Vô Thượng Thần Đế

Chương 1920: Ngươi Có Ý Gì?

- Tuyết Phách Hồng Liên, Tử Quang Tiên Quả, Cửu Linh Hí Châu Quả, Hạ Thiên Tiêm Thảo...
Mục Vân nhìn những đan dược kia, mở miệng gọi từng tên của chúng, Hứa Tư Nhiên và Nhậm Viêm hiện tại không thể không thừa nhận, Mục Vân nói ra tên những dược liệu còn nhanh hơn cả tốc độ bọn hắn đối chiếu.
Gia hỏa này, làm sao bây giờ đến?
Một hơi, Mục Vân cơ hồ nói ra hết hết tên của dược liệu.
- A!
Thần Vũ Trúc thấy cảnh này, hưng phấn không thôi.
Mục Vân biểu hiện, thực sự quá nổi trội để nàng kích động.
Gia hỏa này nguyên lai rất tinh thông dược liệu.
Mà giờ khắc này, sắc mặt Hứa Tư Nhiên lại âm trầm.
Hắn muốn trừng trị Mục Vân, nhưng bây giờ thì sao?
Mục Vân ngược lại biểu hiện chói sáng.
Thực sự đáng ghét.
Thấy cảnh này, đám người cũng ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đều hết sức kinh ngạc.
Mục Vân thật quen thuộc dược liệu?
Sắc mặt Nhậm Viêm cũng càng ngày càng cổ quái.
Gia hỏa này, không phải đang trang bức, thật sự có chân tài thực học.
Cái này rất khủng bố.
Hắn nhìn về phía Hứa Tư Nhiên, phát hiện Hứa Tư Nhiên hiện tại tức giận một trận, không còn dám mở miệng, thành thành thật thật đứng phía trước Mục Vân.
- Ừm?
Trong khi Mục Vân đang nhanh chóng liệt kê tên của các loại tiên thảo tiên dược tiên quả, nhìn mấy chục loại dược liệu cuối cùng, khẽ giật mình.
Những dược liệu này... Không đúng.
Nói đúng ra, những dược liệu này không phải thiên giai luyện đan sư có thể tiếp xúc đến.
Mục Vân ngừng một chút.
- Tại sao không nói rồi?
Trên mặt Nhậm Viêm hiện tại mang ý cười, nhìn Mục Vân, tràn ngập xảo trá.
Không phải ngươi rất lợi hại sao? Những dược liệu này, tiếp tục phân biệt đi?
Nhậm Viêm cười lạnh.
Hứa Tư Nhiên trước đó nói cho hắn, hắn đã làm tốt chuẩn bị.
Vốn nghĩ không dùng đến chuẩn bị, thế nhưng không nghĩ tới, Mục Vân thế mà thật tinh thông dược liệu.
Cũng may, hắn cố ý chuẩn bị rất nhiều dược liệu vật liệu vượt qua thiên giai đan dược, để Mục Vân phân biệt, gia hỏa này, ngưu bức nữa cũng không có khả năng phân biệt ra những dược liệu đằng sau.
Mục Vân đối mặt với Nhậm Viêm, lại hơi hơi cười một tiếng.
- Bách Diệp Tiên Thảo!
- Khổ Nhược La Mạn Hoa!
- Linh Diệp Tứ Tâm Thảo.
-...
Mục Vân lần nữa lên tiếng, tốc độ vẫn cực nhanh.
Nhưng hiện tại, Hứa Tư Nhiên triệt để sững sờ.
Gia hỏa này là thế nào làm được?
Những dược liệu này, vẻn vẹn bằng vào thiên giai tiên đan sư là không thể nhận ra.
Hắn đều tìm những dược liệu hiếm thấy, thế nhưng Mục Vân lại đọc hết ra tên của chúng, quả thực để người ta khó tin.
- Ngươi ngươi ngươi...
Nhậm Viêm nhìn Mục Vân, nhịn không được run bắt đầu chỉ, gia hỏa này, thần.
Nhưng Mục Vân mới mặc kệ gia hỏa này rung động trong lòng.
- Như thế nào? Phải chăng trả lời toàn bộ?
Mục Vân nhìn Nhậm Viêm, khá thâm ý nói.
- Toàn bộ... Trả lời.
Nhậm Viêm ngẩn người, khổ sở nói.
Đây cũng là chuyện không có cách nào khác, Mục Vân đều trả lời, hắn có thể làm sao?
Hứa Tư Nhiên nhìn Nhậm Viêm, sắc mặt lạnh lùng.
- Phế vật...
Yên lặng mắng một tiếng, trên mặt Hứa Tư Nhiên hiện ra mỉm cười.
- Mục huynh quả nhiên tinh thông dược liệu, chỉ là luyện đan, giảng cứu biết nó như thế, biết nó vì sao, không biết Mục huynh biết tên những dược liệu này rồi có biết công hiệu của chúng?
Hứa Tư Nhiên mỉm cười.
- Tiếp theo, bắt đầu khảo hạch thứ hai, nói dược hiệu của những dược liệu này.
Hứa Tư Nhiên vừa dứt lời, Thần Vũ Trúc nhìn Mục Vân, lại hô:
- Mục Vân, cố lên.
Nhìn thấy Thần Vũ Trúc kích động cười, Mục Vân nhẹ gật đầu.
Hắn đại khái hiểu, Hứa Tư Nhiên vì cái gì mang theo địch ý với hắn.
Hắn ngược lại cũng muốn nhìn một chút, Hứa Tư Nhiên có thể làm khó hắn thế nào.
Mà bốn địa giai tiên đan sư cùng Mục Vân tiếp nhận khảo hạch, có hai người phân biệt dược liệu sai lầm, mất đi cơ hội khảo hạch.
Bên trong Tiên giới mênh mông, số lượng dược liệu ngàn ngàn vạn vạn loại, có rất nhiều dược liệu có bề ngoài tương tự, chỉ sai biệt rất nhỏ, sơ sẩy một cái, phân sai, kết quả hoàn toàn khác biệt.
Mà biết tên dược liệu là một, càng phải biết tác dụng của dược liệu.
Hạng thứ hai chính là khảo hạch nhận biết về tác dụng của dược liệu.
Lần này, Mục Vân cần nói hiệu quả của dược liệu, trước người bày ra từng cây dược liệu, đại khái trên trăm loại.
Mục Vân đi đến trước gốc dược liệu thứ nhất.
- Tử Lăng Tứ Diệp Hoa, màu tím, mặt ngoài biến hóa, mầm nhọn có mang kịch độc, khi luyện đan cần triệt để thanh trừ mầm nhọn...
- Bách Linh Tâm Quả, sinh trưởng trên Bách Linh Hỏa Lân Thụ, ngàn năm nở hoa một lần, vạn năm kết quả một lần, quả có màu đỏ như trái tim, có thể...
- Hóa Miên Cầu Y Tảo... Tảo, có thể nghiền nát, đưa vào bên trong đan dược, trung hoà lực lượng, cũng có thể nghiền nát, dùng thanh lý đan lô, hiệu quả rõ rệt...
-...
Mục Vân lần nữa miệng lưỡi lưu loát, từng bước từng bước nói.
- Chậm đã.
Ngay khi Mục Vân đang lưu loát nói, Nhậm Viêm lại cầm giấy bút, đánh gãy lời Mục Vân.
Chuyện gì xảy ra?
Chẳng lẽ phạm sai lầm?
Thấy cảnh này, đám người hồi hộp theo.
Mục Vân đối đáp trôi chảy, để bọn hắn cảm thấy cảnh đẹp ý vui, không phải sai chứ?
- Ngươi... Ngươi nói chậm một chút, ta còn không có so xong đáp án của ngươi có phải đúng hay không.
-...
Nghe đến lời này, mọi người nhất thời im lặng.
Tốc độ của Mục Vân quá nhanh, Nhậm Viêm còn theo không kịp.
Nghe được tiếng mọi người xung quanh cười trộm, Nhậm Viêm cảm giác mặt mo đỏ ửng, rất mất mặt.
Hứa Tư Nhiên đứng ở một bên, cánh tay trong tay áo sớm đã nổi đầy gân xanh.
Gia hỏa này quả thực vừa nhìn đã để người khác muốn hành hung hắn một trận.
- Được, ta nói hơi nhanh.
Mục Vân mỉm cười.
Không ngoài sở liệu, dược liệu trong này vượt qua phạm trù thiên giai tiên đan sư nhận biết, kia là dược liệu luyện chế huyền giai tiên đan mới có thể dùng.
Mục Vân cũng không nói.
Đừng nói huyền giai tiên đan, cho dù hồn giai tiên đan, hắn có thể nhận biết như thường.
Chút khó dễ này, hắn căn bản không để trong mắt.
Nhìn thấu không nói, ngược lại có thể làm cho Nhậm Viêm và Hứa Tư Nhiên hiểu rõ, bọn hắn muốn làm khó dễ người, đến cùng có cấp độ tu vi gì trong luyện đan.
Thời gian từ từ trôi qua, cuối cùng, Mục Vân thở ra một hơi.
- Hết rồi à?
Nhìn Nhậm Viêm, Mục Vân mở lời.
- Xong...
Nhậm Viêm lần nữa trố mắt, hoàn toàn đúng.
Chí ít Mục Vân phân tích mỗi một loại dược liệu hoàn toàn hoàn mỹ.
Nhận biết kiểu này để người sợ hãi than.
Gia hỏa này chẳng lẽ mỗi ngày ôm đan thư đi ngủ?
Mấy vị thuốc ở trong đó, chỉ sợ toàn bộ Đan Cực các, trừ gia gia Nhậm Tu của mình và hai đại tiên đan sư khác, không người có thể nhận ra.
Thế nhưng hết lần này tới lần khác, Mục Vân nhận ra toàn bộ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận