Vô Thượng Thần Đế

Chương 1836: So đấu số lượng (1)

- Cái này...
Lư Tuấn Vĩ, Trần Dư, Dịch Dữ Chi ba người sững sờ.
Sao lại thế này?
Hai người bọn họ làm sao có thể trong ba năm đề thăng một phẩm.
Mục Vân có thể đề thăng, bọn hắn đã rất kinh ngạc.
Nhưng nghĩ đến Mục Vân chính là Thiên Thánh tư chất, trong lòng bọn họ mặc dù không nguyện ý tiếp nhận, thế nhưng cũng có thể tiếp nhận.
Thế nhưng Diệp Vô Tình và Giang Diễm hai người sao có thể tăng lên tới cảnh giới như thế?
Không thích hợp.
- Hai người các ngươi...
- Ha ha, thu hoạch được một chỗ Kim Tiên truyền thừa, hai người chúng ta cộng đồng tiếp nhận truyền thừa, thực lực mới được đề thăng.
Diệp Vô Tình cười nói:
- Cái này còn muốn cảm tạ ngươi.
- Cảm tạ ta?
- Được rồi, trước không cần phải nói nhiều như vậy, chúng ta nên chiến thôi.
Diệp Vô Tình cười ha ha một tiếng, trong mắt tràn đầy chiến ý.
Thấy cảnh này, sắc mặc đám người Dạ Như Huyết lại không tốt.
Đến hai tên giúp đỡ đã để bọn hắn đau đầu, mà bây giờ thế mà lại tới hai tên cảnh giới tứ phẩm Thiên Tiên đến giúp đỡ.
Diệp Vô Tình và Giang Diễm quả thực gặp may.
- Dạ sư huynh...
Đám người Kỷ Vũ, Lư Tuấn Vĩ nhìn Dạ Như Huyết.
- Làm thịt bọn hắn.
Dạ Như Huyết hiện tại lại không nhượng bộ.
Trước ba ngoại minh, thân phận và địa vị không cho phép hắn nhượng bộ.
Mà hiện tại đắc tội Mục Vân, mặc cho kẻ này tiếp tục trưởng thành tiếp, tương lai, ai còn có thể chế phục hắn?
Ngày sau Mục Vân đề thăng vượt qua hắn, bị giết sẽ là Dạ Như Huyết hắn.
Dạ Như Huyết hiện tại rất tỉnh táo.
- Các vị, có thể nghe ta nói một câu hay không.
Hai bên chiến đấu, không thể tránh né.
Thế nhưng hiện tại, một giọng nói ôn tồn lễ độ đột nhiên vang lên.
Thần Vũ Trúc sống chết mặc bây lúc này mở miệng.
Thần Vũ Trúc khẽ mỉm cười nói:
- Các vị, chúng ta đi vào bên trong Kim Tiên di chỉ chính là vì tìm cái gì? Kim Tiên Bi mới là quan trọng nhất, bây giờ giao thủ ở ngoài đây, động thủ trước khi sắp tìm tới Kim Tiên Bi, quá không sáng suốt.
- Dạ Như Huyết, ân oán của các ngươi, ta không muốn quản, thế nhưng ta muốn mở ra cấm chế của chín cây cầu nước, nhìn đến cùng là bộ dáng gì.
Nghe đến lời này, Dạ Như Huyết nhăn mày.
Thần Vũ Trúc nhảy ra ngay lúc này là có ý gì?
- Nếu như ta nói không?
Dạ Như Huyết lạnh lùng nói.
- Thế thì thật có lỗi, ta chỉ có liên thủ với Mục Vân cùng một chỗ đối phó các ngươi, giết sạch các ngươi, sau đó... Tiến vào bên trong, tìm Kim Tiên Bi.
Thần Vũ Trúc lần nữa cười nói.
Giống như một đóa hoa hồng có gai, Thần Vũ Trúc hiện tại nở nụ cười trên mặt, mang theo một tia hoạt bát.
Câu nói này biến thành người khác, tuyệt đối không có bất kỳ cảm giác uy hiếp gì.
Thế nhưng phát ra từ miệng Thần Vũ Trúc lại để người ta không thể không suy nghĩ nhiều.
Thần Vũ Trúc muốn trợ giúp cho Mục Vân.
Vì cái gì?
Đừng nói bọn hắn không biết vì cái gì, cả chính Mục Vân cũng không biết.
Từ lần đầu tiên nhìn thấy Thần Vũ Trúc, cũng chính là vừa rồi, hắn chỉ cảm thấy nữ nhân này vóc người đẹp, tướng mạo tốt, nhìn như hoa hồng đỏ tràn ngập nhiệt tình không bị cản trở, để người không nhịn được muốn xích lại gần.
Nhưng hai người tựa hồ chưa từng nhìn thấy qua.
Thần Vũ Trúc này không đến mức trợ giúp mình chứ?
Nghe đến lời này, Dạ Như Huyết trầm mặc.
Thật đánh, Thần Vũ Trúc trợ giúp Mục Vân, vậy thì thật khó chơi.
Một Tử Nha tiên khuyển, hắn có thể đối phó, lại thêm Thần Vũ Trúc, hắn không có năng lực đối phó.
Nhưng vì cái gì Thần Vũ Trúc lại trợ giúp Mục Vân?
Không chỉ hắn trăm mối vẫn không có cách giải, Đường Văn Bân một bên khác cũng như thế.
Lúc đầu nhìn thấy Mục Vân sắp tử vong, đáy lòng của hắn rất vui vẻ.
Nhưng bây giờ nhìn Mục Vân tựa hồ không chết, hắn lại rất phẫn nộ.
Nhưng vì cái gì Thần Vũ Trúc nguyện ý trợ giúp Mục Vân?
Thần Vũ Trúc đứng ra, tràng diện trở nên càng thêm náo nhiệt.
Mọi người lúc đầu cứ nghĩ đây là một trận đấu đơn giản, đệ tử Tam Cực Thiên Minh chèn ép một ít đệ tử phách lối của thế lực phụ thuộc.
Nhưng bây giờ, tựa hồ không chỉ như vẻ bề ngoài.
- Thần Vũ Trúc, ngươi nhất định phải đối địch với ta?
Dạ Như Huyết lạnh lùng nói:
- Cho ta một lý do, vì cái gì ngươi trợ giúp hắn?
Dạ Như Huyết trầm giọng nói:
- Tất cả mọi người là người biết chuyện, ngươi, không phải vì Kim Tiên Bi, mà là vì hắn, chẳng lẽ, ngươi coi trọng hắn?
- Ngươi đòi lý do?
Thần Vũ Trúc hiện tại lại cười khanh khách một tiếng, nói:
- Tốt, ta cho ngươi lý do! Lý do chính là...
Mọi người nghe không ra nửa câu nói sau, Thần Vũ Trúc nói chuyện ngưng kết thành một sợi tơ, truyền vào trong tai Dạ Như Huyết.
Nháy mắt, Dạ Như Huyết nghe đến lời này, sắc mặt thay đổi.
Nhìn thấy sắc mặt Dạ Như Huyết thay đổi, đám người kinh ngạc.
Đến cùng là lý do gì để sắc mặt Dạ Như Huyết đều thay đổi.
Nhìn Mục Vân một chút, Dạ Như Huyết trầm mặc.
Cuối cùng, quay người đi đến một bên khác, không nói nữa.
Xong rồi?
Cứ như vậy xong rồi?
Nhìn thấy Dạ Như Huyết lui lại, Kỷ Vũ, Lư Tuấn Vĩ mấy người hai mặt nhìn nhau, không rõ ràng cho lắm.
Đây là chuyện gì?
Thần Vũ Trúc đi lên phía trước, nhìn mấy người, hờ hững nói:
- Các ngươi, nếu muốn động thủ, tùy ý.
Lần này, Kỷ Vũ, Lư Tuấn Vĩ mấy người triệt để trợn tròn.
Bọn hắn còn động thủ cái gì.
Dạ Như Huyết không xung phong, chúng ta đối phó Mục Vân, chỗ nào là đối thủ.
Mà bên người Mục Vân có Tử Nha, bọn hắn vừa rồi nhìn thấy rõ ràng, trừ Dạ Như Huyết, mấy người khác nào là đối thủ của nó.
- Không động thủ sao?
Thần Vũ Trúc hiện tại mang theo bá đạo nói:
- Đã như vậy, Đường sư huynh, vậy mời ngươi nói cho chúng ta biết, nên như thế nào tiến vào không gian thần bí bên trong chín cây cầu nước đi.
Đường Văn Bân hiện tại cũng có chút tẻ nhạt vô vị.
Hắn không nghĩ tới, Dạ Như Huyết nhận sợ.
Một trận đại chiến vốn nên có cứ như vậy kết thúc.
Không có ý nghĩa.
Đường Văn Bân đứng dậy, nói:
- Chín cây cầu nước, ta đã nhìn qua, chỉ có Kim Tiên Lệnh mới có thể mở ra, cho nên cần mọi người lấy ra Kim Tiên Lệnh riêng phần mình đạt được, đồng tâm hiệp lực, mở ra nơi này, bất quá Đường Văn Bân ta nói trước, bên trong đến cùng ẩn giấu cái gì, ta cũng không xác định, cho nên mọi người muốn tìm tòi hư thực hay không, ta cũng không bắt buộc.
- Đã như vậy, đơn giản.
Thần Vũ Trúc mở lời:
- Mọi người quyết nghị đi, thiểu số phục tùng đa số, nếu ai không phục, giết là xong.
Nếu ai không phục, giết thôi...
Thần Vũ Trúc nói lời này quả nhiên lộ ra bá khí.
Nhưng đám người hiện tại rất lo lắng.
Mình thật vất vả kiếm được Kim Tiên Lệnh, cứ như vậy lấy ra, vạn nhất bị người nhớ thương, trước đó vất vả mấy năm đều uổng phí.
Tràng diện có phần lúng túng.
- Để ta làm gương mẫu.
Đường Văn Bân hiện tại cười nói:
- Nơi này là ta dẫn đầu phát hiện, mọi người còn do dự, vậy để Đường Văn Bân ta làm gương mẫu trước.
Vừa dứt lời, Đường Văn Bân đi thẳng tới trước một thủy kiều, tiếng bá bá bá xé gió vang lên, mười khối Kim Tiên Lệnh xuất hiện.
Mười khối!
Nhìn thấy trong tay Đường Văn Bân xuất ra Kim Tiên Lệnh, đông đảo đệ tử hâm mộ không thôi.
Bên trong Kim Tiên di chỉ hết thảy cũng chỉ có tám mươi mốt khối Kim Tiên Lệnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận