Vô Thượng Thần Đế

Chương 1824: Mười cái bảo hạp (1)

Không sai, nhìn, giống như từng giọt nhỏ giọt xuống.
Rất kỳ quái.
Thấy thế, Mục Vân nhịn không được nhăn mày.
Hiện tại cũng không phải thời điểm suy nghĩ những thứ này.
Tiếng tạch tạch tạch đột nhiên bên tai vang lên Mục Vân, thi thể hôi sam nam tử hiện tại hóa thành tro tàn, tiêu tán vô hình.
Nhưng đinh đương một tiếng vang lên, một đồ vật lại rơi xuống đất.
Nhìn lại, kia là một trạc tử.
Vòng ngọc màu lam.
Mục Vân hiện tại cũng không có chủ quan.
Trạc tử trên tay một vị hộ vệ của Kim Tiên, chỉ sợ không phải đơn giản như vậy.
Phía trên ba đại cảnh giới Nhân Tiên, Địa Tiên, Thiên Tiên chính là Huyền Tiên, Chân Tiên, Kim Tiên ba đại cảnh giới.
Một cường giả Kim Tiên đường đường đứng ở hàng ngũ cường giả đỉnh tiêm toàn bộ Kiếm Vực, nói thế nào thì chí ít cũng có hộ vệ cảnh giới Chân Tiên.
Vòng ngọc có thể được một Chân Tiên cường đại mang lên ở trên người, không có khả năng chỉ là một vật phẩm trang sức cùng đơn giản.
Mục Vân xoay người, nhặt lên ngọc trạc màu lam, đặt ở trong tay thưởng thức.
Thấy cảnh này, ánh mắt Tử Nha Thanh Liệt Thiên Khuyển lộ ra một tia hưng phấn, phun lưỡi, ngoắt ngoắt cái đuôi, hết sức kích động.
Kim Tiên Lệnh ở trong mắt nó cũng không tính là thứ đồ gì.
Mục Vân hiện tại lấy Kim Tiên Lệnh, đi ra khỏi phạm vi căn phòng, tới cạnh người Tử Nha Thanh Liệt Thiên Khuyển.
Nhìn thấy Mục Vân đi tới, Tử Nha Thanh Liệt Thiên Khuyển lắc đầu vẫy đuôi, bước ra một bước, đi tới phía Mục Vân.
Ngay khi bước chân mở ra, thân thể Tử Nha Thanh Liệt Thiên Khuyển lại dần dần thu nhỏ.
Cuối cùng, hóa thành mộ tử lang (sói màu tím) dài hai ba mét, cao hơn một mét, một toàn thân mọc ra bộ lông màu tím uy phong lẫm liệt.
- Nguyên lai có thể thu nhỏ, vậy ngươi vừa rồi thế nào không nhỏ đi.
Nhìn Tử Nha Thanh Liệt Thiên Khuyển, Mục Vân phàn nàn.
- Ngươi tên là gì?
Mục Vân vừa hỏi liền thầm mắng mình ngu xuẩn.
- Ta ngược lại quên, ngươi không thể miệng nói tiếng người, hiện tại xem ra, ngươi cũng không thể hóa thành hình người, đã như vậy, ta trước tạm thời gọi ngươi Tử Nha đi.
Mục Vân nhìn Tử Nha Thanh Liệt Thiên Khuyển, cười nói:
- Ngươi ta gặp gỡ, cũng coi như duyên phận, ta thấy ngươi cũng không phải muốn giết ta, mà rất để ý với thủ trạc này?
Nghe đến lời này, Tử Nha liều mạng gật đầu.
- Đã như vậy, ngươi vì cái gì không tự mình lấy?
Tử Nha lắc đầu, nhìn về phía trước, ánh mắt lộ ra hoảng sợ.
- Ta hiểu rõ, ngươi không thể tới gần nơi đó, nói như vậy, gia hỏa này là chủ nhân của ngươi?
Tử Nha lắc đầu.
- Không phải? Vậy ngươi chủ nhân là ai? Sẽ không là Kim Tiên kia chứ?
Nghe đến lời này, Tử Nha gật đầu.
Mục Vân lại là trăm mối vẫn không có cách giải.
Tử Nha thật rất lợi hại, chỉ bất quá lợi hại hơn hắn mà thôi, chỉ là cảnh giới từ tam phẩm Thiên Tiên đến ngũ phẩm Thiên Tiên.
Nếu như Kim Tiên kia là chủ nhân của nó, sao nó lại có thể chỉ là cảnh giới này?
Một Kim Tiên, chọn lựa một tiên thú cảnh giới Thiên Tiên với tư cách đồng bạn?
Đây là nuôi sủng vật? Cho dù nuôi sủng vật, cũng sẽ không lựa chọn yếu như vậy chứ.
Trong mắt Kim Tiên, Thiên Tiên thực sự quá yếu.
Mục Vân hiện tại cũng không so đo, lần nữa nói:
- Ngươi rất muốn đạt được vật liệu bên trong vòng tay này?
Nghe đến lời này, vẻ hưng phấn trong mắt Tử Nha càng thêm tràn đầy.
Mục Vân gật đầu nói:
- Tốt, ta giúp ngươi mở ra, nhìn bên trong đến cùng có cái gì.
Mục Vân vừa dứt lời, hồn lực lẻn vào bên trong trạc tử.
Trạc tử này quả nhiên không phải bảo bối gì, chỉ là một thứ cùng loại với trữ vật tiên giới mà thôi.
Mục Vân xông vào từng đường kết giới bên trong trạc tử.
Bên trong mỗi một tiên giới, không gian đều rất rộng lớn, phàm cấp tiên giới bình thường, chí ít cũng có không gian ngàn mét khối.
Mà địa cấp tiên giới càng có không gian tồn trữ vạn mét khối.
Nhưng thiên cấp Tiên giới sẽ có phạm vi như núi cao vạn trượng.
Mà không gian bên trong trạc tử này thì làm cho Mục Vân kinh hãi khi xâm nhập vào trong đó.
Nếu như cấm chế của trạc tử hoàn hảo, chỉ sợ hắn cũng mở không ra.
Bất quá cấm chế này tựa hồ bị hư hao, Mục Vân ngược lại mở ra.
Thế nhưng nhìn thấy cảnh trí bên trong, Mục Vân thật bị dọa sợ.
Không gian bên trong này rất rộng, rộng đến để Mục Vân trong lúc nhất thời cũng phản ứng không kịp.
Cũng không phải hắn chưa từng gặp qua không gian tiên giới rộng như vậy, mà hắn không nghĩ tới, hộ vệ Kim Tiên sẽ có bảo bối như thế.
Nhìn thấy vật liệu bên trong, Mục Vân mới chân chính rung động.
Bên trong ngọc trạc màu lam mang theo một tia sương mù, nhưng hít một hơi những sương mù kia thì có thể cảm giác được khí tức nặng nề.
Hồn lực Mục Vân ngưng kết thành một thân ảnh, đứng vững bên trong ngọc trạc màu lam.
Nhìn cảnh tượng trước mắt, ép buộc hô hấp mình lắng đọng xuống.
Không phải do hắn quá thiếu kiến thức.
Không gian này, nhìn qua như một phiến uông dương đại hải rộng lớn.
Mà bên trong không gian uông dương đại hải rộng lớn, bảo rương, hộp gấm đủ loại kiểu dáng san sát nối tiếp nhau, vô cùng vô tận.
Nhìn kỹ thì một ánh mắt đếm không tới đến cùng có bao nhiêu.
Thấy cảnh này, Mục Vân kinh ngạc không thôi.
Nơi này thực sự làm cho người rất khó tin.
- Cái này...
Thấy cảnh này, Mục Vân không biết làm sao.
Hắn chưa hề kiến thức đến không gian vòng ngọc rộng lớn như vậy, càng đừng đề cập đủ loại bảo rương trong này.
Những hộp gấm bảo rương kia, có lớn có nhỏ, chồng chất ra, quả thực như những võ kỹ được trưng bày ra trong võ các của các tông môn, kéo dài ra gần như vô tận.
Đi đến trước một bảo rương, mở ra bảo rương, một trận đan hương truyền vào trong hơi thở.
- Nhân Dương Đan!
Thấy cảnh này, Mục Vân khẽ giật mình.
Bên trong một rương, toàn bộ là Nhân Dương Đan, chỉ sợ số lượng không dưới vạn khỏa.
Tiếp tục đi tới, nhìn những bảo rương khác, Mục Vân không ngừng mở ra...
- Địa Dương Đan.
- Thiên Dương Đan.
...
Mở ra từng bảo rương, Mục Vân triệt để ngơ ngẩn.
Từng loại tiên đan xuất hiện bên trong bảo rương, số lượng khổng lồ.
Đây chỉ là một góc của đại dương mênh mông thôi.
Lại tiến vào trong xem xét, Mục Vân phát hiện, có bảo rương vô cùng to lớn.
Mở ra bảo rương, một tòa đan đỉnh xuất hiện trước người.
- Luyện đan đỉnh cấp bậc Tiên khí Thiên cấp.
Mục Vân vuốt ve đan lô, kinh ngạc hô.
Mà những thứ này tựa hồ chỉ là mới bắt đầu thôi.
Đằng sau, còn có càng nhiều.
Mục Vân thậm chí hoài nghi, bảo bối tồn trữ trong này, chỉ sợ... Toàn bộ Tam Cực Thiên Minh cũng so ra kém.
Đứng tại chỗ, Mục Vân ngăn chặn hô hấp của mình, thật lâu mới chậm rãi thở ra một hơi.
Tỉnh táo, nhất định muốn tỉnh táo.
Thế nhưng Mục Vân nào có thể.
Bên trong một ngọc trạc màu lam, tồn trữ bảo tàng có thể so với tất cả tài sản của một Bạch Ngân cấp thế lực, mà những thứ này hiện tại đều thuộc về hắn, sao hắn lại có thể khôi phục lại bình tĩnh?
Mục Vân đứng thật lâu bên trong không gian vòng ngọc.
Thẳng đến khi cảm giác được Tử Nha nắm lấy y phục của hắn, Mục Vân mới hồi tỉnh, rời khỏi không gian vòng ngọc.
- Đây là cái gì?
Mục Vân nhìn Tử Nha, nhịn không được mở miệng dò hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận