Vô Thượng Thần Đế

Chương 1891: Tự Chui Đầu Vào Lưới?

- Hoàng Cực Dục, ngươi dẫn đầu năm trăm hắc giáp vệ diệt Nhất Diệp kiếm phái, nhất là gia hỏa gọi Mục Vân kia, lần trước, Hoàng Cực Thái Hóa mấy người thế mà hành động thất bại, lần này, tuyệt đối phải vạn vô nhất thất.
- Không có vấn đề.
Hoàng Cực Dục hắc hắc cười gằn nói:
- Nào cần dùng tới năm trăm hắc giáp vệ, chỉ cần một trăm người đã đầy đủ.
- Không có chủ quan.
- Ta biết!
Hoàng Cực Vô Càn nhíu mày, nhìn về phía trước, lần nữa nói:
- Hoàng Cực Thái, ngươi dẫn đầu một ngàn Kim Giáp Vệ, diệt Thiên Kiếm lâu.
- Tuân mệnh!
- Hoàng Cực ngự thiên, bốn người các ngươi là ta yên tâm nhất, riêng phần mình dẫn đầu một trăm hộ vệ, tiêu diệt bốn Phàm Thiết cấp thế lực khác.
- Tuân mệnh!
Bốn thanh niên bên người Hoàng Cực Vô Càn khom người nói.
- Nhớ lấy, lần này, mục đích quan trọng nhất của chúng ta là khi Tam Cực Thiên Minh còn chưa kịp phản ứng, diệt sát Thiên Kiếm lâu, sau đó sẽ có trưởng lão chi viện chúng ta, từ mặt phía nam tiến công Tam Cực Thiên Minh, hết thảy không thể sai sót.
- Vâng!
Đám người đáp ứng.
- Hoàng Cực Dục!
Nhìn đám người tản ra, Hoàng Cực Vô Càn gọi lại Hoàng Cực Dục.
- Lần này, Nhất Diệp kiếm phái, cho ngươi năm trăm người, có đủ hay không?
- Có đủ hay không? Đương nhiên đầy đủ.
Hoàng Cực Dục cười ha ha một tiếng nói:
- Nhất Diệp kiếm phái kia, bất quá chỉ có mấy Thiên Tiên, chỉ cần ta phá đại trận, ai có thể cản ta? Chỉ sợ đến thời điểm đó, năm trăm người không dễ khống chế những đệ tử Nhất Diệp kiếm phái đang sợ mất mật, bất quá cũng không sao, ai chạy loạn, giết là được.
Trong mắt Hoàng Cực Dục đầy hưng phấn.
- Chỉ là một cái Phàm Thiết cấp thế lực, diệt thì diệt thôi.
- Không thể chủ quan!
Hoàng Cực Vô Càn lần nữa dặn dò:
- Ta nhất định phải nói cho ngươi, bên trong Nhất Diệp kiếm phái, Mục Vân kia nắm giữ uy vọng rất cao, chỉ cần Mục Vân không chết, những đệ tử kia sẽ có tín niệm bất diệt, rất khó bị đánh tan.
- Ta hiểu rõ!
Hoàng Cực Dục nhẹ gật đầu.
Nhưng mặt ngoài nói như vậy, thế nhưng trong lòng Hoàng Cực Dục lại rất xem thường.
Hoàng Cực Vô Càn, trên đầu mang theo xưng hào đệ nhất thiên tài một đời thanh niên Hoàng Cực thế gia.
Cảnh giới nhất phẩm Huyền Tiên, thực lực cùng cảnh giới thế này trong đồng lứa thanh niên toàn bộ Nam Kiếm vực, đều là tiếng tăm lừng lẫy.
Trừ Cửu Tiên các, đệ tử Bạch Ngân cấp thế lực nào có tu vi như hắn? Thế nhưng thời khắc mấu chốt, Hoàng Cực Vô Càn lại quá sợ.
Lần này, hắn muốn để những lão tổ tông Hoàng Cực thế gia nhìn, bên trong Hoàng Cực thế gia, đến cùng ai mới là thiên chi kiêu tử chân chính.
Cảnh giới Huyền Tiên...
Hoàng Cực Dục không phục.
Phía sau xuất hiện bốn nguyên luân, cảnh giới cửu phẩm Thiên Tiên, toàn bộ Hoàng Cực thế gia, cũng chỉ có Hoàng Cực Vô Càn ngăn chặn hắn, hắn không phục.
- Lần này, bằng vào trận chiến này, ta nhất định phải đánh vỡ ràng buộc trong lòng mình, đột phá đến cảnh giới Huyền Tiên.
Hoàng Cực Dục âm thầm gầm thét.
Mà cùng lúc đó một bên khác, từng đại bộ đội xuất phát.
Ba ngàn hộ vệ, ba ngàn võ giả cảnh giới Thiên Tiên hiện tại kết thành phương đội, giết ra.
Mục đích, Nam Cực chi địa.
Đối mặt nguy hiểm sắp đến, cũng không ai trong Nam Cực chi địa biết được.
Giờ khắc này, Hoàng Cực Vô Càn, dẫn theo ngàn hộ vệ Thiên Tiên hướng thẳng đến Bích Lạc tiên sơn.
Bất kể như thế nào, lần này, Nam Cực chi địa đều phải diệt vong.
Tam đại Bạch Ngân cấp thế lực liên thủ, nhằm vào Tam Cực Thiên Minh, thế nhưng kết quả, vẫn không như ý muốn, hiện tại Hoàng Cực thế gia phía sau thụ địch, từ đầu đến cuối không được an bình.
Loại tình huống này, Hoàng Cực thế gia làm sao không nóng nảy.
Tiền viện cháy, hậu viện bị cướp.
Trước sau không đứng đắn, bọn hắn cũng không thể an tâm tác chiến.
Cho nên lần này, gia tộc mới phái hắn ra hành động.
Dùng thế sét đánh không kịp bưng tai cầm xuống Nam Cực chi địa, sau đó từ phương nam, phối hợp tam đại thế lực tác chiến, tứ phía vòng công Tam Cực Thiên Minh.
Kế hoạch, rất hoàn mỹ.
Thi triển ra, sẽ càng hoàn mỹ hơn.
Hoàng Cực Vô Càn có lòng tin.
- Vô Càn đại ca, phía trước chính là Bích Lạc tiên sơn.
Nghe được tiếng bẩm báo, Hoàng Cực Vô Càn đứng phía trước, dõi mắt nhìn lại.
Ngoài trăm dặm giống như một Thao Thiết màu đen một mực nằm trên mặt đất.
Cái này chính là Bích Lạc hoàng tuyền tông?.
Hoàng Cực Vô Càn thầm nghĩ.
Hắn chưa từng nghĩ tới, một thế lực chỉ là Phàm Thiết cấp, có thể có căn cơ tông môn rộng lớn như thế.
Quan trọng nhất là, lúc trước hắn nhận được tin tức, biết thực lực Bích Lạc hoàng tuyền tông có khả năng không chỉ đơn giản như Phàm Thiết cấp, thậm chí vượt qua Thanh Đồng cấp.
Thế nhưng trong lòng của hắn tự hỏi, đã tưởng tượng Bích Lạc hoàng tuyền tông đầy đủ cường hoành.
Nhưng trong nháy mắt thấy tông môn Bích Lạc hoàng tuyền tông, hắn chỉ cảm thấy, mình còn nghĩ Bích Lạc hoàng tuyền tông quá đơn giản.
Đây nào là một căn cơ Thanh Đồng cấp tông môn mới có thể có.
- Vô Càn, làm sao bây giờ?
Một lão giả đi lên phía trước, nhìn Hoàng Cực Vô Càn, thấp giọng nói:
- Bích Lạc hoàng tuyền tông, tin tức có sai, phòng ngự kín đáo như vậy, chỉ sợ... Khó mà tiến công.
- Không có cách nào.
Hoàng Cực Vô Càn chậm rãi nói:
- Hiện tại chính diện chống lại Tam Cực Thiên Minh, tiên trận đại sư có thể điều động đều đến chiến trường chính, chúng ta ở nơi này căn bản không có tiên trận đại sư đi theo.
- Xem ra kế hoạch cần cải biến.
- Đổi? Thế nào đổi?
Lão giả kia hờ hững nói.
- Lạc Thiên tộc lão, Lạc Hải tộc lão, Lạc Sơn tộc lão, lần này làm phiền ba vị.
Hoàng Cực Vô Càn chắp tay nói:
- Chúng ta riêng phần mình dẫn đầu ba trăm người, trông coi bốn phía Bích Lạc hoàng tuyền tông, một khi có đệ tử đi ra ngoài, chém giết, muốn phá vỡ tông môn, quá khó, không có biện pháp, chúng ta cũng chỉ có vây quanh.
- Tốt!
Hoàng Cực Lạc Thiên nhẹ gật đầu.
- Ba người lão già chúng ta vốn phối hợp ngươi, ngươi nói làm sao thì làm thế ấy.
Hoàng Cực Vô Càn cười khổ.
Đây cũng là không còn cách nào.
Hắn cũng không nghĩ tới, Bích Lạc hoàng tuyền tông thế mà có bộ dáng này.
Hắn vốn cho rằng, Bích Lạc hoàng tuyền tông mới vừa thành lập không lâu, sơn môn phòng ngự không được.
Thế nhưng ai có thể nghĩ sẽ có tư thái cường hoành như trước mặt.
Bốn người hiệp nghị hoàn tất, gật đầu chuẩn bị phân tán ra.
- Làm gì phiền toái như vậy?
Nhưng ngay khi bốn phương nhân mã vừa mới chia x ong, đột nhiên, thiên địa vang lên một tiếng nói thanh lãnh.
Tiếng nói vừa dứt, trước mọi người lần lượt xuất hiện từng thân ảnh.
Cầm đầu một nữ tử, toàn thân cao thấp được váy đen bao phủ, dáng người lồi lõm, khí tức kéo dài, không biết sâu cạn.
Nhìn thấy nữ tử cùng với đám người sau lưng, Hoàng Cực Vô Càn ngẩn người.
- Ngươi là ai?
Bạn cần đăng nhập để bình luận