Cô Tuyết vung tay, trước người xuất hiện một tấm địa đồ.
Địa đồ lơ lửng trên đỉnh đầu hai người, hoàn toàn do Tiên khí hội tụ thành.
- Đây là Kiếm Vực do Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn thống trị, trong đó, một khối khu vực màu tím chính là phạm vi của Tam Cực Thiên Minh.
Nhìn theo lời Diệp Cô Tuyết nói, Mục Vân phát hiện, hình dung toàn bộ Kiếm Vực như một hồ nước.
Trung ương hồ, sấp sỉ một nửa diện tích đều thuộc về Tam Thập Tam Thiên Kiếm Minh quản hạt.
Mà tứ đại Hoàng Kim cấp thế lực thì một mực khống chế phạm vi vòng bên ngoài trong tay.
Tứ đại Hoàng Kim cấp thế lực, mỗi người chiếm cứ một phần tư còn lại.
Mà bên trong Nam Kiếm vực thì là do Cửu Tiên môn, một trong tứ đại Hoàng Kim cấp thế lực thống trị.
Một khối màu tím phía dưới chính là Tam Cực Thiên Minh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận