Vô Thượng Thần Đế

Chương 1872: Ta chính là muốn quá phận (1)

- Một lớn một nhỏ hai người không biết sống chết, hai người các ngươi, ai cũng đừng khiêm nhượng, đều phải chết.
Vạn Thủy Sơn lạnh lùng nói:
- Chém giết các ngươi, căn bản không cần tốn nhiều sức.
- !
Vạn Thủy Sơn cùng Triệu Vân Lương hai người chính là thái thượng trưởng lão Vạn Độc tông và Hợp Hoan cốc, cảnh giới thất phẩm Thiên Tiên, thực lực vô cùng cường hoành.
Hai thân ảnh xung phong ra ngoài.
Lệ lão cùng Thiên Quân Vũ hai người cũng giết ra.
Bốn thân ảnh bắt đầu giao thủ.
Mà giờ khắc này, Vạn Thiên Dụ cùng Lạc Hà hai người lại vội vàng hồi phục.
Hai đại thái thượng trưởng lão xuất hiện, hai người bọn họ hiện tại rảnh tay, chém hết một ít trưởng lão khác của Thiên Kiếm lâu.
Đến thời điểm đó, Thiên Kiếm lâu sẽ không có lực lượng chống đỡ.
- Hai vị tông chủ mạnh khỏe chứ.
Hai người mới vừa dự định khôi phục, một giọng nói trêu tức, lại vang lên bên tai.
- Ừm?
- Ai?
Hai người cảnh giác.
- Kích động như vậy làm cái gì? Ta... Chỉ muốn giết các ngươi mà thôi.
Ngay hiện tại, một thân ảnh giống như quỷ mị, điểm ra chín ngón, không gian lợi nhận giết ra, tiếng phốc phốc phốc phốc vang lên.
Vạn Thiên Dụ cùng Lạc Hà hai người còn chưa kịp phản ứng, trên người đã thủng trăm ngàn lỗ.
Một thân ảnh người mang thanh sam, xuất hiện ở trước mắt hai người.
Nhìn thấy thân ảnh kia, trước mắt hai người tối sầm lại, chỉ cảm thấy, thân thể giống như bị kim đâm, thủng trăm ngàn lỗ.
- Ngươi... Là ai?
Nhìn Mục Vân đột nhiên xuất hiện, trong lòng hai người băng lãnh.
Gia hỏa này nhìn hết sức trẻ tuổi, mà quan trọng nhất là… Thực lực rất mạnh.
- Ta là ai?
Nhìn hai người, Mục Vân cười lạnh nói:
Ta chính là người các ngươi muốn tìm.
- Mục Vân.
- Mục Vân.
Cơ hồ đồng thời, hai người trăm miệng một lời.
- Không sai, đoán đúng.
ý Cười trong mắt Mục Vân càng đậm.
- Ngươi... Đến cảnh giới ngũ phẩm Thiên Tiên!
Nhìn Mục Vân, Vạn Thiên Dụ khó mà bình tĩnh.
Gia hỏa này bất quá là một tên đệ tử, thực lực thế mà đến loại cảnh giới này.
- Đúng, cho nên mới nói, muốn lấy mạng của các ngươi.
Mục Vân đương nhiên nói:
- Hai vị tông chủ, giết tới trước cửa Thiên Kiếm lâu ta, đây chính là tối kỵ, sẽ chết người.
- Chúng ta đương nhiên biết sẽ chết người, chỉ chết, là người Thiên Kiếm lâu ngươi chết.
- Các ngươi xác định?
Mục Vân cười nói:
- Thật có lỗi, ta không cho rằng như thế, cảm giác nên là các ngươi chết mới tốt.
Vừa dứt lời, Mục Vân vọt thẳng ra, Hắc Dận Kiếm, xuất hiện trong tay.
Vù vù hai tiếng vang lên, Mục Vân xuất thủ, tốc độ cực nhanh, sát phạt tiếng rung động.
Phốc phốc...
Trong chớp mắt, hai thân ảnh bắn ra máu tươi, triệt để hóa thành tử thi, không cách nào chèo chống giữa không trung, ngã xuống đất.
Thùng thùng...
Tiếng trầm muộn rơi xuống, hai đại tông chủ… Mất mạng.
Một màn này rơi vào trong mắt đông đảo đệ tử Vạn Độc tông cùng Hợp Hoan cốc võ giả, gây nên sóng to gió lớn.
Mà giờ khắc này trên bầu trời, Vạn Thủy Sơn cùng Triệu Vân Lương hai người tự nhiên cũng phát giác được một màn này, rơi xuống.
- Vạn Thiên Dụ!
- Lạc Hà!
Nhìn thấy hai cỗ thi thể trên mặt đất, Vạn Thủy Sơn và Triệu Vân Lương đã triệt để ngốc.
- Ngươi... Giết bọn hắn.
Vạn Thủy Sơn nhìn Mục Vân, tiếng nói băng lãnh, tức sùi bọt mép.
- Ngươi chịu chết đi!
Vạn Thủy Sơn hiện tại một câu cũng nói không nên lời, chỉ có tức giận đầy ngực.
Hai tay hóa thành trảo, bên trong trảo kia khuếch tán khí độc, sát khí lạnh như băng, phóng tới Mục Vân.
Mục Vân đứng tại chỗ, tuyệt không xuất thủ.
Một thân ảnh lại ngăn ở trước mặt Mục Vân.
Là Lạc Thiên Hành.
Lạc Thiên Hành hiện tại cũng là thất phẩm Thiên Tiên, căn bản không e ngại Vạn Thủy Sơn.
Lạc Thiên Hành lúc trước, một người đối kháng Tử Uyển, Hoàng Cực Thái Hóa, Tần Vấn Thiên ba đệ tử thất phẩm Thiên Tiên đều không rơi vào thế hạ phong, Vạn Thủy Sơn và Triệu Vân Lương căn bản không so được ba người kia.
Nhìn thấy Vạn Thủy Sơn giết ra, Triệu Vân Lương tự nhiên cũng xông ra.
Nhưng vừa xông lên, tốc độ Lạc Thiên Hành tăng vọt, nghênh đón hai người.
Thất phẩm Thiên Tiên.
Cường giả bực này giao thủ, rất nhiều đệ tử thề, cả đời cũng không có khả năng nhìn thấy.
Nhưng bây giờ, lại xuất hiện ở bọn hắn trước mắt, rõ ràng như thế.
- Chán sống!
Nhìn thấy Lạc Thiên Hành một người đánh tới, Vạn Thủy Sơn cùng Triệu Vân Lương tỏa ra tâm sát càng sâu.
- Mục Vân!
Mà giờ khắc này, Thiên Quân Vũ cùng Lệ Bồi hai người đã rơi xuống.
Nhìn thấy Mục Vân, trong mắt Lệ Bồi mang theo từng tia kinh ngạc.
thực lực Mục Vân lại mạnh hơn một bậc.
Nói đúng ra, không phải một bậc, mà là gấp mấy lần.
- Lâu chủ, Lệ lão!
Nhìn thấy hai người, Mục Vân chắp tay.
- Lâu chủ, Lôi Viễn Sơn vây công Nhất Diệp kiếm phái, đã bị ta chém giết, cho nên, trước mắt chỉ cần lo lắng Vạn Độc tông và Hợp Hoan cốc là được.
Mục Vân mỉm cười nói.
Cái gì? Lôi Viễn Sơn bị chém giết.
Thiên Quân Vũ hiểu rõ, vì cái gì không nhìn thấy người Sơn Hải môn.
Lần nữa nhìn về phía Mục Vân, hắn mới hiểu rõ đến, kẻ này hiện tại đã không phải hắn có thể chống lại.
Một lần thăm dò Kim Tiên di chỉ để Mục Vân có thể nói đề thăng mấy lần.
Còn có ai trong Nam Cực chi địa có thể chống lại Mục Vân?
Không nói đến bản thân Mục Vân, vẻn vẹn là hắc bào nhân hiện tại vừa xuất hiện bên người Mục Vân, đến cùng là ai?
Tu vi và thực lực tuyệt đối là nhất đẳng bên trong thất phẩm Thiên Tiên.
Chẳng lẽ Mục Vân mời chào từ bên trong Kim Tiên di chỉ?
Thế nhưng người kia là ai, đến từ nơi đâu?
Thiên Quân Vũ không được biết.
Mà cùng lúc đó, một bên khác Vạn Thủy Sơn cùng Triệu Vân Lương hai người kinh ngạc không thôi.
Hắc bào nhân này có thực lực mạnh mẽ để người giận sôi.
Hai người bọn họ liên thủ thế mà bắt không được hắn.
Gia hỏa này là ai?
Nam Cực chi địa có gia hỏa cường hoành như thế?
Trong lòng hai người bắt đầu sinh ra ý lui.
Tiếp tục như vậy, bọn hắn căn bản không có cách khắc địch.
- Rút!
Bất đắc dĩ, Vạn Thủy Sơn và Triệu Vân Lương chỉ có thể rút lui.
Mà cùng lúc đó, Mục Vân lại là mở lời:
- Không cần truy đuổi hai người bọn họ, nhưng giết sạch đệ tử hai môn phái.
- Vâng!
Đệ tử Thiên Kiếm lâu lần nữa giết ra.
Lạc Thiên Hành dẫn đầu, cơ hồ thần cản giết thần, phật cản giết phật.
Hết thảy như là thái thịt.
Đệ tử hai đại môn phái hiện tại quả nhiên là tim mật đều co rút, không có chiến ý, Thiên Kiếm lâu chú định trở thành sợ hãi đời này của bọn hắn.
Được Lạc Thiên Hành suất lĩnh, đám người cơ hồ truy đuổi hơn trăm dặm mới dừng lại.
Trở lại Thiên Kiếm lâu, tất cả mọi người mang theo ánh mắt kính sợ nhìn Mục Vân.
Vừa ra tay chém giết hai tông chủ của hai Thanh Đồng cấp thế lực, Mục Vân giống như thiên thần giáng lâm.
Đây không phải kinh khủng nhất, kinh khủng nhất là bên người Mục Vân còn có một thất phẩm Thiên Tiên, bảo tiêu tương đương với thái thượng trưởng lão của bọn hắn.
Đây mới là để người chấn động nhất.
Nhưng Mục Vân tiến cảnh thần tốc, chỉ sợ không được bao lâu, hắn sẽ trở thành người mạnh nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận