Vô Thượng Thần Đế

Chương 1887: Quỳnh Hoa Ngọc Lộ (2)

- Rượu này để người mê muội ở chỗ... Một khi uống vào trong bụng, không chỉ có thể kích thích vị giác võ giả, để người phiêu phiêu dục tiên, càng có công hiệu cường đại cho tiên thể của võ giả.
Thật ra hắn còn có một câu không nói.
Rượu này ở toàn bộ Tiên giới, số lượng cũng rất thưa thớt.
Có thể có được rượu này, đều là những Tiên Vương, hoặc là siêu cấp thế lực.
Không nghĩ tới, Bích Lạc hoàng tuyền tông lại có Quỳnh Hoa Ngọc Lộ.
- Nếm một ly!
Bích Thanh Ngọc mỉm cười nói.
- Một chén này, giá trị liên thành, chỉ sợ bán cả Thiên Kiếm lâu cũng không bù đắp được giá của một chén này.
Mục Vân vừa dứt lời, uống một hơi cạn sạch, cảm giác tốc độ Tiên khí lưu động trong thân thể càng thêm trầm ổn.
Mục Vân không nói hai lời, tinh tế phẩm vị, chỉ cảm thấy thân thể càng thêm vững vàng.
- Diệu!
Cách nhiều năm, lần nữa uống rượu này, thân thể Mục Vân tự nhiên sinh ra một cỗ khí thế hào hùng.
Bích Thanh Ngọc hiện tại cũng nhập định.
Mỗi một món ngon mỹ vị trên bàn đều rất trân quý.
Nhưng Mục Vân dù sao cũng đã là người từng trải, chứng kiến nhieeud sự kiện lớn, không có quá nhiều kinh ngạc.
Còn nữa, trong lòng của hắn kinh ngạc cũng chỉ ở chỗ bên trong Bích Lạc hoàng tuyền tông thế mà có nhiều món ngon mỹ vị như thế, ngay cả Bạch Ngân cấp thế lực ở ngoại giới đều không có.
- Mục Phái chủ, lần này mời ngươi đến đây, cũng coi như nhìn thấy căn cơ Bích Lạc hoàng tuyền tông ta, cho nên có mấy lời, cần nói rõ với Mục Phái chủ.
- Cứ nói đừng ngại.
- Tiểu nữ tử vừa rồi đã nói.
Bích Thanh Ngọc nhấp một miếng rượu, chậm rãi nói:
- Lần này, Bích Lạc hoàng tuyền tông chúng ta vừa thành lập, chuẩn bị mở rộng phạm vi thế lực, Nhất Diệp kiếm phái, chúng ta tự nhiên sẽ không động, cho nên, Vạn Độc tông, Sơn Hải môn, Hợp Hoan cốc, tam đại Thanh Đồng cấp thế lực, cần bị mời chào.
Mời chào?
Trong lòng Mục Vân sáng tỏ, Bích Thanh Ngọc nói mời chào, thế nhưng nếu như tam đại tông môn không phục, chỉ sợ sẽ tiêu diệt.
Cho dù phục tùng, đoán chừng những cao tầng kia cũng sẽ bị tàn sát không còn một mảnh.
Bất luận nhìn thế nào, Lệ Sinh Phong tam đại Ngục Vương cũng không giống như hạng người nhân từ nương tay.
- Điểm này, không biết mục Phái chủ...
- Ta đương nhiên không ý kiến.
Mục Vân khẽ cười nói:
- Chỉ là không biết Bích Lạc hoàng tuyền tông có nuốt được hay không?
- Tự nhiên nuốt được.
Bích Thanh Ngọc tự tin nói:
- Chỉ cần mục Phái chủ có thể lợi dụng thân phận của ngươi nói tốt vài câu với Tam Cực Thiên Minh cho Bích Lạc hoàng tuyền tông chúng ta.
Nói tốt vài câu?
Mục Vân ngạc nhiên.
- Ta thế nhưng thấp cổ bé họng.
- Không không không.
Bích Thanh Ngọc tự tin nói:
- Mục Phái chủ không có ý thức được thân phận của mình, ngươi trân quý ở chỗ cũng không phải thành tựu mình lấy được ở Nam Cực chi địa, đổi lại mỗi nội minh đệ tử Tam Cực Thiên Minh đều có thể làm đến bước này, không quá khó khăn.
- Điểm làm cho Tam Cực Thiên Minh để ý ngươi nhất là... Thiên Thánh tư chất.
Bích Thanh Ngọc vừa dứt lời, đứng dậy, nhìn phương xa.
- Từ xưa đến nay, biết bao nhiêu thiên chi kiêu tử, từ khi xuất sinh, thiên phú tu luyện đã có định số, cho dù một ít thần đan, có thể cải biến thể chất võ giả, nhưng cải biến không được thiên phú.
- Thiên phú, chính là thượng thiên chú định, hết thảy võ giả đều nói, vật lộn với trời, thế nhưng ngay từ đầu đã bị thiên địa trói buộc.
Bích Thanh Ngọc nói đến đây đột nhiên dừng lại.
Ngược lại nhìn Mục Vân, khá có thâm ý nói:
- Bất quá, tiểu nữ tử kiến thức khá cạn, nhưng cũng nhìn qua một ít cổ tịch giới thiệu, ngược lại có một ít tồn tại không bị thiên địa trói buộc, có thể cải biến thiên phú.
- Có tin đồn, phía trên Tiên giới chính là Thần giới mênh mông, nơi đó, tồn tại thần vị thông thiên, mỗi một vị thần đều là một phương thiên địa, bọn hắn có thể tranh đấu với trời, cải biến thể chất bản thân, thiên phú, mà những vị thần này có được truyền thừa cường đại, dựa vào chính là...
- Khụ khụ...
Bích Thanh Ngọc nói đến một nửa, một cơn gió nhẹ quét qua, đột nhiên ho khan một cái, sắc mặt có chút ửng hồng.
- Bích tông chủ sao không nói nữa?
- Không sao đâu!
Bích Thanh Ngọc nhẹ gật đầu, nhìn Mục Vân, nói:
- Nói tiếp lời vừa rồi đi, thiên chi kiêu tử từ xưa đến nay, phân chia bốn cấp độ, từ thiên tài, đến tuyệt thế kỳ tài, lại đến yêu nghiệt tư chất, cuối cùng Thiên Thánh tư chất.
- Bốn cấp độ, nghe qua không kém nhiều, thế nhưng trên thực tế, lại cách biệt một trời.
Mục Vân hiểu rõ.
Thật ra bản thân thiên phú của hắn cũng không phải Thiên Thánh tư chất, mà là đoạn đường này đi tới, Tru Tiên Đồ trong lúc vô hình cải tạo hắn, còn có huyết mạch của hắn biến hóa mang tới dẫn đạo.
Nhưng hắn càng mong đợi về cổ tịch mà vừa rồi Bích Thanh Ngọc nói tới.
Thần.
Hắn hiện tại cơ hồ có thể khẳng định, tất nhiên tồn tại.
Chẳng lẽ, thần có thể cải biến thiên phú của mình?
Nghe qua thực sự không thể tưởng tượng.
- Thiên Thánh tư chất, phàm là xuất hiện, mỗi một người đều có khả năng trưởng thành là tồn tại cường đại sừng sững trên đỉnh thiên địa.
Bích Thanh Ngọc nhìn Mục Vân, cẩn thận nói
- Cho nên, lúc trước Diệp Cô Tuyết sẽ bảo đảm ngươi, Thiên Quân Vũ sẽ còn nhường vị, mà Tam Cực Thiên Minh càng lau mắt mà nhìn ngươi.
Mục Vân thật ra cũng hiểu rõ điểm này.
Năm đó, hắn cũng nghĩ qua cải biến thiên phú của mình, đáng tiếc cũng không thể.
Cho nên nhìn thấy những thiên chi kiêu tử Thiên Thánh tư, trong lòng của hắn cũng dâng lên một cỗ chiến ý mãnh liệt.
- Mà không chỉ như thế, chỉ cần ngươi sống sót, đến thời điểm đó, Tam Cực Thiên Minh sẽ còn xem ngươi như đệ tử đắc ý mà bồi dưỡng, đưa đến Cửu Tiên các, thậm chí, Cửu Tiên các sẽ đưa ngươi đến Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn.
- Mục Phái chủ có biết, bên trong Kiếm Vực, Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, vì cái gì một mực là bá chủ?
- Chẳng lẽ...
- Không sai!
Bích Thanh Ngọc thở phào nhẹ nhõm nói:
- Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn cơ hồ thu sạch toàn bộ Thiên Thánh tư chất bên trong Kiếm Vực, có thể nói, đừng nhìn tứ đại Hoàng Kim cấp thế lực uy phong hiển hách, giống như bốn bá chủ.
- Chỉ cần Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn nghĩ, chỉ cần một trưởng lão xuất động, tứ đại Hoàng Kim cấp thế lực nháy mắt sụp đổ, không đáng kể, đây chính là sự cường đại của Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn.
Nghe đến lời này, Mục Vân cười khổ.
Thu hết thiên tài Thiên Thánh tư chất, không muốn cường đại cũng khó.
- Bích tông chủ, nói như vậy, ta cũng sẽ đi vào đến Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn rồi?
- Ngược lại cũng không phải như thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận