Vô Thượng Thần Đế

Chương 1863: Kết quả trong dự liệu

- Các đệ tử, giao ra Kim Tiên Lệnh, nếu không, đừng trách chúng ta sử dụng một ít biện pháp phi thường, đến thời điểm đó nếu tra ra Kim Tiên Lệnh, phán tội chết.
Một vị minh chủ đi ra.
- Đệ tử Thiên Kiếm lâu Mục Vân bảy mươi hai khối Kim Tiên Lệnh.
Mục Vân hiện tại đứng ra.
- Cái gì?
- Ta không nghe lầm chứ? Bảy mươi hai khối?
- Mục Vân? Đệ tử Thiên Kiếm lâu, sao hắn lại có thể nắm giữ bảy mươi hai khối Kim Tiên Lệnh?
Lần này, tiếng nghị luận vỡ tổ, quả thực còn muốn sôi trào hơn vừa rồi.
Câu nói này, nghe qua rất rung động, quả thực còn muốn cho người cảm giác rung động hơn vừa rồi nghe nói Tam Cực Thiên Minh chuẩn bị khai chiến.
Đây không phải nói đùa chứ.
Nhưng mắt thấy trưởng lão lấy đi bảy mươi hai khối Kim Tiên Lệnh từ trong tay Mục Vân, đám người mới triệt để trợn tròn mắt.
Giao thủ bên trong tòa đại điện kia chỉ có số ít người nhìn thấy.
Rất nhiều đệ tử cũng không biết trong đó xảy ra chuyện gì.
Cho nên một màn này cho người cảm giác thực sự rung động.
Mà Thiên Quân Vũ đứng trước đám người hiện tại càng muốn đứng hình.
Mục Vân... Đạt được bảy mươi hai khối Kim Tiên Lệnh.
Thiên Quân Vũ có nằm mơ cũng chẳng ngờ.
Nhưng đám người sôi trào rất nhanh bị áp chế xuống.
Bên trong ba thân ảnh, một vị minh chủ lần nữa nói:
- Còn có hai khối Kim Tiên Lệnh, ở trong tay ai?
Thế nhưng, đám người sớm đã bị Mục Vân xuất ra bảy mươi hai khối Kim Tiên Lệnh rung động, ai còn quản chút ấy.
- Không ai nói có đúng không?
Một vị minh chủ khẽ quát, muốn xuất thủ.
- Tiêu huynh, chậm đã!
Tiếng nói trầm thấp vang lên, ba vị minh chủ hiện tại áp chế tiếng, bắt đầu giao lưu.
- Còn thừa hai khối, vô cùng có khả năng không ở trong tay đệ tử chúng ta.
- Thần huynh, ý của ngươi là... Bị đệ tử tam đại thế lực cướp đi rồi?
- Hẳn là thế...
Thần Lạc suy nghĩ nói:
- Chuyện bây giờ không rõ ràng, được rồi, nếu muốn vận dụng thủ đoạn của ngươi, chỉ sợ những đệ tử này cần một đoạn thời gian rất dài để khôi phục, bất lợi cho chúng ta.
- Đã như vậy, thôi.
Tiêu Diễm hiện tại chỉ có thể gật đầu.
Tám mươi mốt khối Kim Tiên Lệnh, chỉ kém hai khối, mà Kim Tiên Bi lần này cũng bị cướp đi, việc này rất không dễ làm.
- Vốn chỉ muốn tám mươi mốt khối Kim Tiên Lệnh, chúng ta thu thập đủ, lại thêm Kim Tiên Bi, có thể làm ra giao dịch với người kia, hiện tại xem ra, chỉ có bảy mươi chín khối Kim Tiên Lệnh, người kia sẽ không đạt thành nhất trí với chúng ta.
- Không sao, lần này khai chiến cùng tam đại thế lực, chỉ cần hắn trong bóng tối hỗ trợ, chúng ta cũng có phần thắng, đến thời điểm đó, góp đủ Kim Tiên Lệnh, tìm tới Kim Tiên Bi, ta nghĩ tên kia cũng sẽ nguyện ý lần nữa hợp tác cùng chúng ta.
- Ừm!
Ba vị minh chủ hiện tại thấp giọng thì thầm, đông đảo đệ tử phía dưới, hoàn toàn nghe không được.
Cuối cùng, Tiêu Diễm nhìn về phía trước, mở lời:
- Lần này, Thiên Kiếm lâu thu tập được bảy mươi hai khối Kim Tiên Lệnh, còn dư bốn đại tông môn, không một chỗ lấy được, cho nên lần này... Cải biến quy tắc, Thiên Kiếm lâu lần này có thể không cần nộp cung phụng, mà bốn đại tông môn khác chia sẻ một phần cung phụng của Thiên Kiếm lâu.
Cái gì!
Nghe đến lời này, tông chủ các trưởng lão bốn đại tông môn triệt để khóc.
Thiên Kiếm lâu sống, thế nhưng bọn hắn lại bị tội.
Mà hết thảy này chỉ bởi vì Mục Vân.
Tìm ai nói rõ lí lẽ đây.
- Vâng.
- Tuân mệnh!
Nhưng hiện tại tông chủ bốn đại tông môn lại không thể từ chối.
Tam Cực Thiên Minh chính là lão đại của bọn hắn, lão đại mở miệng, những tiểu bọn hắn đệ chỉ có thể tuân theo.
Mục Vân hiện tại nhưng không có nửa phần vui vẻ.
Thiên Kiếm lâu nộp hay không nộp, quan hệ không lớn với hắn.
Thế nhưng hắn không nghĩ tới, lần này người chém giết Giang Diễm, cướp đi hai khối Kim Tiên Lệnh, thế mà không có lộ diện.
Đến cùng là ai giết Giang Diễm?
Mà giết Giang Diễm làm cái gì?
Giang Diễm cũng không có bối cảnh và uy hiếp, chẳng lẽ vì hai khối Kim Tiên Lệnh?
Hoàn toàn có thể tìm hắn.
Nỗi lòng Mục Vân càng ngày càng loạn.
Chuyện này, nếu thật muôn điều tra, không khác mò kim đáy biển, thế nhưng bỏ mặc không quan tâm, Mục Vân lại cảm giác nội tâm rất không thư sướng.
Mà giờ khắc phía trên này cửa thành, ba thân ảnh đã biến mất không thấy gì nữa.
- Mục Vân!
Một thân ảnh đi tới chỗ Mục Vân, chính là Thiên Quân Vũ.
Nhìn Mục Vân, Thiên Quân Vũ tràn đầy vui vẻ.
- Đa tạ ngươi, để cho Thiên Kiếm lâu chúng ta có thể lại lên một tầng nữa.
Thân là Thanh Đồng cấp thế lực, hàng năm cần giao nạp cống phẩm cho Bạch Ngân cấp thế lực, quả thực là một lượng rất lớn, hiện nay tiết kiệm được số cống phẩm, vô cùng hữu ích cho sự phát triển của Thiên Kiếm lâu.
- Lâu chủ khách khí.
Mục Vân hiện tại lại chắp tay cười nói.
Thiên Quân Vũ nhìn Mục Vân, trong lòng thật lâu không thể bình tĩnh.
Cảnh giới của Mục Vân lần nữa đề thăng.
Hơn nữa thoạt nhìn khí tức tương đương hắn.
Gia hỏa này đi một chuyến Kim Tiên di chỉ, cả người trở nên hoàn toàn khác biệt.
- Mục Vân tiên sinh.
Ngay hiện tại, một đệ tử Thiên Kiếm lâu đi tới.
Chính là Hoàng Phủ Vũ trước đó tiếp đãi bọn hắn.
- Ba vị minh chủ cho mời.
Hoàng Phủ Vũ nhìn Mục Vân, cung kính nói.
Trước đó, Hoàng Phủ Vũ tiếp đãi đám người Thiên Kiếm lâu cũng không quá cung kính, chỉ theo lễ phép.
Nhưng bây giờ lại là cung kính từ trong đáy lòng.
Ba vị minh chủ, ngày thường đều là tồn tại cao cao tại thượng, lần này thế mà triệu kiến Mục Vân.
Xem ra vị này cũng được ba vị minh chủ yêu thích, thân phận địa vị, tuyệt đối sẽ đạt được tăng lên cực lớn.
Hoàng Phủ Vũ thân ở bên trong Tam Cực Thiên Minh, tự nhiên biết tầm quan trọng của nhân mạch.
Hắn mới vừa vào nội minh, có thể nói là đỉnh tiêm bên trong ngoại minh, nhưng bên trong nội minh lại là đệ tử tầng dưới chót nhất.
Nếu như có thể kết bạn Mục Vân, vậy tương lai bên trong Tam Cực Thiên Minh, nói không chừng có một chỗ của hắn.
Được Hoàng Phủ Vũ dẫn đầu, tiến vào bên trong Tam Cực thành, xuyên qua ngoại thành, tiến vào nội thành, Mục Vân cảm giác được khí tức biến hóa.
Toàn bộ nội thành Tam Cực thành có diện tích lớn hơn ngoại thành mấy lần.
Vẻn vẹn như thế cũng thôi, mức độ Tiên khí đậm đặc trong này có thể nói khủng bố, tu luyện bên trong nội thành, tốc độ tuyệt đối hơn ngoại thành ba lần.
Khó trách ngoại minh đệ tử muốn chèn phá đầu trở thành nội minh đệ tử.
Dọc theo từng lầu cao đình đài, Mục Vân theo Hoàng Phủ Vũ đi vào bên trong.
Đi ngang qua một quảng trường, đã có ba thân ảnh đang chờ đợi Mục Vân.
Thần Vũ Phỉ, Nhiếp Thiên cùng với Thần Vũ Trúc ba người.
- Ngươi trở về đi, quãng đường còn lại, để chúng ta đi.
- Vâng!
Thần Vũ Phỉ giao phó xong, nhìn Mục Vân, rất tán thưởng nói:
- Không nghĩ tới phụ thân và hai vị thúc thúc thế mà thật muốn triệu kiến ngươi, ta ngược lại không có phát hiện, đệ tử một Thanh Đồng cấp thế lực như ngươi thế mà thần không biết quỷ không hay thu cơ hồ gần hết Kim Tiên Lệnh vào trong tay.
- Tiến vào bên trong Kim Tiên di chỉ, tự nhiên là vì Kim Tiên Lệnh, cho nên ta đương nhiên toàn lực ứng phó.
- Ừm! Đi thôi.
Thần Vũ Phỉ, Nhiếp Thiên đi phía trước, không lên tiếng nữa.
Ngược lại là Thần Vũ Trúc đi bên người Mục Vân, thấp giọng nói:
- Ta trước nói một chút cho ngươi, phụ thân ta Thần Lạc minh chủ, rất dễ nói chuyện, ngươi không cần sợ, một vị minh chủ khác chính là Hứa Thiên Trầm, tính cách có phần quái gở, còn có một vị tên Tiêu Diễm, Tiêu thúc thúc có tính cách nóng nảy, thích thẳng tới thẳng lui, ngươi không nên tính toán, mưu trí, khôn ngoan với hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận