Vô Thượng Thần Đế

Chương 1910: Suy tư một phen

Tam đại gia tộc, cầm giữ hết thảy tài nguyên Tam Cực Thiên Minh, đương nhiên không bài trừ giống người ngoài như hắn.
Chỉ là những người này nhân số nhiều, mà địa vị cũng không rất cao.
Mà Tam Cực Thiên Minh, kiến tạo vô cùng to lớn, bao quát cả một cái sơn mạch ở bên trong.
Thần Vũ Trúc dẫn theo Mục Vân đi tới chỗ mình ở mới biết cái gì gọi là Bạch Ngân cấp thế lực.
Hắn thân là nội minh đệ tử, chỗ ở tại nội minh là một ngọn núi.
Tam Cực Thiên Minh có bao nhiêu nội minh đệ tử?
Gần vạn người.
Một người một ngọn núi, đó là một vạn ngọn núi.
Mà đây vẻn vẹn chỉ là nơi ở của đệ tử nội minh, lại thêm Đan Cực các, Tụ Khí các, Liệt Vũ các cùng Thiên Trận các bốn khối địa phương, đủ để nhìn ra, nội minh lớn thế nào.
Mà phía trên sơn phong, hộ phong đại trận, từ chân núi đến sườn núi, tất cả kiến trúc đều đủ.
Thấy cảnh này, Mục Vân nhẹ gật đầu.
- A, đúng rồi!-
Thần Vũ Trúc dặn dò:
- Tam Cực Thiên Minh, nội minh là hạch tâm, không cho phép đệ tử ngoại minh tiến vào, những tông môn khác đến thì địa vị cao mới có thể để nội minh tiếp đãi, cho nên bên trong nội minh không cho phép xuất hiện ngoại minh đệ tử, nói cách khác, sơn phong của ngươi chỉ có thể ngươi một người ở lại.
- Ta hiểu rõ.
Mục Vân mỉm cười.
- Bất quá, thêm một con chó, cũng không có vấn đề chứ.
Mục Vân nói, bàn tay vung lên, giống như ảo thuật, Tử Nha xuất hiện trước người.
- Tử Nha, nơi này sau này sẽ là chỗ chúng ta ở.
- Gâu gâu...
Tử Nha quát to một tiếng, lắc đầu vẫy đuôi, lập tức phóng tới sơn phong.
Thấy cảnh này, Thần Vũ Trúc cũng không tiện nói thêm cái gì.
Người ngoài không cho vào, không nói chó không cho vào.
- Ngươi yên tâm đi, gia hỏa này không cách nào hóa thành hình người, cũng vô pháp mở miệng nói chuyện, sẽ không chọc ra phiền phức.
Mục Vân cười một tiếng.
- Vậy thì tốt, hiện tại chỉ dẫn ngươi nhìn những thứ này, ngươi trước nghỉ ngơi thật tốt, ta trở về, tương lai, ta sẽ dẫn ngươi đến Tam Cực Tháp, bắt đầu thí luyện Tam Cực Tháp.
- Ừm!
Nói rồi, Mục Vân cất bước tiến vào sơn phong, thân ảnh dần dần biến mất...
Thần Vũ Trúc nhếch miệng cười một tiếng, nhún nhảy một cái rời đi.
- Trúc nhi!
Mà Thần Vũ Trúc vừa về đến Tam Cực điện, một giọng nói mang theo uy nghiêm vang lên.
- Phụ thân!
Nhìn thấy phụ thân Thần Lạc, Thần Vũ Trúc ba bước đi hai bước chạy đến, lè lưỡi, kéo tay phụ thân.
- Dẫn Mục Vân vào sơn phong rồi?
- Ừm!
Thần Vũ Trúc duỗi ra cái lưng mỏi, lộ ra dáng người hoàn mỹ, thở phào nhẹ nhõm nói:
- Mệt chết ta!
- Ta thấy ngươi không có chút nào mệt mỏi, mà lại rất vui vẻ đây.
Thần Lạc nhìn nữ nhi, mở miệng nói.
- Cha...
- Ngươi có phải có ý đối với Mục Vân hay không?
Thần Lạc đột nhiên mở miệng hỏi.
Vừa dứt lời, Thần Vũ Trúc hơi đỏ mặt, cúi đầu nói:
- Không có, chỉ là... Chỉ là hắn đã cứu ta, cho nên ta cảm kích hắn...
- Tốt nhất đừng có.
Nhìn thấy nữ nhi bày ra tư thái, Thần Lạc thở ra một hơi, lạnh lùng nói.
- Vì cái gì?
Thần Vũ Trúc đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn phụ thân, hỏi:
- Phụ thân và hai vị thúc thúc không phải đều rất xem trọng hắn? Vì cái gì...
- Không có vì cái gì.
Ngữ khí Thần Lạc biến đổi, sắc mặt cũng hơi phát lạnh.
- Dù sao, ngươi không thể có bất kỳ thân quen gì với hắn, nếu không... Ta nhất định phạt nặng.
Thần Lạc vừa dứt lời, quay người rời đi.
Thần Vũ Trúc lại trăm mối vẫn không có cách giải.
Vì cái gì?
Lòng của nàng có phần trở nên nặng nề...
Nàng không rõ, vì cái gì ba vị minh chủ rất xem trọng Mục Vân, thế nhưng lại không hi vọng nàng và Mục Vân thân quen.
Mà Mục Vân cũng không biết gì.
Giờ khắc này Mục Vân một mực ở trong sơn phong của mình, quen thuộc một ít trận pháp cùng thiết trí liên quan tới ngọn núi.
- Tụ linh trận, dẫn linh trận, phòng hộ trận... Vẻn vẹn trận pháp đã có trên trăm cái, Tam Cực Thiên Minh, đối đãi nội minh đệ tử, quả nhiên dụng tâm.
Mục Vân điều tra một vòng, thở phào nhẹ nhõm.
- Xem ra, đoạn thời gian tiếp theo chỉ cần thành thành thật thật tu luyện là đủ.
Trong đoạn thời gian qua, tứ đại Bạch Ngân cấp thế lực giao chiến, hắn bôn ba giữa ngũ đại Phàm Thiết cấp thế lực cùng Thiên Kiếm lâu, cộng thêm thương lượng cùng Bích Lạc hoàng tuyền tông, bận váng đầu.
Hiện tại cuối cùng có thể ngồi xuống, nghỉ ngơi một phen.
Quá bận rộn cũng không tốt đối với hắn đề thăng cảnh giới.
- Tử Nha, ngày mai ta tiến vào Tam Cực Tháp, đến thời điểm đó, nếu như có thể đạt được đề thăng khá lớn, chín cái bảo hạp còn lại, nói không chừng còn có thể mở ra một cái, dù sao sẽ có một cái là ngươi cần, ta nhất định sẽ giúp ngươi mở ra.
- Gâu gâu... –
Nghe thấy Mục Vân nói vậy, Tử Nha gọi gọi, lắc đầu vẫy đuôi, bộ dáng vui sướng.
Mục Vân cười cười, tiến vào trong phòng tu luyện.
Trong phòng tu luyện, tiên khí lưu động, lực lượng hùng hồn, căn bản không cần Mục Vân tăng cường.
Mục Vân khoanh chân ngồi xuống, quan sát bên trong thân thể.
Hắn hiện tại là thất phẩm Thiên Tiên, thực lực đầy đủ cường hoành.
Nhưng, đây cũng là so ra.
Đối mặt đối thủ bát phẩm Thiên Tiên, hắn có thể nghiền ép, đối mặt cửu phẩm Thiên Tiên, dựa vào lực lượng huyết mạch nhất đạo, hắn cũng có thể chiến thắng.
Nhưng đối mặt Huyền Tiên, Mục Vân không có nắm chắc.
Tiên nhân cảnh giới Huyền Tiên, chính là Nguyên Anh và chân hồn kết hợp, loại lực lượng này thuế biến, huyền ảo lại càng huyền ảo.
Đối với việc chưởng khống lực lượng và lý giải tiên pháp, Huyền Tiên đều đến một loại cảnh giới huyền diệu.
Mục Vân hiện tại không xác định, mình có thể đánh bại cảnh giới Huyền Tiên hay không.
- Suy nghĩ nhiều vô ích.
Ngồi xếp bằng, Mục Vân chậm rãi nhắm hai mắt, bắt đầu đắm chìm trong trong tu luyện.
Hết thảy tất cả, hắn đều không muốn nghĩ, chỉ nghĩ đề cao mình, không ngừng đề thăng, đề thăng...
Màn đêm buông xuống, phía trên sơn phong, từng điểm ánh sáng bốc lên.
Mục Vân mở hai mắt ra, nhìn sơn phong, thở ra một hơi.
Ngay sau đó nhìn về phía trước, vung tay, hết thảy khí tức của hắn trên sơn phong đều bị khóa chặt.
Người ngoài xem ra, chỉ là một mảnh sương mù mông lung, căn bản không nhìn thấy cảnh trí trong đó.
Mà giờ khắc này, Mục Vân lại cẩn thận tiến vào bên trong Tru Tiên Đồ.
Lúc này bên trong Tru Tiên Đồ, bốn khối Cửu Linh Đoạt Thiên Bi ngạo nghễ đứng sững.
Lạc Thiên Hành và ba trăm huyết vệ vẫn ghé vào phía trên huyết bi, không ngừng tăng lên thực lực mình.
Có bốn khối huyết bi, tốc độ Lạc Thiên Hành và các khôi lỗi khác đề thăng càng thêm nhanh.
Mà ánh mắt Mục Vân hiện tại nhìn về phía một bên khác.
- Bích Lạc Hoàng Tuyền Đồ.
Đồ đến trong Mục Vân mấy năm qua nhưng chưa hề dám lấy ra xem xét một phen.
Tông chủ Bích Lạc hoàng tuyền tông đến cùng là nhân vật ra sao, hắn không được biết.
Nhưng cảm nhận được Đồ này mười phần quan trọng đối với Bích Lạc hoàng tuyền tông.
Nhưng để Mục Vân không hiểu là, vì cái gì lúc trước Lệ Sinh Phong ba người nói với hắn, đã tìm được Bích Lạc Hoàng Tuyền Đồ.
Ba người bọn họ hẳn sẽ không nói láo, chẳng lẽ cao tầng Bích Lạc hoàng tuyền tông nói láo?
Bạn cần đăng nhập để bình luận