Vô Thượng Thần Đế

Chương 1938: Khăn che mặt dối trá

Trong lòng có ý tưởng này, Mục Vân ngừng lục soát.
Nếu như bên trong Kiếm Thần Phủ không có vật gì tốt, vậy bọn hắn lần này tiến vào bên trong sẽ thật vẻn vẹn chỉ là liệp sát tiên thú kiếm điểm tích lũy.
Kể từ đó, hắn lần này tới đây cũng không có mục đích gì.
Trấn Hồn Châu và Tam Liên Sinh Tử Ấn đệ nhất trọng, đúng là khó được.
Nhưng lần này không nói đến đám người Tiêu Chiến Thiên, vẻn vẹn là những thiên tài không biết tên kia của Bích Lạc hoàng tuyền tông, hắn một người cũng không có cách nào làm được.
Dứt khoát không đi nghĩ những thứ này, không bằng mình thành thành thật thật ở nơi này tu luyện.
Nhưng khi Mục Vân vừa định ngồi xuống, một giọng nói lại vang lên ở ngoài điện.
- Đây là địa phương phân chim cũng không có chó má gì thế?
Một tiếng chửi rủa vang lên, hùng hùng hổ hổ nói:
- Không hiểu thấu tiến vào nơi này, ngay cả cái bóng của con chim đều không nhìn thấy.
- Hứa sư huynh, lần này có phải là Bích Lạc hoàng tuyền tông giở trò lừa bịp hay không, ngươi nhìn tông chủ Bích Thanh Ngọc kia, rõ ràng đã sớm chuẩn bị.
Một giọng nói khác lại lần nữa vang lên.
- Ta thấy việc này tám - chín phần mười là Bích Lạc hoàng tuyền tông trêu đùa chúng ta.
- Ta làm sao biết.
Khi tiếng nói kia lần nữa vang lên, Mục Vân lập tức sáng tỏ.
Hứa Tư Nhiên!
Thật đúng là oan gia ngõ hẹp, lại đụng phải Hứa Tư Nhiên ở nơi này.
Mục Vân ở trong đại điện, tử tế nghe mấy người đối thoại.
- Hừ, đừng để ta đụng phải Mục Vân kia, nếu không, ta nhất định nhân cơ hội này chém giết hắn.
Hứa Tư Nhiên phẫn nộ nói:
- Lần này cho dù không có đạt được hạn nhất, ta cũng muốn giết Mục Vân.
- Mục Vân hỗn tiểu tử kia bất quá là có Thiên Thánh tư chất dọa người thôi, thực lực chân chính sao có thể so với ngài, Hứa gia là đại gia tộc của Tam Cực Thiên Minh, hắn bất quá là một con trâu non ở ngoài đồng thôi.
Một người đệ tử khác phụ họa nói:
- Nếu như gặp phải Mục Vân, Mã Vinh ta là người thứ nhất đăng tràng, cắt bỏ đầu tiểu tử đầu kia đưa cho Hứa đại ca.
- Ừm, Mã Vinh, không tệ, ta xem trọng ngươi, tương lai ta trở thành tộc trưởng Hứa gia thậm chí là minh chủ, hoặc là các chủ Đan Cực các, ngươi chính là phụ tá đắc lực của ta.
- Đa tạ Hứa đại ca dìu dắt.
Mã Vinh lập tức chắp tay, trong mắt đầy ý cười.
Hứa Tư Nhiên vốn là tử đệ dòng chính của Hứa gia, mà lại là một thiên giai tiên đan sư, thành tựu tương lai bất khả hạn lượng.
Đi theo sau lưng Hứa Tư Nhiên, địa vị hắn đương nhiên cũng sẽ nước lên thì thuyền lên.
Hứa Tư Nhiên mười phần sáng tỏ.
- Đầu của ta rất khó cắt nha.
Mà hai người vừa dứt lời, một thân ảnh đột nhiên xuất hiện, âm thanh lạnh lùng, theo sát mà tới.
- Mục Vân!
Nhìn thấy Mục Vân xuất hiện, Hứa Tư Nhiên hơi ngạc nhiên.
- Tại sao ngươi lại ở chỗ này?
- Ngươi có thể ở nơi đây, ta thế nào không thể rồi?
Mục Vân nhìn Hứa Tư Nhiên, hơi cười nói:
- Hứa Tư Nhiên, không nghĩ tới, ngươi thế mà hận ta như vậy, là bởi vì Thần Vũ Trúc? Bất quá đáng tiếc, ngươi tìm nhầm đối tượng.
- Hừ, Vũ Trúc từ trước đến nay có quan hệ rất mật thiết với ta, ngươi sử dụng thủ đoạn ti tiện lừa gạt nàng, ta đã sớm chờ để gỡ ra khăn che mặt dối trá của ngươi.
Khăn che mặt dối trá?
Mục Vân ngạc nhiên.
- Tốt, ngươi làm ta lộ ra thử xem.
Mục Vân tiến lên một bước, lạnh lùng nói.
- Chỗ nào cần Hứa sư huynh xuất thủ, Mã Vinh ta đã có thể trực tiếp chém giết ngươi.
Bên người Hứa Tư Nhiên, một đệ tử dáng người thấp bé lại quát khẽ một tiếng, trực tiếp giết tới.
Nhìn người nọ vọt tới, Mục Vân hừ lạnh một tiếng, sải bước ra.
- Giết!
Thầm quát khẽ một tiếng, Mục Vân vung ra một tay, phốc phốc phốc âm thanh vang lên, trước người lập tức xuất hiện từng đạo lực lượng cuồng bạo lao nhanh.
Cửu U Chỉ, ngưng kết ra chín đạo chỉ ấn, mỗi một đạo, cường đại hơn hông chỉ gấp mười lần so với trước đó Mục Vân thi triển.
Cảnh giới Huyền Tiên, hồn anh hợp nhất, nguyên lực xoáy cầu cùng tiên khí xoáy cầu bên trong cơ thể hắn có thể chuyển hóa cho nhau, một chỉ này có uy lực gia tăng không chỉ gấp mười lần.
Phanh phanh phanh...
Trong nháy mắt, trước mặt Mục Vân vang lên từng tiếng xé gió.
Chỉ nghe từng tiếng xuy xuy truyền ra, thân thể Mã Vinh từ trên xuống dưới xuất hiện chín cái động máu, chín cái động máu không có chỗ nào mà không trực tiếp quán xuyên thân thể của hắn.
Một kích, tất sát!
- Mục Vân, ngươi dám giết hắn.
Hứa Tư Nhiên thấy cảnh này, ngạc nhiên không thôi.
Dù nói thế nào, Mã Vinh cũng là cảnh giới cửu phẩm Thiên Tiên, thế nhưng Mục Vân thế mà trực tiếp hạ sát thủ.
Mà lại là một kích tất sát.
Cái này thật sự để người cảm giác rung động, khó có thể tin.
- Không chỉ là hắn, các ngươi cũng đều phải chết!
Mục Vân hừ một tiếng, bước ra một bước.
Bên trong Tam Cực Thiên Minh, Hứa Tư Nhiên kiêng sợ minh quy, không dám động thủ với hắn, sao hắn lại không phải cố kỵ minh quy.
Thế nhưng nơi này là di chỉ Kiếm Thần Phủ, không có minh quy gì tị huý.
Hứa Tư Nhiên đã muốn giết hắn, vậy thì hắn giết Hứa Tư Nhiên.
Trong lòng Mục Vân có tính toán, trực tiếp bước ra một bước, toàn thân cao thấp triệt để bộc phát lực lượng.
Từng tiếng ầm ầm bắt đầu vang lên.
Mục Vân đến cảnh giới Huyền Tiên, dù chỉ là nhất phẩm, lực lượng bùng nổ có thể xưng cường đại, không gì sánh được.
- Bên trên, bên trên, giết hắn, giết hắn.
Nhìn thấy Mục Vân giờ phút này giết tới, Hứa Tư Nhiên thất kinh.
Lời nói hùng hồn vừa rồi hiện tại biến thành chê cười.
Nhưng mấy người đi theo bên cạnh Hứa Tư Nhiên hiện tại nào dám hoàn thủ.
Nhìn Mục Vân giống như sát thần, từng người sớm đã bị dọa sợ vỡ mật.
Phốc phốc phốc phốc từng tiếng vang lên, Mục Vân ra chiêu, cơ hồ mỗi một chiêu, nhất định có một người bỏ mình.
Mà dần dần, bên người Hứa Tư Nhiên không còn một ai, chỉ còn lại hắn một người, thấy cảnh này, Hứa Tư Nhiên bối rối.
Mục Vân quả thực cường hoành đến cực hạn.
Hắn không phải vừa mới đột phá đến cảnh giới Huyền Tiên à? Làm sao có thực lực mạnh mẽ như thế, vận chuyển lực lượng rất thuần thục tự nhiên?
Hứa Tư Nhiên không thể tin.
- Chậm đã!
Nhìn Mục Vân nhích lại gần mình, Hứa Tư Nhiên lập tức quát.
- Ngươi muốn như thế nào?
Trong tay Mục Vân xuất hiện Hắc Dận Kiếm, nhìn Hứa Tư Nhiên nói:
- Ngươi cũng là nhất phẩm Huyền Tiên, ta cũng là nhất phẩm Huyền Tiên, ta thấy không bằng chúng ta đại chiến một trận chân chân chính chính đi.
- Nếu ngươi giết ta, nơi đây không người biết được, nếu ta giết ngươi cũng không người nào biết được, ngươi dám không?
Ngươi dám không?
Ba chữ, chữ chữ chấn nhiếp trong tim Hứa Tư Nhiên.
Hứa Tư Nhiên triệt để sững sờ.
Dám sao?
Vì cái gì không dám?
Hứa Tư Nhiên từng hỏi mình, thế nhưng cuối cùng, hắn không thể không thừa nhận.
Hắn không dám.
Bạn cần đăng nhập để bình luận